- Chỗ dựa của tôi chắc, thế nên quyền lực của tôi cũng lớn!
Diệp Lăng Phi nói xong, nhìn Bành Hiểu Lộ, ý muốn nói để Bành Hiểu Lộ xác mình lại sự thực này. Bành Hiểu Lộ tất nhiên hiểu cái quyền lực lớn mà Diệp Lăng Phi nói là gì. Sự thật, Bành Nguyên đưa giao cho Diệp Lăng Phi quyền lực rất lớn.
Có điều, Bành Nguyên không phải là người bỗng nhiên giao quyền lực này cho Diệp Lăng Phi, đó hoàn toàn là do sự hiểu biết Diệp Lăng Phi của Bành Nguyên mà hình thành. Phải biết rằng, ban đầu khi Bành Nguyên nhận biết được năng lực của Diệp Lăng Phi, ngay cả một số trang thiết bị quân sự hiện nay đều là do Diệp Lăng Phi giúp đỡ nên Bành Nguyên mới có được những vũ khí tiên tiến nhất của nước ngoài, và đã qua cải tạo.
Những trang thiết bị vũ khí của đội đặc chủng binh “Lang Nha” cũng là những vũ khí tinh xảo nhất trong nước hiện nay, trong đó, cũng sẽ bao gồm cả những vũ khí đã qua cải tạo dành cho từng binh sĩ. Vũ khí “Tia chớp số một” dành cho từng binh sĩ là vũ khí trong nước, tính năng của nó hoàn toàn có thể sánh ngang với châu Âu và Mỹ.
Đương nhiên, những chuyện thuộc cấp cơ mật này không thể cho những người như Nhiếp Quân biết được. Bành Hiểu Lộ cũng chỉ biết được một nửa, ông cô cũng không nói quá nhiều về chuyện này với cô.
Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi một cái, lạnh lùng nói:
- Anh có ý gì thế, anh nói chỗ dựa của anh vững, liên quan gì tới tôi?
Diệp Lăng Phi cố ý bĩu cái môi, ra vẻ khinh bỉ nói:
- Bành Hiểu Lộ à, thế là cô không đúng rồi, có biết rất rõ chỗ dựa của tôi là ai, sao cô không chịu nói chứ?
- Sao tôi biết được?
Bành Hiểu Lộ nói:
- Anh đừng có nói vớ vẩn, tôi không biết!
- Cô thật sự không biết?
Diệp Lăng Phi nhìn Bành Hiểu Lộ, lắc đầu, nói:
- Con gái nói dối không phải là thói quen tốt đâu, cẩn thận sau này không lấy được chồng đâu!
- Tôi lấy hay không lấy được chồng liên quan gì tới anh!
Bành Hiểu Lộ bước lên hai bước tiến về phía Diệp Lăng Phi, ưỡn ngực lên như gần chạm vào ngực Diệp Lăng Phi, khoảng cách giữa hai người gần tới mức Diệp Lăng Phi có thể ngửi cả được hơi thở của Bành Hiểu Lộ.
Bành Hiểu Lộ nói:
- Diệp Lăng Phi, anh lo cho tốt chuyện của anh đi, theo tôi thấy anh chẳng qua cũng chỉ là một tên háo sắc mà thôi, không, mấy tên háo sắc cũng còn tốt hơn anh, ít ra mấy tên háo sắc còn biết ẩn giấu, còn anh thì hoàn toàn công khai, tôi thật sự không hiểu, một cô gái tốt như Bạch Tình Đình sao lại gả cho anh chứ!
- Đó là vì tôi là người tốt!
Diệp Lăng Phi bỗng cười nói:
- Bành Hiểu Lộ, cô không thấy rằng cô quá lắm chuyện sao, từ khi nào cô lại đi quan tâm tới chuyện riêng của tôi rồi, ừm, có nên tìm chút thời gian nói chuyện riêng với cô không nhỉ, nói không chừng sau khi cô hiểu tôi xong, cô lại thích tôi cũng nên!
