Tay Diệp Lăng Phi lần mò vào vùng hông của Bạch Tình Đình, xương Bạch Tình Đình giống như làm từ nước vậy, thân thể mềm mại của cô nép sát vào trong ngực Diệp Lăng Phi, vài ngày không gặp, khát khao của Bạch Tình Đình dường như đang muốn bộc phát, trong ánh mắt của cô nhàm chứa lửa tình nóng bỏng, nhu tình như nước dường như có thể hòa tan Diệp Lăng Phi. Trước khi đến Bắc Kinh, Diệp Lăng Phi đã thỏa mãn ở chỗ Vu Đình Đình rồi, nhưng sau khi gặp được Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi lại cảm thấy lửa dục trong lòng lại bùng lên, đang ở sân bay, hắn ôm eo Bạch Tình Đình, tay hắn cũng không kiềm chế được nữa vuốt ve bộ mông đầy đặn của Bạch Tình Đình. Đây là sân bay quốc tế Bắc Kinh, những người ra bắc vào nam rất nhiều, nếu đổi lại trước kia, Bạch Tình Đình chắc chắn sẽ nhắc nhở Diệp Lăng Phi không muốn vội vã như vậy, chờ sau khi về khách sạn thì háo sắc cũng không muộn, Bạch Tình Đình đã đặt phòng cho Diệp Lăng Phi rồi, đó là gian phòng chỉ thuộc về hai người thôi. Nhưng bàn tay Diệp Lăng Phi đang vuốt vê sờ mó trên mông cô lại làm cho Bạch Tình Đình cảm thấy toàn thân tê dại như kiến bò, thân thể mềm mại như không xương, đôi môi anh đào hé mở, ghé tới bờ môi của Diệp Lăng Phi. Sau khi bị đầu lưỡi của Diệp Lăng Phi xâm chiếm một hồi, Bạch Tình Đình mới cảm thấy mỹ mãn tách ra, cái lưới thơm tho mềm mại liếm liếm môi, tư thái khêu gợi đó khiến Diệp Lăng Phi không nhịn nhớ tới cảnh Bạch Tình Đình phục vụ hắn ở nhà, dục hỏa trong lòng lại càng bốc cao. Thừa dịp người bên cạnh không chú ý, Diệp Lăng Phi ghé môi nói nhỏ vào tai Bạch Tình Đình:
- Anh hận không thể xử lý em ngay lập tức!
Bạch Tình Đình cất một tràng cười nũng nịu, đây là chồng cô, cũng là côngười đàn ông mà cô tán thưởng nhất. Lúc Bạch Tình Đình nhìn những người đàn ông mà cô cảm thấy chán ghét, cô luôn cảm thấy từng câu từng chữ của những người đàn ông đó khiến cô chán muốn chết. Nhưng lúc nhìn thấy Diệp Lăng Phi, dù là lúc Diệp Lăng Phi hút thuốc bị cô cho là ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, ở trong mắt Bạch Tình Đình cô vẫn cảm thấy chồng mình đẹp trai, phải biết rằng trước kia Bạch Tình Đình chúa ghét đàn ông hút thuốc. Tình nhân trong mắt thành Tây Thi, ở trong mắt Bạch Tình Đình, tất cả những gì của Diệp Lăng Phi đều là tốt, mà ngay cả câu vừa rồi của Diệp Lăng Phi cũng được Bạch Tình Đình coi là lời khiêu khích lãng mạn nhất, cô không nhịn được dịu dàng nói:
- Vậy thì em chờ anh, phu xướng phụ tùy mà, em cứ nghe lời anh là được, nếu anh không ngại bà xã mình cảnh xuân lộ ra ngoài bị người ta thế, vậy thì cứ tùy ý anh là được!
Một chiêu này của Bạch Tình Đình đúng là có tác dụng hữu hiệu, quả nhiên, Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy thì hết hứng thú, cười nói:
- Bà xã, như vậy khó quá, cả người em đều là của anh, nếu để cho người đàn ông khác nhìn thấy, chẳng phải là sẽ khóc chết sao, thôi thì anh nhịn một chút, về khách sạn rồi nói sau!
- Ông xã, em muốn kiểm tra trữ lượng dầu của anh, đừng để Hân Mính tháo ra hết đấy, như vậy thì em sẽ phải phàn nàn nhiều với Hân Mính đó!
Bạch Tình Đình nói mấy lời này khiến cho Diệp Lăng Phi khẩn trương một lúc, quả thật hai hôm nay Chu Hân Mính và Diệp Lăng Phi không làm gì cả, Diệp Lăng Phi chỉ triền miên quá độ với Trịnh Khả Nhạc và Vu Đình Đình thôi, bây giờ nghe những lời này của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi lập tức đổi giọng, nói: - Tình Đình, có lẽ em cũng biết Hân Mính vừa mới sinh con xong, không thể tức giận được, nếu em thật sự muốn phàn nàn với Hân Mính thì anh thấy có lẽ chờ cho sức khỏe của Hân Mính khôi phục lại bình thường rồi hẵng làm!
