Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Sẽ không phải là em chứ?

Bành Hiểu Lộ biết rõ còn cố hỏi. Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:

- Anh nhớ đến chuyện lần trước chúng ta huấn luyện Lang Nha, bây giờ ngẫm lại, duyên phận của chúng ta đã được chú định từ lúc đó, em có biết vừa rồi Đường Yên nói với ạn chuyện gì không?

- Anh đừng nghe cậu ấy, cậu ấy toàn nói lung tung thôi!

Bành Hiểu Lộ nghĩ đến những lời mà Đường Yên nói với cô lúc đi ra ngoài, theo Bành Hiểu Lộ thấy, Đường Yên nhất định sẽ không nói cái gì êm tai đâu, ít nhất không là kiểu ăn nói uyển chuyển nói giảm nói tránh. Đường Yên đã từng nói qua, muốn vượt qua chướng ngại tâm lý, việc quan trọng nhất là dũng cảm đối mặt, điều đó khiến cho Bành Hiểu Lộ có chút hoảng sợ bất an, dựa theo những gì mà Đường Yên, thật ra, người phải chịu trách nhiệm chính là Diệp Lăng Phi, nếu Diệp Lăng Phi không để ý đến phản ứng của Bành Hiểu Lộ, trực tiếp phát sinh quan hệ với Bành Hiểu Lộ, vậy thì Bành Hiểu Lộ sẽ đột phá gánh nặng trong lòng rồi, không còn chướng ngại tâm lý gì nữa!

Lúc ấy Bành Hiểu Lộ đã trách móc Đường Yên một trận, theo Bành Hiểu Lộ thấy, như vậy thì nhất định sẽ để lại ám ảnh trong nội tâm mình, chỉ có điều, khi cô tỉnh táo suy nghĩ, lại cảm thấy Đường Yên nói không phải không có đạo lý, sở dĩ cô và Diệp Lăng Phi không thể tiến thêm một bước, cũng bởi vì chướng ngại trong lòng cô, nếu có thể đột phá được tầng chướng ngại đó thì quan hệ giữa cô và Diệp Lăng Phi có thể tiến thêm một bước rồi! Bây giờ nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, Bành Hiểu Lộ lại nghĩ tới những gì Đường Yên đã từng nói qua với cô, tuy cô không biết rốt cuộc vừa rồi Đường Yên có đề cập với Diệp Lăng Phi chuyện này hay không, nhưng trong lòng Bành Hiểu Lộ thủy chung luôn cho rằng mình nên phối hợp với Diệp Lăng Phi, như vậy mới có thể đột phá tầng cuối cùng trong quan hệ của hai người!

Diệp Lăng Phi càng ôm chặt hơn, môi của hắn gần như dán vào cổ của Bành Hiểu Lộ, nhẹ nhàng nói:

- Cô ấy nói cho anh biết rằng thật ra anh nên cưỡng ép, như vậy thì quan hệ giữa hai ta sẽ tiến thêm một bước, trong lòng em thật ra rất khát vọng, nhưng vì có chướng ngại tâm lý, cứ để anh hoàn thành cho!

- Cậu ấy nói lung tung đấy, anh chớ tin, em còn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà!

Bành Hiểu Lộ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, trong lòng lại càng thêm hoảng sợ, không dám nhìn về phía Diệp Lăng Phi, vu vơ nhìn về phía cửa phòng, trái tim giống như chú hươu nhỏ bé chạy loạn, Bành Hiểu Lộ uốn éo mông mình, trong lòng cô rất bối rối, tới mức chỉ còn biết thở, nếu bây giờ Diệp Lăng Phi muốn Bành Hiểu Lộ, Bành Hiểu Lộ nhất định không có bất luận một sự phản kháng nào, nhưng Diệp Lăng Phi lại không có suy nghĩ như vậy, hắn ôm Bành Hiểu Lộ vào trong ngực, sau khi hôn cô một cái thật kêu, Diệp Lăng Phi nói:

- Anh phải về nhà đây, rất có thể Đới Vinh Cẩm đã đến Vọng Hải, anh muốn tìm ra Đới Vinh Cẩm trong vòng hai người, anh không thể để hắn xúc phạm tới Tình Đình!