Câu này của Diệp Lăng Phi mang theo cả ý vị giễu cợt, còn chưa đợi Bành Hiểu Lộ nói. Nhiếp Quân đã phát điên lên. Nhiếp Quân luôn cho rằng hắn có cơ hội rất lớn có thể kết hôn với Bành Hiểu Lộ, hắn là quản giáo của Bành Hiểu Lộ, giờ lại cùng nhau làm quản giáo của đặc chủng binh “Lang Nha”, những người trong quân đội đều biết, Bành Hiểu Lộ thuộc tầng cao cấp, những người bình thường cô đều không thèm để ý. Bành Hiểu Lộ cũng có qua lại khá gần gũi với Nhiếp Quân, thường nói chuyện qua lại với Nhiếp Quân. Nhiếp Quân đương nhiên cho rằng Bành Hiểu Lộ có tình cảm đặc biệt với hắn. Để hắn có thể phát triển cao hơn nữa, Nhiếp Quân đã làm thủ tục ly hôn với người vợ ở thôn quê của mình, còn vì lý do gì mà ly hôn, căn bản không cần phải nghĩ, chỉ cần tùy tiện tìm một lý do nào đó là được rồi.
Tóm lại, theo Nhiếp Quân thấy, hắn đã trở thành người độc thân, tuy là người đàn ông đã trải qua ly hôn, nhưng Nhiếp Quân nghĩ chỉ cần hắn biểu hiện tốt, Bành Hiểu Lộ chắc chắn sẽ không để ý tới chuyện đó. Điều quan trọng hơn cả, chính là Nhiếp Quân nghĩ Bành Hiểu Lộ thích kiểu người có khí phách hiên ngang, mà hắn lại vừa khớp với điểm này.
Giờ, Nhiếp Quân nghe thấy Diệp Lăng Phi nói với Bành Hiểu Lộ giọng đầy cợt nhả, còn chưa đợi phản ứng của Bành Hiểu Lộ, Nhiếp Quân đã quát lớn:
- Anh nói vớ vẩn gì thế hả, anh đừng quên rằng đây là nơi nào, anh có tin, chỉ cần một cú đấm của tôi là đầu anh bay luôn không, anh đừng có ở đây gây chuyện!
Bành Hiểu Lộ khẽ cau mày, cô bực dọc nói:
- Trưởng quan Nhiếp, đây là chuyện giữa em và anh ta, anh đừng can dự vào!
Nhiếp Quân giật mình, có chút không hiểu, hắn không hiểu rõ ràng hắn đang nói đỡ cho Bành Hiểu Lộ, sao Bành Hiểu Lộ lại có dáng vẻ không vui thế này. Nhiếp Quân đâu có hiểu được tâm ý của Bành Hiểu Lộ. Bành Hiểu Lộ là cô gái vốn hiếu thắng, từ sau lần cô bị Diệp Lăng Phi đả kích vào lòng tự tôn của cô, Bành Hiểu Lộ luôn tìm cách để báo thù. Chỉ tiếc rằng, luôn không tìm được cơ hội nào cả. Lần trước, cô gọi Nhiếp Quân tới thành phố Vọng Hải, mục đích chủ yếu chính là để cô mạnh dạn hơn, cô lo một mình cô đối phó không được với Diệp Lăng Phi, trong lòng nghĩ nếu có Nhiếp Quân giúp, nói không chừng có thể làm cho Diệp Lăng Phi mất mặt trước mặt cô.
Đáng tiếc rằng khí thế đáng sợ lúc đó của Diệp Lăng Phi suýt chút nữa đè bẹp Bành Hiểu Lộ, dưới sự uy nghiêm của Diệp Lăng Phi thậm chí ngay cả Nhiếp Quân cũng phải chọn cách thoái lui, Bành Hiểu Lộ lúc đó thấy hiếu kỳ về con người Diệp Lăng Phi, cô rất muốn biết rốt cục trong hoàn cảnh như thế nào, Diệp Lăng Phi mới có được khí thế như vậy.
Trong những lần tiếp xúc với Diệp Lăng Phi. Bành Hiểu Lộ mới phát hiện ra được một bộ mặt khác của Diệp Lăng Phi. Bành Hiểu Lộ cứ cho rằng dạng đàn ông ngang ngược như Diệp Lăng Phi chắc chắn sẽ không có người phụ nữ nào thích cả, vì loại đàn ông kiểu này luôn tự cho mình là đúng, song trên thực tế lại không phải như vậy, khí chất và tướng mạo của Bạch Tình Đình đã khiến Bành Hiểu Lộ rung động.
Bành Hiểu Lộ luôn ở trong quân đội, rất ít khi để ý tới những chuyện của của, cô thậm chí còn không ngờ được là một người phụ nữ, lại có thể tạo ra sức hút như vậy, ngay cả người phụ nữ như Bành Hiểu Lộ đây cũng bị Bạch Tình Đình thu hút. Nhất là trong những ngày sống trong gia đình Bạch Tình Đình. Bành Hiểu Lộ cảm nhận được không khí ấm áp mà trước giờ cô chưa từng cảm nhận thấy, thì ra cuộc sống trên thế giới này rất phong phú đa dạng. Có rất nhiều điều mà Bành Hiểu Lộ chưa được cảm nhận, trước mặt Bạch Tình Đình, tuy Bành Hiểu Lộ tỏ ra không hề có hứng thú với mấy chuyện dung mạo, bảo dưỡng sắc đẹp mà Bạch Tình Đình nói, song thật ra trong lòng cô lại thầm thừa nhận. Thế nên, trước khi trở về quân đội, cô còn lén lút mua lấy loại sản phẩm chống nắng mà Bạch Tình Đình giới thiệu.
Điều khiến Bành Hiểu Lộ càng giật mình hơn cả chính là những vũ khí mà Diệp Lăng Phi cho cô xem, trong đó phần lớn những vũ khí quân sự mà Bành Hiểu Lộ cho rằng chỉ có ở nước ngoài, trong nước không thể có, vì những năm gần đây, mấy nước chủ nghĩa tư bản thuộc EU, Mỹ luôn cấm vận chuyển vũ khí cho Trung Quốc. Trung Quốc muốn kiếm được những vũ khí tinh xảo của phương Tây, là một chuyện vô cùng khó.
Sớm trong quá trình Bành Hiểu Lộ tham gia việc thành lập đặc chủng binh “Lang Nha”. Bành Hiểu Lộ đã nghe từ bố cô nói rằng đặc chủng binh “Lang Nha” sẽ được trang bị các vũ khí đơn binh tối tân nhất của Trung Quốc. Bành Hiểu Lộ lúc đó thấy rất khó hiểu, những vũ khí đơn binh giống như những vũ khí trong chiến đấu của từng binh sĩ Mỹ đó ở đâu mà có, điểm này cô cũng cần bố cô giải đáp giúp cô, Bành Sở Hoa nói cho Bành Hiểu Lộ biết một số việc trong đó, nhưng cụ thể thế nào ngay cả Bành Sở Hoa cũng không rõ, cũng chỉ có Bành Nguyên và Diệp Lăng Phi mới biết rõ việc này. Rồi Bành Hiểu Lộ lại biết rằng Diệp Lăng Phi là một tay buôn vũ khí.
Bao nhiêu chuyện lần lượt được khơi ra, khiến Bành Hiểu Lộ càng thấy hiếu kỳ hơn về con người Diệp Lăng Phi. Không biết bắt nguồn từ cách nghĩ nào, Bành Hiểu Lộ luôn thích khiêu khích Diệp Lăng Phi, nếu Bành Hiểu Lộ thấy Diệp Lăng Phi tức giận vì cô, cô cảm thấy vô cùng sung sướng.
Chuyện đấu đá mồm mép này có vẻ hơi giống với những chuyện đấu đá giữa Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, chỉ là Bành Hiểu Lộ không rõ, một cô gái mạnh mẽ như Bạch Tình Đình, sau khi đấu đá với Diệp Lăng Phi xong, lại chịu hạ gục. Mồm mép Diệp Lăng Phi không phải người thường ai cũng có thể bì được, mấy người bình thường chỉ có cách tránh xa ba thước thôi.
Bành Hiểu Lộ thấy Diệp Lăng Phi ** cô, cô vốn định nhân cơ hội mắng cho Diệp Lăng Phi một trận, không ngờ lại thấy Nhiếp Quân lao vào, nhất là những lời Nhiếp Quân nói, càng khiến Bành Hiểu Lộ thấy tức giận. Bành Hiểu Lộ cảm thấy những lời này của Nhiếp Quân có vẻ như Bành Hiểu Lộ là bạn gái của hắn vậy. Bành Hiểu Lộ không hề thích cảm giác này.
Bành Hiểu Lộ nói Nhiếp Quân xong, liền đưa mắt nhìn vào mặt Diệp Lăng Phi, nói với giọng đầy khinh miệt:
- Diệp Lăng Phi à, con người anh sao mà mặt dày thế, anh nói tôi sẽ thích anh sao, anh cũng không xem lại mình xem, anh dựa vào điểm gì mà để tôi thích anh chứ. Đối tượng để tôi thích nhất định không đơn giản rồi, một: nhất định phải là quân nhân, hai: nhất định phải là người đàn ông chưa kết hôn, ba: ít ra cũng phải đánh thắng tôi, bốn: nhất định phải đẹp trai...
Bành Hiểu Lộ một lúc nói hết cả bảy điều kiện, bảy điều kiện này vừa nói xong, trong lòng Nhiếp Quân liền thầm tính toán. Hắn là một quân nhân, phù hợp, hắn đã từng kết hôn, không phù hợp, nếu hắn mà đánh với Bành Hiểu Lộ có lẽ có thể thắng, chỉ là không dám đánh, điều này tạm thời cần suy xét, điều kiện thứ tư...
Diệp Lăng Phi thì không nghĩ nhiều như Nhiếp Quân, hắn nghe xong cả bảy điều kiện của Bành Hiểu Lộ, toét miệng cười nói:
- Bành Hiểu Lộ, bảy điều kiện của cô không cần phải nói với tôi làm gì đâu, vì tôi cũng không hy vọng cô thích tôi làm gì, đúng như cô vừa nói, tôi đã có vợ rồi, hơn nữa lại còn là một người vợ xinh đẹp. Bành Hiểu Lộ, cô nói xem tôi có một người vợ đẹp như vậy, sao lại có ý đồ với cô làm gì chứ?
- Hùm, điều này thì không chắc!
Bành Hiểu Lộ lạnh hắng giọng nói:
- Anh đừng nghĩ tôi không biết, có nữ cảnh sát đó cũng có quan hệ khá mờ ám với anh!
- Ồ, có nói Hân Mính à, đó cũng là vợ của tôi!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Sao nào, chẳng lẽ có vấn đề gì sao, có chẳng phải đã thấy rồi sao, chúng tôi sống rất hòa hợp. Bành Hiểu Lộ, theo cá nhân tôi thấy, cô nên nhanh chóng lấy chồng đi, giờ cô còn chưa tới ba mươi, nếu tôi đoán không sai, cô nhất định là nội tiết hooc-môn mất cân đối, nếu không, con gái gì mà hỏa khí nặng như vậy!
- Anh mới là kẻ nội tiết hooc-môn mất cân đối ấy!
Bành Hiểu Lộ vội vàng phản bác:
- Tôi rất tốt!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Xem ra tôi đoán đúng rồi, cô nhất định là nội tiết hooc-môn mất cân đối, nội tiết hooc-môn không tốt, tự nhiên sẽ dẫn tới tính tính cũng xấu, tôi thấy cô tốt nhất nên điều trị đi!
- Đó là chuyện của tôi, không cần phải lo!
Bành Hiểu Lộ nói:
- Anh nên nhớ cho rõ, tôi không phải là đứa con gái dễ động vào đâu, nếu anh định gây chuyện với tôi ở đây, anh có tin tôi sẽ bắn nát anh không, tới lúc đó, tôi sẽ nói rằng đó là tai nạn, anh bị súng cướp cò mà chết!
Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu, cười nói:
- Bành Hiểu Lộ, tôi hỏi có một chuyện nhé!
-Nói!
Bành Hiểu Lộ nói.
- Cô biết tổ chức vũ khí Lang Nha của chúng tôi chứ?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Đương nhiên là biết, tôi biết quá rõ ràng về cái xú danh tổ chức vũ khí của Lang Nha các anh, mấy tên quái vật các anh tay nhúng máu vô vàn!
Bành Hiểu Lộ nhìn thẳng vào Diệp Lăng Phi nói:
- Nếu không có mấy người, thế giới cũng bớt xảy ra chiến tranh hơn bao nhiêu, dân chúng cũng không phải lo lắng khi phải sống trong cuộc chiến, các người mới chính là những hung thủ đích thực đằng sau mọi việc!
- Điều này chúng ta không cần phải thảo luận lằng nhằng làm gì, đó đã là vấn đề toàn cầu
Diệp Lăng Phi xua xua tay với Bành Hiểu Lộ, nói:
- Chúng ta đang nói tới vấn đề thực tế, một khi cô đã biết tới tổ chức Lang Nha bọn tôi, chắc cô cũng nên biết nguyên tắc mà tổ chức Lang Nha chúng tôi tôn thờ, chỉ cần bất cứ một thành viên nào trong tổ chức chúng tôi bị tổ chức bên ngoài tấn công, chúng tôi sẽ dốc toàn bộ lực lượng, không cần biết phải trả giá thế nào, đều phải chịu sự trừng phạt đích đáng mà tổ chức chúng tôi đưa ra!
- Điều này thì liên quan gì tới tôi!
Bành Hiểu Lộ nói:
- Đó là vấn đề của các người, chẳng liên quan gì tới tôi cả!
- Sai, có liên quan rất lớn tới cô!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa đưa tay phải ra, ám muội lấy tay đẩy cằm Bành Hiểu Lộ lên.
-Tôi đã nghĩ tới việc, nếu cô giết tôi, sẽ có hậu quả gì chưa?
Bành Hiểu Lộ giật nảy mình, cô không ngờ rằng Diệp Lăng Phi lại dám có hành động này với cô. Trong phút chốc không phản ứng kịp, đợi lúc cô giật mình xong, thì Diệp Lăng Phi và Dã Lang đã rời đi.
- Khốn nạn!
Bành Hiểu Lộ tức giận mắng.
- Hiểu Lộ, tên khốn nạn đó dám làm thế với em, để anh đi tính sổ với hắn!
Nhiếp Quân vừa nãy cũng bị giật mình chết đứng, hắn dường như cũng giống với Bành Hiểu Lộ giờ mới kịp phản ứng, không dám tin Diệp Lăng Phi lại dám làm thế. Đợi lúc Nhiếp Quân nhận ra, cơn tức giận không tên trào lên. Nhiếp Quân vốn nghĩ rằng Bành Hiểu Lộ cũng sẽ nổi giận, như thế, hắn có thể dạy cho tên Diệp Lăng Phi một bài học, không ngờ thấy Bành Hiểu Lộ mắng Diệp Lăng Phi xong, liền hất đầu, nói:
- Đầu lĩnh của bọn quái vật cũng là một con quái vật, gây chuyện với hắn chỉ khiến mình bực mình, em không muốn gây chuyện với hắn nữa. Ừm, quay về tắm thôi, mệt chết mất, em phải nghỉ ngơi thoải mái, ngày mai phải thỏa sức trút giận mới được!
Bành Hiểu Lộ nói xong, bỗng nhiên quay người bước đi, bỏ rơi Nhiếp Quân một mình ở lại đó. Nhiếp Quân cảm thấy máu không kịp lên não, không hiểu Bành Hiểu Lộ rốt cục làm sao nữa.
Tiếng chuông báo dậy sáng vang lên, doanh khu bật đèn bùng sáng. Đây là quy định của quân đôi, nghe thấy báo hiệu dậy, phải lập tức dậy, trong thời gian ngắn tập hợp hoàn thành.
Tối qua Diệp Lăng Phi đã bảo với Lão Hổ đi thông báo với các anh em trong Lang Nha phải giống như một binh sĩ, nghe thấy báo hiệu dậy phải lập tức dậy tập hợp. Những người trong tổ chức Lang Nha tới đây mấy ngày trước, sớm đã quen với chuyện này, chỉ đáng tiếc rằng chính Diệp Lăng Phi lại không thích ứng được với điều đó.
Hắn đã quen với cuộc sống dậy muộn, thể chất cũng trở nên kém hơn. Tuy Diệp Lăng Phi thi thoảng có tới luyện tập thể hình với Dã Lang ở nhà thể dục, rèn luyện thân thể, nhưng cũng không thể nào hồi phục được so với trạng thái trước đây của hắn, sau khi nghe xong báo hiệu dậy. Diệp Lăng Phi còn không thể dậy nổi, ngược lại, bịt tai tiếp tục ngủ.
Angel đẩy cửa, mở cửa phòng Diệp Lăng Phi ra, thấy Diệp Lăng Phi nằm trên giường bịt tai ngủ. Cô đưa tay cầm lấy cốc nước, dội thẳng vào mặt Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi bị nước té vào mặt, ngồi bật dậy.
Thấy rõ là Angel làm. Diệp Lăng Phi quát:
- Angel tiểu nha đầu thối, có điên rồi à, sao lại té nước vào mặt tôi!
- Dậy thôi, đây không phải là điều tối qua anh nói sao!
Angel thấy Diệp Lăng Phi quát mình, có không hề thấy sợ hãi mà còn lạnh hắng giọng nói:
- Satan, chính anh yêu cầu người khác làm, thế mà anh lại không dậy nổi, thế còn ra gì hả!
- Ai nói anh không dậy chứ, anh chỉ là đợi em tới gọi dậy thôi!
Diệp Lăng Phi nghĩ tới việc tối qua hắn dặn mọi người, mọi người đều đã dậy rồi, thế mà hắn còn chưa dậy, quả thật chẳng ra gì cả. Song hắn không thể để Angel nói hắn đến một câu cũng không nói lại chứ, cá tính của Diệp Lăng Phi chính là, dù đã cứng họng, cũng phải tìm ra lý do để nói lại một hai câu. Angel cũng không nói nhiều với Diệp Lăng Phi, quay người bước ra khỏi phòng.
- Ở đâu mà có báo hiệu dậy sáng sớm thế này chứ, chẳng lẽ không đợi tới trời sáng mới báo được sao!
Diệp Lăng Phi lầm bầm xuống giường, hắn ngáp dài một cái rồi bước ra khỏi phòng đã nhìn thấy ở hành lang, mấy người trong Lang Nha tinh thần phơi phới bước ra khỏi phòng, đang định xuống lầu. Diệp Lăng Phi lại ngáp cái nữa, gọi Lão Hổ đang định bước xuống cầu thang nói:
- Lão Hổ, mấy cậu đã rửa mặt chưa thế hả?
- Satan, đợi lát nữa quay về rồi rửa!
Lão Hổ nói:
- Đây chẳng phải là yêu cầu của anh sao, chúng ta nên cùng với người ở đây tập luyện!
- Tôi biết rồi!
Diệp Lăng Phi ngáp cái rồi nói:
- Tôi chỉ là cảm thấy chế độ ở đây không được tốt, cậu nói xem vừa sáng sớm ra đã chạy, chạy về mới được đánh răng rửa mặt, chẳng phải rất mất vệ sinh, dậy sớm mà không vệ sinh sao được chứ, ngay cả mặt cũng không có thời gian để rửa!
Lão Hổ cười nói:
- Satan, đó là do cậu còn chưa thích ứng với cuộc sống ở đây thôi, chúng tôi sớm đã dậy, rửa mặt xong hết rồi. Xem ra, Satan cậu thật sự phải ở đây gắng tập luyện đi, thể chất của cậu không ổn rồi, đợi hôm nay chúng ta xem tìm cơ hội so xem sao chứ!
- So cái gì chứ, so ngáp sao?
Diệp Lăng Phi lại ngáp một cái, trông bộ dạng còn chưa tỉnh ngủ. Lão Hổ nói:
- Satan, hay cậu quay về ngủ lát nữa đi, hôm qua cậu mới tới, còn chưa thích ứng được với cuộc sống ở đây, đợi cậu thích ứng đã, mọi người giờ cũng đã thích ứng với cuộc sống ở đây rồi, dù sao mà nói, mọi người ở đây sống rất tốt!
- Vớ vẩn, sao tôi lại có thể không ra được chứ!
Diệp Lăng Phi nói:
- Đây là những gì tôi nói, tôi nên ra, có điều cũng phải nói lại, tham gia huấn luyện một thời gian ở đây thật sự cũng không tồi, ít ra cũng có thể khôi phục lại thể chất vốn có của tôi, nghĩ lại năm đó, một tối bên Alice tới năm sáu lần, tới hôm sau cũng không hề hấn gì, giờ thật...A, không nói nữa, mau đi thôi!
Lão Hổ cười nói:
- Satan, không ngờ năm đó cậu lại uy hoàng như vậy, tôi thật không biết đó, để lát tôi nói với mọi người!
- Lão Hổ, cậu...!
Diệp Lăng Phi vừa gọi được tiếng Lão Hổ đã thấy Lão Hổ chạy thẳng rồi, Diệp Lăng Phi lắc đầu, trong đầu lại nghĩ tới hình dáng Alice, không hiểu vì sao, trong lòng hắn cảm thấy rất rối, có lẽ hắn không thể quên được những chuyện trước đây, con người trước đây. Alice chính là người phụ nữ mà hắn không thể quên được.