Bạch Tình Đình đâu ngờ Diệp Lăng Phi lại nói ra những lời này, không phải là hắn thật sự lo lắng Chu Hân Mính tức giận, mà là cân nhắc cho bản thân hắn, phải biết rằng nếu Bạch Tình Đình mà đi phàn nàn với Chu Hân Mính thì hắn có thể bị lòi đuôi. Tuy Chu Hân Mính luôn luôn giữ bí mật cho Diệp Lăng Phi, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lại không nắm chắc, nếu như Chu Hân Mính nói gì đó không ông thì hắn sẽ bị bại lộ. Theo Diệp Lăng Phi thấy có lẽ cẩn thận một chút thì tốt hơn, tóm lại phải coi chừng lại lật thuyền trong mương. Bạch Tình Đình cũng không biết những chuyện, cô còn tưởng rằng Diệp Lăng Phi đang thiên vị, cô cố ý chu môi ra, trên mặt tràn đầy vẻ bất mãn, oán trách:
- Em biết ngay ông xã anh lại thiên vị mà, địa vị của Hân Mính hiện giờ còn cao hơn cả em, ông xã, em ghen tị!
Trong lời nói của Bạch Tình Đình phần nhiều mang theo vẻ thẹn thùng, bộ dạng giả vờ tức giận phối hợp với vẻ thẹn thùng cực kỳ đáng yêu, Diệp Lăng Phi biết rất rõ rằng đây là Bạch Tình Đình cố ý giả vờ, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy thương tiếc, vốn định cầu xin tha thứ, nói với Bạch Tình Đình hắn không thiên vị, nhưng trong lúc lơ đãng nhìn thấy trong ánh mắt Bạch Tình Đình hiện lên vẻ giảo hoạt, Diệp Lăng Phi nhắc nhở chính mình không thể chủ quan, bàn tay đặt lên mông Bạch Tình Đình bóp một cái, bản ý là muốn dạy dỗ Bạch Tình Đình một chút, không ngờ vừa lúc bị một nữ nhân viên công tác ở sân bay nhìn thấy, nữ nhân viên đó ném cho Diệp Lăng Phi một ánh mắt đấy khinh bỉ. Ánh mắt đó khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất không thoải mái, giống như là mình đang đương vụng trộm vậy, hắn lại bóp mông Bạch Tình Đình hai cái nữa, giống như là để chô nhân viên đó nhìn thấy vậy. Bạch Tình Đình bị hắn bóp nặng tay quá thành đau, đã sớm cảm thấy có gì đó không ổn, ngẩng đầu lên, thấy ông xã mình đang nhìn chằm chằm vào một cô nhân viên ở sân bay, Bạch Tình Đình nhìn theo, vừa lúc thấy ánh mắt của cô nhân viên đó đang nhìn về phía hai người, sau khi nhìn thấy vẻ khinh thị từ ánh mắt của cô gái kia, trong lòng Bạch Tình Đình hiểu được suy nghĩ của Diệp Lăng Phi, cô đang định đi ra trực tiếp chất vấn thái độ làm việc của cô nhân viên kia, Diệp Lăng Phi lại kéo cô lại.
- Tình Đình, chúng ta đi thôi!
Lời của Diệp Lăng Phi vang lên bên tai Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình không muốn bị một nữ nhân viên sân bay quấy rầy tâm tình vui vẻ của cô khi nhìn thấy ông xã, tuy cô không cam lòng buông tha cho nữ nhân kia, nhưng vẫn cùng Diệp Lăng Phi đi ra khỏi sân bay. Trời đã tối, chỉ là những ánh đèn ở bốn phía sân bay vẫn sáng như ban ngày, nếu như trên bầu trời đêm không phải có ánh trăng, rất dễ dàng khiến cho người ta nhầm lẫn bây giờ vẫn là ban ngày. Xe taxi ở sân bay quốc tế Bắc Kinh có chỗ đậu rất rõ ràng, không giống như những gì Diệp Lăng Phi thấy ở sân bay thành phố Vọng Hải, xe taxi không có ai quản lý, tùy ý thích đỗ đâu thì đỗ. Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi lên xe, hành lý mà Diệp Lăng Phi mang theo đã để ở cốp sau của xe, Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi, ngẩng đầu lên, nói:
- Ông xã, cha nói sau khi anh đến Bắc Kinh thì gọi điện thoại cho cha, em nghĩ là cha muốn nói đến chuyện chị gái của em!
Trước lúc đến Bắc Kinh, Diệp Lăng Phi đã nghe được tin tức về nữ tội phạm lừa đảo bị bắt trên radio xe taxi, hắn đã gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình, lúc đó Bạch Tình Đình nói là tạm thời không để ý tới chuyện này. Bạch Tình Đình rất lo lắng người chị mà cô chưa bao giờ gặp mặt sẽ không mang đến cho cô sự ấm áp của gia đình, mà là ác mộng. Sau khi trải qua chuyện của Thái Hạo, Bạch Tình Đình càng lúc càng cẩn thận, nhưng Diệp Lăng Phi không ngờ mới chỉ mấy tiếng, Bạch Tình Đình đã nói lại chuyện này cho Bạch Cảnh Sùng, rốt cuộc thì Bạch Tình Đình xảy ra chuyện gì mà lại thay đổi như vậy? Lần này thì Diệp Lăng Phi hiểu lầm, không phải là Bạch Tình Đình nói cho Bạch Cảnh Sùng, mà là Bạch Cảnh Sùng có một số việc muốn nói với Diệp Lăng Phi, là chuyện của chị gái Bạch Tình Đình.