- Tiểu thư Yamakawa, không nên vọng động, chuyện này sẽ không kết thúc nhanh như vậy đâu …!
Minako còn chưa nói hết câu, chợt nghe thấy một tiếng nổ lớn vang lên từ biệt thự, áp lực của vụ nổ khiến cho những vậy xung quanh bay đi rất xa, nếu vừa rồi Suzu Yamakawa đứng dậy thì rất có thể sẽ bị vụ nổ làm bị thương. Hai người tiếp tục nằm trên mặt đất không nhúc nhích, Suzu Yamakawa sau khi trải qua vụ nổ vừa rồi thì không dám cử động gì nữa, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của Minako. Minako căn cứ vào kinh nghiệm của mình để phán đoán, vừa rồi mục tiêu tập kích của những người đó nhất định là Suzu Yamakawa, nhưng hiển nhiên bọn họ không ngờ Suzu Yamakawa lại không có ở trong phòng, bọn họ bị vồ hụt, vì thế liền chọn một phương án khác, đó là làm nổ tung nơi này, cho dù Suzu Yamakawa trốn ở một nơi bí mật trong biệt thự, cũng sẽ bị giết chết. Minako phán đoán những người đó sẽ còn sự chuẩn bị khác, cho nên mới không để cho Suzu Yamakawa đứng dậy, nhưng không ngờ Minako lại đoán trúng thật, những người kia còn có hậu chước, may mà hai cô không có chuyện gì. Cảnh sát rất nhanh chóng chạy tới hiện trường, mãi cho đến khi cảnh sát tới đây, Suzu Yamakawa và Minako mới rời khỏi chỗ nấp của các cô, cảnh sát ở đây thì tốt rồi, Suzu Yamakawa và Minako không cần lo lắng có người tập kích bọn họ. Suzu Yamakawa âm thầm may mắn vì mình mới tránh thoát được một kiếp, giả như buổi tối hôm nay không vì những chuyện lo lắng phiền não mà mất ngủ, có lẽ Suzu Yamakawa và Minako đều chết ở trong biệt thự rồi. Suzu Yamakawa quay sang ố Minako, đôi môi cắn chặt, mắt nhìn Minako. Lúc này Minako không biết nói cái gì cho phải, theo Minako thấy, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Suzu Yamakawa còn chưa kịp tỉnh táo lại từ nỗi khiếp sợ. Cảnh sát bắt đầu đặt một số câu hỏi cho Suzu Yamakawa và Minako, bởi vì biệt thự bị nổ, tạm thời hai người Suzu Yamakawa và Minako chỉ có thể trú lại khách sạn, nhưng mà như vậy cũng không sao cả, lúc hai người bọn họ quay trở lại Nhật Bản vốn cũng chỉ có hai bàn tay trắng, bây giờ cũng là như vậy, đối với các cô mà nói, sống ở đâu cũng không thành vấn đề, hai cô căn bản không ngại gì cả.
Suzu Yamakawa bỗng nhiên muốn gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, sau khi cô vào trong khách sạn được sắp xếp, cảnh sát cũng đã phái thêm người tới bảo vệ, thân phận của Suzu Yamakawa rất đặc thù, đây chính là con gái Yonchien Yamakawa, người thừa kế của gia tộc Yamakawa, vậy mà lại gặp phải chuyện, không chỉ người của gia tộc Yamakawa, mà ngay cả cảnh sát Nhật Bản cũng cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đề. Người của gia tộc Yamakawa người cũng được phái tới để bảo vệ, ba vị trưởng lão của gia tộc Yamakawa nhận được tin tức này cũng chạy tới để gặp Suzu Yamakawa, muốn xem xem tình hình của Suzu Yamakawa như thế nào. Suzu Yamakawa vốn định gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, nhưng mấy trưởng lão của gia tộc Yamakawa lục tục chạy tới hỏi thăm, khiến cô tạm thời gác lại ý định gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi. Các phương tiện truyền thông ở Nhật Bản sau khi nhận được tin tức này cũng chạy tới, chuyện Suzu Yamakawa bị tập kích đã biến thành một tin tức nóng hổi rồi, các phương tiện truyền thông ở Nhật Bản tất nhiên rất quan tâm dến chuyện này, thậm chí còn muốn tìm hiểu những tin tức mới nhất từ cảnh sát, nhưng cảnh sát lại giữ mồm giữ miệng kín như bưng, không chịu để lộ ra bất luận một tin tức nào cả, những phóng viên đó chỉ có thể đợi ở trước cửa khách sạn mà Suzu Yamakawa vào ở tạm, để có thể lấy được những tin tức mới nhất. Mãi cho đến hơn bốn giờ sáng, những người đó mới tản đi gần hết, Minako đóng cửa phòng lại, nói với Suzu Yamakawa:
- Tiểu thư Yamakawa, cô có thể nghỉ ngơi, lát nữa cô phải đi tế mộ rồi!
Suzu Yamakawa bị đả kích như vậy đã hết buồn ngủ từ lâu rồi, cô lắc đầu, nói:
- Chị Minako, em không buồn ngủ, em muốn đi tắm!
Suzu Yamakawa và Minako đều vất vả cả đêm, không chỉ Suzu Yamakawa mà ngay cả Minako cũng cảm thấy người mình dơ dáy muốn đi tắm, Suzu Yamakawa còn phải đi tế mộ càng cần tắm rửa hơn.
- Tiểu thư Yamakawa, để tôi đi chuẩn bị nước...!
Minako nói.
Suzu Yamakawa không hề có phản ứng gì, giống như là không hề nghe thấy những lời này của Minako vậy, chi thấy Suzu Yamakawa đi đến chỗ điện thoại, cầm điện thoại lên. Minako dừng lại một chút, khi nghe thấy Suzu Yamakawa nói một tiếng “Xin chào!”, Minako rất biết điều rời khỏi phòng. Suzu Yamakawa không dám chắc Diệp Lăng Phi đã ngủ hay chưa, cô chỉ muốn thử gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, nhưng không ngờ mới chỉ hai ba tiếng chuông, đã nghe thấy giọng nói của Diệp Lăng Phi vang lên trong điện thoại:
- Xin chào!
- Xin chào!
Suzu Yamakawa lập tức nói, từ giọng nói của cô có thể cảm nhận được sự vui sướng, Suzu Yamakawa cố gắng khống chế giọng điệu của mình, cô dè dặt hỏi:
- Diệp tiên sinh, có phải là em đã quấy rầy anh không?
- Không đâu!
Giọng nói của Diệp Lăng Phi vang lên trong điện thoại, Diệp Lăng Phi cười nói:
- Suzu Yamakawa, sao em lại gọi điện thoại cho tôi sớm như vậy, tôi còn tưởng rằng em đang ngủ nữa chứ!
- Không, không có!
Suzu Yamakawa vội vội vàng vàng nói,
- Tất cả vẫn bình thường, em không làm sao cả!
Suzu Yamakawa không nói câu này còn được, Suzu Yamakawa nói như vậy, ngược lại khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy kỳ quái, Diệp Lăng Phi là người nào cơ chứ, từ ngữ khí của Suzu Yamakawa hắn cũng cảm giác được Suzu Yamakawa xảy ra chuyện rồi, Diệp Lăng Phi hỏi:
- Suzu Yamakawa, có phải là em đã gặp chuyện ở Nhật Bản không, em không cần giấu diếm tôi chuyện gì cả, có lẽ tôi sẽ giúp được em chút gì đó!
Suzu Yamakawa tay cầm điện thoại, nhẹ nhàng nói:
- Diệp tiên sinh, em thật sự không có chuyện gì, em chỉ muốn nghe giọng nói của anh thôi!
Lúc Suzu Yamakawa nói đến đây, ngữ khí của cô yếu đi hẳn, nhớ tới chuyện mình vừa mới gặp phải, trong lòng Suzu Yamakawa có cảm giác bi phẫn, không nhịn được nước mắt tràn mi, tiếng nức nở của Suzu Yamakawa tuy nhỏ nhưng Diệp Lăng Phi ở đầu dây bên kia cũng nghe được, Diệp Lăng Phi nói:
- Suzu Yamakawa, đừng khóc, nói tôi nghe xem nào!
Suzu Yamakawa cũng không muốn giấu diếm nữa, cô nói:
- Diệp tiên sinh, em và chị Minako vừa bị người ta tập kích, những người đó đột nhập vào biệt thự, giết hộ vệ của em, còn cho nổ tung biệt thự nữa. Nếu không phải lúc đó em đang ở ngoài sân chứ không ở trong nhà, có lẽ em đã chết rồi. Diệp tiên sinh, em nhớ anh, em biết là em không nên làm như vậy, nhưng mà em lại không thể nào khống chế tình cảm của mình, em rất nhớ Diệp tiên sinh, càng nhớ đến khoảng thời gian sống ở thành phố Vọng Hải, đó là khoảng thời gian vui sướng nhất của em, en vĩnh viễn sẽ không quên được nó!
- Suzu Yamakawa, em không nên hoảng hốt, em về Nhật Bản nhất định sẽ gặp phải những chuyện như vậy, tôi thấy có một số người không muốn để em lên làm gia chủ gia tộc Yamakawa!
Diệp Lăng Phi an ủi Suzu Yamakawa qua điện thoại, tuy Diệp Lăng Phi cũng biết là mình không hiểu rõ tình hình bây giờ lắm, cũng không thể có một đề nghị phù hợp cho cho Suzu Yamakawa, nhưng hắn có thể nói những lời an ủi Suzu Yamakawa, cổ vũ Suzu Yamakawa, chỉ có như vậy, mới có thể giúp cho Suzu Yamakawa càng thêm dũng cảm đối mặt với những khó khăn còn chưa xuất hiện. Thật ra, Suzu Yamakawa gọi cú điện thoại này cho Diệp Lăng Phi mục đích là để nghe giọng nói của Diệp Lăng Phi, cô cũng không hy vọng Diệp Lăng Phi có thể cho cô một lời khuyên, chỉ cần có thể nghe được giọng nói của Diệp Lăng Phi, như vậy đối với cô mà nói cũng đã đủ rồi, lúc này, không gì có thể làm cô vui vẻ hơn việc được nghe giọng nói của người đàn ông mà mình ngưỡng mộ.