- Sức khỏe của anh.....!

Bành Hiểu Lộ vẫn rất lo lắng cho sức khỏe của Diệp Lăng Phi, trong lòng Bành Hiểu Lộ luôn cảm thấy sức khỏe của Diệp Lăng Phi không được tốt lắm, nếu Diệp Lăng Phi làm việc mệt mỏi sẽ dễ gặp chuyện chẳng lành, Diệp Lăng Phi cười cười, nói:

- Anh không sao đâu!

Lúc Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ từ trong phòng đi ra, Đường Yên cũng đã khôi phục lại, Đường Yên liếc nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Đừng quên những chuyện tôi đã nói với anh, Diệp Lăng Phi, bệnh này của anh phải tranh thủ thời gian, tôi lo nếu kéo dài càng lâu thì càng ngày càng khó trị!

- Chuyện đó tất nhiên là tôi biết!

Diệp Lăng Phi nói,

- Bây giờ tôi sẽ đi thu xếp ngay, sáng ngày mai sẽ hoàn thành xong, đến lúc đó, tôi sẽ thông báo cho cô!



- À, còn có cả Johnan Vương, đừng quên những gì anh và Johnan Vương đã giao hẹn với nhau, không ai biết Johnan Vương có trở về sớm hơn dự kiến không đâu!

Đường Yên nhắc nhở Diệp Lăng Phi,

- Johnan Vương là một nhân vật cao thâm mạt trắc, anh phải cần thận hơn nữa! Tôi không cho rằng Johnan Vương sẽ tình nguyện nhận thua, trong từ điển của hắn không có cụm từ nào là “nhận thua” đâu, nếu hắn biết được Bạch Tình Đình mang thai, nói không chừng sẽ nghĩ ra những biện pháp khác, tóm lại, tôi chỉ muốn nhắc nhở anh, anh còn có rất nhiều việc phải làm, tôi làm như vậy không là anh, mà là vì Hiểu Lộ, tôi không muốn thấy Hiểu Lộ thương tâm!

- Đường Đường....!

Bành Hiểu Lộ vừa mới mở miệng, không ngờ Đường Yên đã sớm nghĩ tới việc Bành Hiểu Lộ định nói gì, cô ta nhìn Bành Hiểu Lộ, nói:

- Hiểu Lộ, nếu cậu nói không quan tâm tới anh ta thì cứ nói thẳng cho mình biết, mình sẽ không giúp anh ta nữa!

- Chuyện này...!

Bành Hiểu Lộ ngẩng đầu, u oán nhìn Đường Yên, nói:

- Cậu toàn thích nói như vậy, mình không thèm nghe cậu nói nữa!

Đường Yên cười nói:

- Hiểu Lộ, sao cậu cứ như vậy nhỉ, có gì mà phải ngượng ngùng chứ, phụ nữ cuối cùng cũng gặp người đàn ông của mình, vì yêu một người mà không cần băn khoăn đến sự ngượng ngùng của con gái nữa, dũng cảm yêu, mới có thể có hạnh phúc được! Mình tin rằng Diệp Lăng Phi là một người đàn ông đáng để yêu, chỉ cần anh ta cho cậu một lời hứa hẹn, dù cậu phải đối mặt với toàn bộ thế giới này, cậu cũng không cần sợ hãi, ở sau lưng cậu luôn có một người đàn ông có thể giúp cậu có được cảm giác an toàn, đó là sự may mắn của cậu, còn mình thì không có, sau lưng mình không có người đàn ông nào có thể tin tưởng được!

Sau khi Đường Yên nói xong, cô ta hướng về phía Diệp Lăng Phi, cười cười, nói:

- Anh sẽ không để tôi phải thất vọng chứ?

- Tất nhiên tôi sẽ không để cô phải thất vọng rồi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Chỉ có điều, thứ mà tôi quan tâm hiện giờ là làm thế nào để tiêu diệt Đới Vinh Cẩm, đồng thời, khiến cho cái tên Johnan Vương mà cô nói đó xéo đi, tôi thật sự không muốn thấy hắn nữa!

- Tôi cũng không muốn gặp lại hắn!

