Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi còn tưởng nghe nhầm nữa. sao hôm nay Bạch Tình Đình lại thay đổi tính cách như vậy. Muốn nhận Vu Tiêu Tiếu làm em nuôi. Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu mới quen nhau còn chưa vượt qua nửa buổi, đã trở nên thân thiết như vậy rồi. Điều này đã vượt qua khỏi sự tưởng tượng của Diệp Lăng Phi rồi.

Không những Diệp Lăng Phi cảm thấy khó hiểu mà ngay cả Chu Hân Mính đèu không hiểu Bạch Tình Đình làm sao nữa. sao đột nhiên lại muốn nhận Vu Tiêu Tiếu làm em nuôi.

- Sao thế, cái này gọi là hợp nhau.

Bạch Tình Đình thân mật nắm lấy tay của Vu Tiêu Tiếu, nói:

- Em vừa nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu lần đầu tiên liền có cảm giác rất hợp nhau!

Vu Tiêu Tiếu cười nói:

- Sư phụ, sau này không được bắt nạt chị của tôi đó nha. Lúc nãy tôi đã nghe chị của tôi nói rồi, người luôn bắt nạt chị ấy, nếu như người mà còn bắt nạt chị tôi nữa, tôi sẽ không tha cho người đâu.

- Được rồi. Tôi như đã hiểu tâm ý của bà xã tôi rồi.

Diệp Lăng Phi đẩy cửa xe bước xuống. hắn kéo mở của xe thương vụ ra đứng bên ngoài cửa, nói với Bạch Tình Đình ở bên trong:

- Bà xã chiêu này của em thật nhẫn tâm đó, nhận một cô em gái nuôi chính là kéo thêm một trợ thủ đó. Hừ, sau này không cần nghĩ cũng biết anh phải sống những ngày thống khổ rồi đây.

Tâm ý của Bạch Tình Đình vẫn thật sự bị Diệp Lăng Phi đoán trúng rồi. Tối qua Bạch Tình Đình nói chuyện với em họ mình Điền Phong có nhắc tới Vu Tiêu Tiếu. Điền Phong nói cho Bạch Tình Đình biết, Vu Tiêu Tiếu là cô gái không hề có hứng thú với đàn ông. Việc gì cũng điều hiện rõ tùy tiện cẩu thả, nhưng làm bạn lại không tồi.

Hôm nay Bạch Tình Đình chỉ ngồi nói chuyện phiếm với Vu Tiêu Tiếu có một lúc thôi, cô đã nhìn thấu tính cách của Vu Tiêu Tiếu. Cô gái này quả thật là một cô gái tùy tiện cẩu thả, tích cách rất cởi mở. Bạch Tình Đình cho rằng nếu như mình lại có thêm mộ kẻ địch chi bằng thêm một trợ thủ. Tuy em họ Điền Phong có nói với Bạch Tình Đình giữa Diệp Lăng Phi và Vu Tiêu Tiếu không có bất cứ quan hệ gì, nhưng Bạch Tình Đình lại không yên tâm. Nói thế nào thì Vu Tiêu Tiếu cũng là một cô gái xinh đẹp, còn con người Diệp Lăng Phi, đừng tưởng cả ngày chỉ thấy lúc nào cũng cười hí hỏm, hiện rõ rất vô lại. Nhưng trong con người lại có một thứ gì đó khiến cho đàn bà mê mẩn.

Bạch Tình Đình nghĩ đến bản thân mình, lúc đầu cô cũng chẳng có một chút cảm giác nào với Diệp Lăng Phi cả, thậm chí là còn rất ghét, nhưng kết quả thì sao, cô chẳng phải đã là vợ của Diệp Lăng Phi rồi đó sao. Vì thế nên mới nói, trên thế gian này không có việc gì là không có khả năng cả.

Bạch Tình Đình vì thế nên mới nghĩ đén việc nhận Vu Tiêu Tiếu làm em nuôi, nếu như vậy, Bạch Tình Đình khôn những giảm bớt một phần lo lắng mà còn có thể nhờ Vu Tiêu Tiếu giúp cô giám sát Diệp Lăng Phi. Tiếp theo, cô cũng có thể gặp mặt được Vu Tiêu Tiếu nhiều hơn để tán gẫu, như vậy cô dù Vu Tiêu Tiếu và Diệp Lăng Phi có cảm tình với nhau cô cũng có thể kịp thời phát hiện mà nghĩ kế sách đối phó.(đả tự: cái này gọi là kéo quá hóa vụng, nhờ chuyện này mà sau này Vu Tiêu Tiếu và Diệp Lăng Phi từ không có gì rồi sẽ có gì.)

Bạch Tình Đình vô cùng hài lòng khác thường đối với cách nghĩ này của mình. Cô cho rằng cần phải làm chuẩn bị chiến đấu lâu dài với Diệp Lăng Phi. Người đàn ông này quả thật quá ưu tú rồi. Ngộ nhỡ một khi bị người con gái khác phát hiện ra sự ưu tú tinh tế được ẩn nấp bên trong con người Diệp Lăng Phi, bất kỳ người phụ nữ nào cũng có thể yêu Diệp Lăng Phi. Bạn thân của cô Chu Hân Mính chính là một ví dụ điển hình, và cô cũng đã ấn chính được cảm giác của mình.

Đối với Bạch Tình Đình mà nói, cô cần thay đổi sách lược cô cần sử dụng chính sách dung lạc, chỉ có như vậy cô mới có thể giữ chặt trái tim của Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi đã làm phu khuân vác, dọn thức ăn, rồi lại don thức ăn, rồi dọn dụng cụ, ngay cả lều dã ngoại cũng chỉ một mình Diệp Lăng Phi làm. Còn ba cô gái kia chỉ lo chơi đùa bên bãi biển. sau khi Diệp Lăng Phi nhóm lửa xong liền gọi Vu Tiêu Tiếu:

- Tiêu Tiếu, cô ở đây là nhỏ tuổi nhất, qua đây làm việc đi.

Vu Tiêu Tiếu và Bạch Tình Đình, Chu Hân Mính đang nghịch nước bên bãi biển, nghe thấy Diệp Lăng Phi gọi cô qua giúp, Vu Tiêu Tiếu lầm bầm nói:

- Sư phụ, không bắt nạn người như vậy chứ, người là một thằng đàn ông, không lẽ chỉ làm có chút đỉnh việc đó cũng bắt tiểu cô nương chân yêu tay mềm như tôi qua làm, thật chẳng biết người nghĩ gì nữa, nếu như người bỏ hết đồ đạt bên dưới xuống rồi, cũng giống như tôi, một câu tôi cũng không nói gì cả.



Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đang nghịch nước biển, sau khi nghe được câu nói này của Vu Tiêu Tiếu hai người đầu tiên là ngỡ ngàng, sau đó quay mặt đi cười lén.

Diệp Lăng Phi hết lời, hừ lạnh nói:

- Hừ, thật là ăn không được nho thì nói nho chua, cô không có công dụng đó, thì đừng có muốn người khác cũng như cô.

Vu Tiêu Tiếu nghe Diệp Lăng Phi nói câu đó thì mặt đỏ ửng, tim đạp thình thịch nói:

- Sư phụ, tôi chưa thừng hâm mộ qua, người chưa nghe nói qua nột cau rất nổi tiếng sao, dằng sau người đàn ông thành công luôn có một người phụ nữ tốt. Ưhm, còn một câu nữa, đàn ông các người đều do phụ nữ chúng tôi sinh ra cả.

Diệp Lăng Phi cứng lươnĩ, chỉ có thể trừng mắt nhìn Vu Tiêu Tiếu, hôm nay coi như gặp phải đối thủ. Trước đây lúc Vu Tiêu Tiếu còn chưa quen Bạch Tình Đình, còn chút sợ sệt với Diệp Lăng Phi. Bây giờ giống như đã có nâng đỡ rồi vậy, chẳng còn khách sáo gì nữa, Diệp Lăng Phi lại không thể tích cực với Vu Tiêu Tiếu, đành phải cầm lấy xâu thịt phiền não đi nướng thịt.

Nhìn thấy bộ dáng đó của Diệp Lăng Phi, Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình nhịn không nổi bật cười lên. Bọn họ xem như đã phục tiểu nha đầu Vu Tiêu Tiếu này rồi. lời nào cũng có thể dám nói ra. Theo như Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính thấy được, vốn là một chuyện đáng phải vui.

Ba mỹ nữ nghịch nước biển, Diệp Lăng Phi cô đơn một mình ngồi nướng thịt. Diệp Lăng Phi bùi ngùi trong lòng, vốn tưởng có cơ hội tốt có thể hôn được mùi hương của hai mỹ nữ, lại bị tiểu nha đầu Vu Tiêu Tiếu làm cho chẳng còn cơ hội nào nữa rồi.

Diệp Lăng Phi cố ý bỏ thật cay, ngay hắn cũng ngửi thấy mùi hắc cay nồng nặc, Diệp Lăng Phi thầm nghĩ trong bụng, đợi lát nữa tôi sẽ cho cô chảy nước mắt. Diệp Lăng Phi nghĩ ngợi, trong vô thức đã cho thêm muối, đếm khoảng hơn mười xau thịt cho gia vị bên trái đặt cả vào trong hộp muối, cố ý tách riêng ra những xâu thịt này, trong lòng thầm tính, đợi lát nữa để bọn họ đến ăn phần riêng của mỗi người, vừa nghĩ đến bộ dạng ba cô gái ăn cay đến chảy nước mắt, Diệp Lăng Phi nhịn không được đắt ý trong lòng.

- Nướng xong rồi, mau đến ăn thôi!

Diệp Lăng Phi cảm giác mình cũng tương đương với những người bán xâu thịt dê từ Tân Cương tới, đều đứng trước quầy nướng thịt, hét lớn:

- Đến ăn thịt xâu thôi.

Bụng thầm nghĩ “một tệ một xâu lớn, đảm bảo ăn xong một xâu vẫn muốn ăn tiếp một xâu nữa”.

- Mau ăn thôi, mình đói lắm rồi.

Bạch Tình Đình mang đôi dép lê, gọi Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu đến ăn thịt xâu. Ba cô gái vây đến, Diệp Lăng Phi vừa định bưng xâu thịt đã bỏ rất nhiều ớt và muối thì nghe Vu Tiêu Tiếu đột nhiên nói:

- Sư phụ, người mau xem, ở bên đó hình như có cá mập.

Vu Tiêu Tiếu vừa nói vừa chỉ chổ biển không xa lắm, nói:

- Cái gì đang nổi trôi lên là vật gì thế?

- Ở đây làm gì có cá mập, cô thật là xem phim nhiều quá rồi đó. Cô còn cho rằng ở đây có thủy quái à?

Diệp Lăng Phi nói xong liền dời ánh mắt nhìn ra biển, nhìn thấy trên biển chẳng có gì cả, liền nghe thấy tiếng cười ha ha đắc ý của Vu Tiêu Tiếu:



- Sư phụ, người biết heo chết thế nào không?

- Chết như thế nào?

- Chết ngu đó!

Vu Tiêu Tiếu nói xong câu này có ý muốn tách ra một khoảng cách, để tránh Diệp Lăng Phi dùng bạo lực đối phó với cô. Diệp Lăng Phi vốn định ra một chưởng dọa dọa tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng này là gì nữa. Để cho cô ta biết được đừng tưởng có Bạch Tình Đình làm chổ dựa thì mình không dám dạy dỗ cô ta. Nhưng Diệp Lăng Phi vẫn nhẫn nhịn lại, nói:

- Được rồi, không gây sự với cô nữa. Mau đến ăn thịt xâu di. Tôi nướng rất ngon đấy.

Diệp Lăng Phi nói xong cầm xâu thịt đặt biệt giữ lại cho riêng mình cho vao miệng, lúc hắn há miệng to cắn một miếng liền có cảm giác vừa cay vừa mặn, suýt chút nữa liền chảy nước mắt rồi, hắn nuốt miếng thịt đó nào, vội vàng đi tìm chai nước suối.

Lúc này liền nghe thấy tiếng cười vui vẻ của ba cô gái Bạch Tình Đình, Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu. Nghe Bạch Tình Đình nói:

- Ông xã, cái này gọi là gieo nhân nào gặt quả đấy. Để anh hại tụi em, chẳng lẽ anh tưởng tụi em không thấy thật à. Hừ, Tiêu Tiếu, chủ ý này rất hay. Hôm nào chị sẽ mời em ăn một bữa thịnh soạn.

Diệp Lăng Phi uống hết hai bình nước suối. Lúc này mới cảm giác thấy trong miệng dễ chịu hơn chút. Hắn lại cầm chai nước suối lên dốc đổ hết từ trên đầu xuống. tiếp theo liền vứt chai không đi, trừng mắt nhìn ba người đẹp đang ngồi đối diện ăn thịt nướng.

- Thù này không báo không phải quân tử

Diệp Lăng Phi hét to lên một tiếng.

- Hổ không phát uy, mọi người xem tôi là HelloKitty à?

Nói xong Diệp Lăng Phi xông thẳng đến chổ Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình vừa nhìn thấy tình thế này thầm không xong rồi, vốn định lùi bước chạy nhưng Diệp Lăng Phi đâu có cho cô cơ hội, hắn xông lên giữ chặt eo Bạch Tình Đình, bước nhanh về phía bãi biển.


Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu ngớ người ra. Đợi lúc bọn họ phản ứng lại được thì Diệp Lăng Phi đã bồng Bạch Tình Đình đến bờ biển rồi, chỉ nghe thấy tiếng kêu cứu của Bạch Tình Đình:


- Em gái, Hân Mính mau đến cứu mình!


Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu không có nghĩ nhiều vội vàng đuổi theo. Lúc này Diệp Lăng Phi đã bồng Bạch Tình Đình xuống dưới biển rồi. Hắn thả lỏng hay tay. Lập tức vứt Bạch Tình Đình xuống nước, cả người Bạch Tình Đình ướt hết. lúc này Diệp Lăng Phi vốn định quay người đi dạy dỗ Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu một bài học, nhưng đâu ngờ Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu đã xông đến rồi, Diệp Lăng Phi còn chưa có động tác gì thì hai người một trái một phải làm tư thế muốn đẩy Diệp Lăng Phi ngã nhào xuống nước.


Diệp Lăng Phi vừa quay lại kéo nữa người, ở trong nước không tiện như ở trên cạn. Lại đúng lúc hắn chưa có chuẩn bị tư tưởng gì cả liền bị Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu đẩy người hắn, cả người Diệp Lăng Phi đã nghiên rồi, hắn biết mình chắc chắn sẽ ngã nhào xuống biển, quyết tâm thò hai tay ra nắm chặt cổ tay của Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu, trong khoảnh khắc Diệp Lăng Phi ngã xuống nước thì hắn cũng kéo theo Chu Hân Mính và Vu Tiêu Tiếu ngã nhào theo.


Tùm, tùm, tùm!


Theo ba âm thanh đó thì Chu Hân Mính, Diệp Lăng Phi, Vu Tiêu Tiếu đều ngã nhào xuống biển hết. Bạch Tình Đình lúc này người ướt như chuột lột đang đứng trong nước biển, co nhìn thấy Diệp Lăng Phi ngã xuống cũng không thèm để ý gì khác thò tay túm chặt lấy đùi của Diệp Lăng Phi, cô tính định túm chặt lấy đùi của Diệp Lăng Phi không cho Diệp Lăng Phi có bất cứ sự phản kháng nào.


Còn Diệp Lăng Phi trong khoảnh khắc ngã xuống nước đã dùng sức nhảy lên, Bạch Tình Đình đúng lúc đó nắm lấy chân không, kết quả cô bị mất thế lại ngã nhào xuống nước một lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK