- Bà xã, mẹ vợ của anh ở lại thành phố Vọng Hải bao lâu?
- Em cũng không biết, bác cũng không nói gì, nhưng theo em thấy thì ít nhất cyngx phải ba bốn tháng!
Bạch Tình Đình không hiểu chuyện sinh con, càng không biết chuyện khi nào thì đứa bé không cần phải bú sữa mẹ nữa, cô chưa từng trải qua, Diệp Lăng Phi hỏi Bạch Tình Đình về vấn đề này đúng là tìm lầm người. Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đi đến đại sảnh, hai người không đi về hướng thang máy mà đi tới phía tây đại sảnh để nghỉ chân, ở đó có một khu nghỉ ngơi nho nhỏ, trên bàn thủy tinh đặt mấy quyển tạp chí, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đi tới đó nghỉ ngơi. Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi đang ngồi đối diện cô và nói:
- Ông xã, chúng ta đã đến đây rồi, tại sao không đi lên?
Bạch Tình Đình thắc mắc, không hiểu được tại sao Diệp Lăng Phi không đi thẳng đến chỗ thang máy mà bảo cô đến nơi đây nói chuyện.
- Anh đang suy nghĩ một chuyện!
- Ồ!
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này thì cô đáp một tiếng,
- Em cảm thấy hôm nay anh rất kỳ lạ khiến cho em không tài nào hiểu nổi, không biết ông xã rốt cuộc đang muốn nói gì với em!
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy thì khô nghiểu sao hắn “ồ” lên một tiếng, rồi không nói gì nữa, trong tay hắn kẹp điếu thuốc, hắn cầm lấy cái bật lửa, nhìn bộ dạng dường như đang định đốt thuốc, Bạch Tình Đình ngồi đối diện Diệp Lăng Phi, cô không muốn cho Diệp Lăng Phi hút thuốc, cô giành lấy bật lửa của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cầm điếu thuốc đặt lên trên mặt bàn thủy tinh, không có bật lửa, Diệp Lăng Phi cho dù muốn hút thuốc, cũng không được.
- Ông xã, anh cũng đừng hút thuốc lá nữa, hút nhiều thuốc như vậy không tốt đâu, em không cho phép hút thuốc trước mặt em…!
Bạch Tình Đình vừa nói vừa nhìn Diệp Lăng Phi:
- Ông xã, có chuyện gì anh cứ nói thẳng ra, rốt cuộc anh có ý gì, ít ra cũng phải để cho em hiểu chuyện gì đã chứ!
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình và nói:
- Tình Đình, em có nhìn thấy bố vợ anh dẫn theo một cô gái trẻ không?
- Dĩ nhiên là em thấy rồi, ông xã, anh không nghe em nói sao, hôm nay anh làm sao ấy, sao mà cứ khiến cho em cảm giác là lạ, có phải có chuyện gì không ổn hay không?
- Tình Đình, anh muốn em nói chuyện với em cô bé kia một chút!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh vốn là không muốn nói, nhưng bây giờ thì không thể không nói được, Tình Đình, em có nghĩ đến việc cô bé tên là Tiểu Linh đó là em gái của Hân Mính không?
- Ông xã, anh đừng đùa nữa, cái gì gọi là có thể, tuổi của Tiểu Linh bao nhiêu rồi, đương nhiên là em của Hân Mính, lẽ nào không thể gọi Hân Mính là chị à, như thế không phải là trò cười sao?
Bạch Tình Đình hiển nhiên hiểu lầm ý của Diệp Lăng Phi, cô còn nghĩ Diệp Lăng Phi chỉ đang đùa với cô, Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói những lời này thì khẽ lắc đầu và nói:
- Tình Đình, anh không phải là nói đùa với em, anh nói thật đấy, theo em thấy cô bé gọi là Tiểu Linh có thể là em gái ruột của Hân Mính, quan hệ giữa hai người là quan hệ máu mủ!
- Chuyện này không thể nào!
Bạch Tình Đình vừa nói vừa đưa tay phải ra, bộ dạng dường như đang đang muốn sờ trán xem rốt cuộc Diệp Lăng Phi có phải không ổn hay không, Bạch Tình Đình tay phải sờ trán Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nắm chặt tay Bạch Tình Đình và nói:
- Tình Đình, không phải là anh nói giỡn, anh nói thật đấy!
Bạch Tình Đình không nói tiếp, theo Bạch Tình Đình thấy thì điều này cũng quá hoang đường, làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy được. Bạch Tình Đình cũng hít một hơi, cô cũng không ngờ bây giờ khi nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Bạch Tình Đình biết là Diệp Lăng Phi đang lo lắng, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, bây giờ anh nghi ngờ mẹ của Hân Mính sao?
- Anh đương nhiên không phải nói mẹ của Hân Mính, người mà anh nói là thị trưởng Chu, Tình Đình, chẳng lẽ em không nghi ngờ thị trưởng Chu bây giờ đang có người phụ nữ khác sao?
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này thì quả nhiên kinh ngạc há to miệng, Bạch Tình Đình cảm thấy rất bất ngờ khi nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô há mồm, miệng nói:
- Ông xã, anh thật sự chắc chứ , em thấy bác gái đối xử với Bác Chu không tệ, hai người bọn họ người tình cảm hẳn là rất tốt, bác Chu làm sao có thể ở bên ngoài có người khác được…!
Diệp Lăng Phi đem chuyện hắn thấy ở tỉnh thành kể cho Bạch Tình Đình nghe, hơn nữa khi nhắc đến chuyện Diệp Lăng Phi và cô bé đó thì Bạch Tình Đình khi nãy còn cho là Diệp Lăng Phi đang nói giỡn với cô, nhưng sau khi Diệp Lăng Phi nói tiếp thì chân mày Bạch Tình Đình nhíu lại, theo Bạch Tình Đình thấy thân phận của cô bé tên gọi là Chu Tiểu Linh này thật khả nghi, khó trách Diệp Lăng Phi hoài nghi Chu Tiểu Linh là con gái của Chu Hồng Sâm. Diệp Lăng Phi kể lại không thật sự chi tiết, trước khi không có chứng cớ thì Diệp Lăng Phi không nên kết luận quá sớm, nhưng theo Diệp Lăng Phi thấy thì chuyện này chỉ là suy đoán của hắn, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn không thể khẳng định, hắn sở dĩ nói chuyện này cho Bạch Tình Đình nghe, cũng là muốn cùng Bạch Tình Đình bàn bạc một chút, xem xem Bạch Tình Đình đối đãi với cô bé kia như thế nào.
- Ông xã, theo như anh nói thì em cũng cảm thấy thân phận của cô bé thật rất khả nghi, nếu là em thì em cũng cho rằng cô bé kia chính là con riêng của Chu bá bá, nhưng ông xã, dù sao chuyện này chúng ta không thể xác định được, trừ phi Chu bá bá thừa nhận đây là thật , nếu không, sẽ chỉ khiến cho Hân Mính phiền não, ông xã, anh nói xem có đúng hay không?
- Ừ, em nói rất đúng, anh cũng nghĩ như vậy, nếu không, anh cũng sẽ không nói chuyện này cho em biết để hai ta cùng bàn bạc. Tình Đình, bây giờ anh đang lo cho Hân Mính, cô ấy không thể bị đả kích được, nếu như Hân Mính biết chuyện này thì không biết Hân Mính có có phản ứng gì, nếu như Hân Mính phản ứng tốt, thì đó là đại cát, nhưng nếu như Hân Mính bị kích động thì sẽ ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng của cô ấy, hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng, bây giờ anh cũng không biết, rốt cuộc mẹ vợ của anh tại sao lại muốn mang theo cô bé kia, điều này rất kỳ lạ, khiến cho anh cảm thấy đau đầu!
- Ông xã, ý của anh có phải là không để cho Tiểu Linh kia nhìn thấy Hân Mính, hoặc là không để cho Hân Mính biết sự tồn tại của cô bé này?
Bạch Tình Đình vừa nói những lời này thì cô nhìn thấy Diệp Lăng Phi nhìn cô khẽ gật đầu và nói:
- Anh vốn nghĩ như vậy, anh cũng tính làm như vậy, nhưng bây giờ vấn đề không phải là do anh quyết định, Hân Mính không phải là đã biết mẹ của mình dẫn đến một cô bé ư, chẳng lẽ chúng ta có thể nghĩ cách để cho Hân Mính quên mất sự tồn tại của Tiểu Linh?
- Chuyện này rất khó, nhưng em nghĩ mọi chuyện đều có thể tìm được cách để giải quyết!
Bạch Tình Đình tỏ vẻ tin tưởng tràn trề, cô nói:
- Ông xã, em thấy chúng ta cứ gặp Bác gái Chu trước, em và Bác gái Chu từ từ hàn huyên một chút, nói không chừng, em có thể biết được chút ít về thân phận của Tiểu Linh! Ông xã, bây giờ chúng ta đi lên lầu đi!
Bạch Tình Đình nói,
- Em sẽ nắm chắc cơ hội, tuyệt đối sẽ không để cho ông xã thất vọng !
- Vậy à, như vậy thì quá tốt rồi, anh hy vọng là như vậy, lần này phải xem em thi thố tài năng rồi, anh tin bà xã sẽ không để anh thất vọng, cố gắng lên!
Diệp Lăng Phi cố ý nói thêm,
- Bà xã, em là giỏi nhất!
- Đừng có nịnh đầm em, ông xã, mỗi lần anh khen em thì trong lòng em khó chịu, em không biết ông xã đang mưu tính lđiều gì, tóm lại, em luôn cảm thấy ông xã sẽ không vô duyên vô cớ khích lệ em!
- Anh thật sự không mưu tính gì, anh chỉ là muốn cho bà xã em cố gắng lên, bởi vì, trong mắt anh, bà xã là người phụ nữ giỏi nhất trong thiên hạ!