Đường Yên cười nói,

- Nhưng so với tôi anh còn may mắn hơn nhiều!

Diệp Lăng Phi không nói thêm gì nữa, hắn lấy điện thoại di động ra, nói:



- Có lẽ tôi nên thu xếp một chút, còn có rất nhiều chuyện phải làm!

....................

Lúc Vu Đình Đình nhận được điện thoại của Tần Dao, cô đang ngồi tự học ở trường, mấy tiết này giáo viên cho tự học, rất nhiều nam sinh trong lợp đều lựa chọn trốn học, chỉ còn lại phần lớn nữ sinh còn ở lại trong lớp, đúng lúc đó, Vu Đình Đình nhận được điện thoại của Tần Dao gọi tới, lúc Vu Đình Đình nghe được giọng nói của Tần Dao, cô còn không nhận ra đó là ai, phải biết rằng Tần Dao và Vu Đình Đình rất ít nói chuyện điện thoại với nhau, trong khoảng thời gian trước đây, Tần Dao một mực lần tránh, không muốn nghĩ về những chuyện trước kia, nhưng trốn tránh cuối cùng cũng không phải biện pháp, Tần Dao rốt cuộc đã hiểu ra, cô nên đối mặt với nó! Lúc đó Tần Dao mới gọi điện thoại cho Vu Đình Đình, cô muống gặp Vu Đình Đình, khi Vu Đình Đình nghe được hai chữ “Tần Dao” trong điện thoại, Vu Đình Đình hét lên một tiếng, hiển nhiên, Vu Đình Đình thật không ngờ Tần Dao lại gọi điện thoại cho cô, càng không ngờ lâu như vậy không có tin tức gì của Tần Dao, vừa mới có tin tức thì Tần Dao đã ở Bắc Kinh rồi! Vu Đình Đình sợ bị người khác phàn nàn, vội vàng đi ra khỏi phòng học, tay cầm điện thoại, hưng phấn nói:

- Tần Dao, cậu đang ở Bắc Kinh à, bao giờ thì cậu về, cậu không biết chứ, mình một rất muốn gặp câu, lần trước, mình và Diệp đại ca còn nhắc tới cậu, bao giờ thì cậu có thể về đến thành phố Vọng Hải?

- Có lẽ là tối nay mình sẽ đến thành phố Vọng Hải!

Tần Dao nói với vẻ không được chắc lắm,

- Mình gọi điện thoại cho cậu để xem cậu có phản ứng như thế nào, dù sao những chuyện trước kia......!

Tần Dao còn chưa nói xong, đã bị Vu Đình Đình ngắt lời:

- Tần Dao, cậu nghĩ lung tung gì vậy, mình căn bản không nhớ chuyện quá khứ, chỉ cần cậu có thể trở về là tốt rồi, cậu nói tối hôm nay sẽ trở về đúng không, vậy thì tốt quá, có cần mình nói với Diệp đại ca không?

- Hình như anh ấy đang có việc gì đó, mình đã gọi điện thoại cho anh ấy rồi, anh ấy nói mấy ngày nay đang bận chuyện gì đó!

Tần Dao nói,

- Mình không muốn quấy rầy anh ấy!


- Mình cũng có nghe nói chuyện đó!


Vu Đình Đình bảo,


- Mình cũng nghe nói dạo này Diệp đại ca bận việc gì đó, chỉ có điều, cậu quay về là tốt rồi, mấy hôm nay Diệp đại ca cũng bận, vừa vặn hai chúng ta có thể tâm sự với nhau, cậu nói có đúng không? Ừm, cứ quyết định như vậy đi, tối hôm nay cậu về thì cứ ở chỗ của mình, mấy hôm nay chị Hiểu Uyển phải đi công tác, trong nhà chỉ còn lại một mình mình, vừa hay chúng ta có thể tâm sự....!


Tần Dao ở đầu dây bên kia có vẻ hơi do dự, rồi cuối cùng cũng đồng ý:


- Vậy được rồi, tối nay mình sẽ lên máy bay đến thành phố Vọng Hải, chờ khi nào đến Vọng Hải mình sẽ gọi lại cho cậu!


Vu Đình Đình lập tức đồng ý:


- Được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK