Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, không nói gì nữa, Luke Wanga cho là hắn có thể một mình đối phó với Lang Nha và Diệp Lăng Phi, nhưng tình hình không tiến triển theo những gì hắn tưởng tượng, ngay trong buổi tối mà hắn dẫn người đến tập kích Lang Nha, hắn đột nhiên phát hiện đó lại là một cái bẫy, ngoại trừ người của Lang Nha ra, còn có nhân thủ của gia tộc Yamakawa mai phục tại chỗ đó, kết quả cũng có thể đoán ra được, Luke Wanga đã mất mạng ngay tối hôm đó, chỉ có điều, ngày hôm sau, khi Diệp Lăng Phi biết được Đới Vinh Cẩm không hề xuất hiện, hắn lại một lần nữa phải cau mày, cho tới nay, Diệp Lăng Phi luôn phải lo lắng vì chuyện của Đới Vinh Cẩm, ở trong mắt Diệp Lăng Phi, Đới Vinh Cẩm mới là địch nhân lớn nhất của hắn, nhưng vấn đề bây giờ là tên đó lại biến mất không để lại một dấu vết gì, cũng không biết hắn ta đi nơi nào, đó là điều khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy không thể chấp nhận nổi, sao lại thành ra như vậy chứ? Sắc mặt đám người Phi Hổ cũng trở nên ngưng trọng, tình hình bây giờ là điều mà mọi người đều không muốn thấy, chỉ cần Đới Vinh Cẩm còn chưa bị giết chết, không thể kết luận lần hành động này đã thành công được!
- Rốt cuộc Đới Vinh Cẩm đang ở đâu nhỉ?
Phi Hổ thầm hỏi.
- Chờ thêm một chút đi!
Lúc này Diệp Lăng Phi đã có vẻ bình tĩnh lại, tay hắn cầm một chén trà, chậm rãi nói:
- Điều chúng ta có thể làm bây giờ là chờ đợi, anh cho rằng lần này Đới Vinh Cẩm sẽ không ở lại Nhật Bản đâu, rất có thể hắn sẽ rời khỏi Nhật Bản, nhưng mà hắn sẽ không biến mất một cách dễ dàng như vậy đâu, hắn đã biến mất lâu như vậy rồi, có lẽ Đới Vinh Cẩm sẽ có hành động gì đó!
Diệp Lăng Phi cũng không nói quá nhiều, chỉ lạnh nhạt nói:
- Chúng ta cứ chờ đi, anh tin rằng sẽ có tin tức về hắn sớm thôi!
Đúng như những gì Diệp Lăng Phi đã dự liệu, không bao lâu sau, từ chỗ Suzu Yamakawa đã có tin tức phản hồi lại, theo những gì tin tức đó báo cáo, Đới Vinh Cẩm quả thực đã rời khỏi Nhật Bản, nhưng điểm đến tiếp theo của Đới Vinh Cẩm không thể ngờ được lại chính là thành phố Vọng Hải! Diệp Lăng Phi lập tức cảm thấy đau đầu, hắn nhớ tới những gì mà Đới Vinh Cẩm đã từng nói lúc trước, tuy Diệp Lăng Phi không cho rằng đó là thật sự, nhưng hắn không muốn để cho bà xã của mình gặp bất kỳ nguy hiểm gì, Diệp Lăng Phi lập tức gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cho rằng, nếu Đới Vinh Cẩm đế thành phố Vọng Hải thì nhất định sẽ đi tìm Bạch Tình Đình, đó là suy nghĩ của Diệp Lăng Phi.
- Alô....!
Trong điện thoại của Bạch Tình Đình lại vang lên giọng nói của Vu Tiểu Vũ, Diệp Lăng Phi nghe thấy Vu Tiểu Vũ là người nghe máy, hắn lập tức hỏi:
- Tình Đình đâu rồi?
- Diệp Lăng Phi, có phải anh hơi quá đáng không vậy, anh vừa mới gọi điện thoại về là đã hỏi ngay bà xã anh, chẳng lẽ anh không hỏi một câu dạo này tôi thế nào sao, tôi là người nghe điện thoại của vợ anh mà....!
Trong điện thoại vang lên giọng nói oán trách của Vu Tiểu Vũ, khi Diệp Lăng Phi nghe mấy câu phàn nàn đó, bỗng nhiên tâm lý trầm tĩnh lại, ít nhất là từ giọng nói của Vu Tiểu Vũ, Diệp Lăng Phi cảm thấy Bạch Tình Đình không gặp chuyện gì, đó là chuyện quan trọng nhất, theo Diệp Lăng Phi, ít ra Bạch Tình Đình vẫn ổn, chuyện gì cũng có thể giải quyết được. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tất nhiên là tôi cũng lo lắng cho cô rồi, chỉ là tôi đang muốn tâm sự với bà xã của tôi, thế này đi, cô nói xem cô muốn cái gì, tôi sẽ mua rồi đem từ Nhật Bản về cho cô, như vậy cô đã hài lòng chưa?
Vu Tiểu Vũ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy liền cười đáp:
- Nói thế thì còn nghe được chứ, anh chờ chút, để tôi đi em gái tôi!
Vu Tiểu Vũ nói xong cầm điện thoại đi tìm Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi có thể nghe được sự huyên náo ở trong điện thoại, mãi cho đến khi giọng nói của Bạch Tình Đình vang lên trong điện thoại, Diệp Lăng Phi mới cảm thấy như trút được gánh nặng trong lòng, hắn hỏi:
- Bà xã, em đang làm gì vậy?
- Không nói với anh, đó là chuyện riêng của phụ nữ!
Tâm tình của Bạch Tình Đình không tệ lắm, lúc nói chuyện với Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi có thể nghe được trong giọng nói của Bạch Tình Đình còn mang theo vẻ nũng nịu, Diệp Lăng Phi cười cười, với Diệp Lăng Phi, chỉ cần bà xã của mình cao hứng thì sao hắn cũng chịu, Diệp Lăng Phi nói:
- Bà xã, anh không hỏi em nữa là được, à, đúng rồi, bà xã, ngày mai anh sẽ về thành phố Vọng Hải, anh muốn có thể gặp em ở sân bay, em có đến đón anh được không?
- Ngày mai à, để em nghĩ đã, ngày mai em đã hẹn bác sĩ để để kiểm tra, ừm.... em không dám chắc, thế này đi, để em suy nghĩ đã, em cũng không chắc sẽ đi đón anh được!
Bạch Tình Đình nói như vậy, chỉ là Diệp Lăng Phi nghe giọng của Bạch Tình Đình cũng đoán ra được, ngày mai Bạch Tình Đình nhất định sẽ đến sân bay để đón hắn, Diệp Lăng Phi cười nói:
- Vậy được rồi, bà xã, cứ quyết định như vậy đi!
Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại với Bạch Tình Đình xong, Diệp Lăng Phi lập tức lại bảo Dã Thú an sắp xếp người của công ty bảo anh đảm bảo an toàn cho Bạch Tình Đình 24/25, Dã Thú lập tức đáp ứng, sau khi mọi chuyện đều đã được thu xếp xong xuôi, mấy người Phi Hổ cũng nói với Diệp Lăng Phi:
- Sau khi bọn em về Mỹ sẽ lập tức chuyển đổi cơ cấu hoạt động....!
Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, tuy hắn không nói gì, nhưng không thể nghi ngờ phản ứng của Diệp Lăng Phi đã nói với đám người Phi Hổ rằng, quyết định của Phi Hổ là chính xác. Ngày mai Diệp Lăng Phi sẽ quay trở lại thành phố Vọng Hải, tối hôm đó, hắn và Suzu Yamakawa chậm rãi tản bộ ở ngoài đường, Nhật Bản, đối với Diệp Lăng Phi mà nói, hắn không phải thích Nhật Bản cho lắm, quốc gia này đối với hắn mà nói, rất xa lạ, có lẽ cũng bởi vì từ đầu đến cuối Diệp Lăng Phi luôn cho rằng hắn là một người Trung Quốc, tuy quốc tịch của hắn đã không phải là Trung Quốc nữa, nhưng thực chất bên trong Diệp Lăng Phi vẫn luôn là người Trung Quốc, chính bởi thế, Diệp Lăng Phi mới có tình cảm sâu nặng với đất nước đó, cũng chính vì lý do đó hắn mới cố gắng hết sức để đảm an toàn của quốc gia, từ chuyện lần trước hắn nhận lời với Bành Nguyên cũng có thể nhìn ra được, trong lòng Diệp Lăng Phi luôn rất có cảm tình với đất nước mình.
- Anh có thể đến Nhật Bản nữa không?
Suzu Yamakawa khoác tay Diệp Lăng Phi, cô mặc ki-mô-nô, trang phục rất ít khi mặc, ngoại trừ trong ngày lễ trong đại hoặc là tiếp kiến các nhân vật đặc biệt ra, có rất ít người mặc ki-mô-nô dạo phố, nhưng Suzu Yamakawa lại kiên quyết mặc ki-mô-nô, từ một góc độ nào đó có thể thấy, trong lòng Suzu Yamakawa Diệp Lăng Phi quan trọng cỡ nào! Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Tất nhiên là anh sẽ đến Nhật Bản nữa rồi, chỉ là lần tới đến Nhật Bản có lẽ anh sẽ dẫn theo cả con anh nữa, Suzu Yamakawa, em cũng vậy, lập gia đình sớm một chút, anh hy vọng có thể nhìn thấy em sống thật hạnh phúc!
- Em nghĩ em sẽ mang thai đứa con của anh!
Suzu Yamakawa nói,
- Nếu em thật sự có con với anh thì em sẽ nuôi dạy nói thật tốt, em sẽ không quấy rầy cuộc sống của anh đâu....!
Diệp Lăng Phi nghe Suzu Yamakawa nói như vậy, trong lòng nao nao không biết phải nói gì cho phải, Diệp Lăng Phi cũng không biết rốt cuộc mình có điểm gì tốt đẹp, tại sao lại có nhiều ngừi phụ nữ muốn dâng hiến cho mình như vậy, chẳng lẽ bởi vì mình là một người đàn ông có quyền thế, nếu thực sự là như vậy chẳng phải là say này mình vẫn gặp phải những vấn đề đó sao, Diệp Lăng Phi tự vấn lòng mình, mình có phải là một người đàn ông có thể chống cự lại sự cám dỗ không? Đáp án của hắn là không dám chắc lắm, cuộc sống trước kia đã khiến cho cá tính Diệp Lăng Phi thay đổi rất nhiều, muốn để cho Diệp Lăng Phi đột nhiên trở thành một người bình thường, đối với hắn mà nói, quả thực là không dễ dàng, chỉ có điều, Diệp Lăng Phi cũng đã thầm hạ quyết tâm, bất kể như thế nào, hắn cũng phải cố gắng thay đổi tính cách của mình, đó là chuyện mà không phải ai cũng có thể làm được.....
Ngày hôm sau Diệp Lăng Phi lên máy bay trở về thành phố Vọng Hải, Suzu Yamakawa tiễn Diệp Lăng Phi đến tận sân bay, sau khi máy bay cất cánh, Suzu Yamakawa vẫn còn đứng đó nhìn theo hồi lâu, mãi cho đến khi Minako nhắc nhở Suzu Yamakawa phải trở về, Suzu Yamakawa mới lấy lại tinh thần, cô lẩm bẩm:
- Sau này chúng ta sẽ đến thành phố Vọng Hải, đầu tư xí nghiệp ở đó, như vậy thì em cũng có thể gặp được anh ấy rồi.....!