- Không biết rốt cuộc thì bà chủ nghĩ cái gì nữa, tóm lại, bà chủ có ý là bảo chúng ta hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của những kẻ đó, được rồi, nếu đó là ý của bà chủ, ta chị cũng không hỏi nhiều nữa, chúng ta chỉ cần chấp hành theo mệnh lệnh của mấy người đó là được rồi!
Thanh Nhi và Tử Nhi hai người không hỏi nhiều nữa, chỉ tìm một chỗ đê uống rượu, đợi đến buổi tối sẽ hành động. Bên ngoài chợt xuất hiện cơn mưa, đến buổi tối thì trận mưa này đã hoàn toàn dừng hẳn, đến nhanh đi cũng nhanh, trên đường có thêm mấy vũng nước đọng. Mãi cho đến khi trời tảng sáng, đám người Nagy mới bắt đầu hành động. những người này rất có kinh nghiệm trong những chuyện như thế này. Nagy và Chân Cơ triền miên trên giường rất lâu, Nagy là người da đen nhu cầu về chuyện đó rất thỏa mãn, hơn nữa còn am hiểu các loại phương thức tình ái, Chân Cơ thì thuộc là nam nữ thông sát, đối mặt với tay lão luyện như Nagy cũng gần như phải dùng hết bản lĩnh, hai người đều rất thỏa mãn, đừng nhìn Nagy triền miên lâu như vậy, nhưng hắn vẫn tỏ ra tràn trề sinh lực, tay phải của hắn đặt lên mông của Chân Cơm, tay trái cầm một điếu thuốc, cùng Chân Cơ lên xe. Mặc dù Trác Việt không lộ diện, nhưng anh ta vẫn đứng ở chỗ cửa sổ, nhìn thấy cảnh đó, anh ta âm thầm lắc đầu, theo Trác Việt thấy, hành động lần này không được thuận lợi cho lắm, đó là dự cảm của Trác Việt, anh ta cảm thấy có nguy cơ gì đó, sẽ có biến cố xảy ra, những gì có thể làm được Trác Việt đã làm rồi, hoàn toàn dựa theo những gì Chu Ngọc Địch yêu cầu để thực hiện.
Hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi cũng lên xe, hai người bọn họ ngồi ở trong xe mặt không nói năng gì, đúng như những gì Chu Ngọc Địch đã yêu cầu các cô, hoàn toàn dựa theo mệnh lệnh của Nagy mà hành động. Bây giờ là lúc rạng sáng, trên đường không có nhiều xe cộ, lúc này là lúc thích hợp nhất để hành động, súng và thuốc nổ cũng đã chuẩn bị đầy đủ, những vũ khí này đều là do Trác Việt chuẩn bị, Trác Việt vì chuyện chuẩn bị vũ khí mà mất rất nhiều công sức, phải biết rằng, những vũ khí này đều bị nghiêm cấm xuất hiện ở thành phố Vọng Hải, một khi chuyện này bị làm to, nhất định sẽ truy tra nơi bắt nguồn của số vũ khí nóng, đến lúc đó Trác Việt sẽ gặp nguy hiểm. Trác Việt cũng không còn cách nào, chuyện đã đến nước này rồi, anh ta chỉ có thể chấp hành mệnh lệnh của Chu Ngọc Địch thôi. Có một số việc không phải có thể dựa theo ý mình mà làm, Trác Việt cũng có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ.
Một chiếc xe con màu đen, một chiếc xe vận tải xuất phát, hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi ngồi trong chiếc xe con màu đen, nhiệm vụ cuả hai người là dẫn đường cho đám người Nagy đến mục tiêu, Thanh Nhi và Tử Nhi đều cầm theo súng, nhưng hai người cũng không định hành động, nhiệm vụ lần này hoàn toàn do đám người Nagy đảm nhiệm. Hai chiếc xe chạy nhanh tới trước cửa khu biệt thự Dương Quang, trước cửa khu nhà tàn là nước. Tuy khu vực này nằm gần bờ biển, nhưng không ngờ hội trởi lại mưa lớn như vậy, thế cho nên mới xuất hiện tình cảnh này. Lúc này, ở chỗ cửa khu nhà đã không có người nào nữa, Thanh Nhi và Tử Nhi dừng xe ở ven đường đối diện với cửa khu nhà, tuy Thanh Nhi không muốn nói chuyện với Nagy, nhưng lúc này không thể không làm như vậy, cô hạ cửa kính xe xuống, chờ cho chiếc xe kia đến đỗ bên cạnh xe mình, Thanh Nhi nói:
- Ở ngay chỗ này thôi, chúng ta đi bộ đến đó là được!
- Tiểu cô nương, thật ra cô khiến ta cảm thấy rất hài lòng, cô rất có cá tính, ta rất thích, chờ sau khi giải quyết xong chuyện này chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm!
Nagy tay còn đang ôm Chân Cơ, nhưng mồm thì vẫn không nể nang gì mở lời trêu ghẹo Thanh Nhi, Thanh Nhi không có tâm tư để nói chuyện với những kẻ như tên Nagy này, nếu không phải vì Chu Ngọc Địch đã ra lệnh, giờ này Thanh Nhi hận không thể khiến tên Nagy đó biến mất khỏi tầm mắt mình. Cô ta tỏ vẻ lạnh lùng, nói:
- Bây giờ chúng ta qua đó, nơi này chính là khu biệt thự Dương Quang, cụ thể căn biệt thự đó cứ dựa theo kế hoạch mà hành động, tôi sẽ xác định vị trí của nó!
Thanh Nhi nói xong liền quơ quơ khẩu súng trước mặt mình, nói:
- Lần này tôi tuyệt đối sẽ không để cho súng không có đạn nữa đâu, nếu có người nào thật sự không sợ chết thì cứ đến đây mà thử!
Nagy cười cười, không tiếp tục nói chuyện với Thanh Nhi nữa, hắn ta phất tay, người của hắn đều xuống xe. Trong khu cư xá rất yên tĩnh, ngoại trừ đèn đường vẫn sáng ra, tất cả đều chìm trong màn đê,. Những người của Nagy rất có kinh nghiệm với những chuyện như thế này, ở phòng bảo vệ chỗ cửa khu cư xá, hai nhân viên bảo vệ đang ngáp ngắn ngáp dài, cảm thấy mệt mỏi rã rời, lúc này không có người nào tới đây nữa, hai người liền chuẩn bị ngủ. Trong lúc bọn họ chuẩn bị đi ngủ, bỗng nhiên hai người ngoại quốc thân thể cao lớn xuất hiện ở chỗ này, khi bọn họ còn chưa kịp có phản ứng gì, hai nhân viên bảo vệ đã bị vặn gãy cổ. Những tên lính đánh thuê này ra tay rất ngoan độc, không để lại người sống, hai nhân viên bảo vệ cũng vì không may nên mới gặp chuyện này. Nagy thấy hai nhân viên bảo vệ bị giải quyết, liền dẫn người tiến vào trong khu cư xá. Ở trước cửa căn biệt thự nằm gần bờ biển của Diệp Lăng Phi nhìn vào trong nhà chỉ thấy bên trong là một màu tối đen như mực, lúc này, bình thường mà nói, mọi người đều đã đi ngủ cả.
Sau khi hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi xác định nơi này chính là nhà của Diệp Lăng Phi, Nagy ra hiệu, lập tức có người mang theo bom tiến vào trong sân, những người này rất có kiến thức về chuyện đặt bom, bọn họ biết phải làm thế nào để gây ra sức sát thương lớn nhất. Những người này đi vào trong lắp bom sau đó rút ra ngoài, Nagy lại ra hiệu, lập tức có người ấn nút bộ điều khiến, chỉ nghe hai tiếng “uỳnh uỳnh” quả bom phát nổ, cả căn biệt thự lập tức đổ sập. Những người này lập tức xông vào, nhưng lần này bọn chúng lại thất vọng, ở trong đống phế tích của biệt thự không có thi thể nào cả. Nagy cảm thấy không ổn, lập tức ra lệnh rút lui, Thanh Nhi và Tử Nhi đã ngồi trong xe ở bên ngoài, khi hai người nghe thấy tiếng nổ đinh tai nhức óc ở bên trong, cả hai cho rằng đám người Nagy đã thành công rồi. Nhưng mọi chuyện lại nằm ngoài dự liệu của Thanh Nhi và Tử Nhi, chỉ thấy đám người Nagy chạy ra ngoài rồi leo lên xe. Có biến, đó là phản ứng đầu tiên của Thanh Nhi, từ sắc mặt của đám người Nagy cô cũng nhìn ra được, chuyện này xuất hiện rắc rồi rồi, nhưng rốt cuộc vấn đề ở đâu thì cô lại không biết, chỉ có điều, những chuyện này không phải là chuyện mà Thanh Nhi, hiện giờ các cô chỉ muốn mau chóng quay về, những chuyện khác đều không muốn nghĩ tới nữa, đó là suy nghĩ của Thanh Nhi và Tử Nhi lúc này.
Trong lúc tiếng nổ vang lên, mấy người Diệp Lăng Phi không ở trong biệt thự ở cư xã Dương Quang mà đang ở biệt thự tại Tây Sơn. Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại từ bên Mỹ gọi tới, Phi Hổ thông báo với Diệp Lăng Phi căn cứ chặn vào những tin tức tính báo, có lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm tiến vào Trung Quốc, mục tiêu là Diệp Lăng Phi, tin tình báo báo này cho thấy lần này Khoa Nhung Hỏa Diễm muốn tiêu diệt Diệp Lăng Phi. Tuy Phi Hổ không nói rõ về tính tin cậy của tin tức này, cùng với việc lúc nào Khoa Nhung Hỏa Diễm sẽ hành động, nhưng Diệp Lăng Phi lại cho rằng lúc này hắn phải rất cảnh giác, bây giờ hắn đã có con, có gia đình, không dám xem thường. Biệt thự ở cư xá Dương Quang quá nổi bật, Diệp Lăng Phi luôn cảm thấy không an toàn, kết quả là hôm nay lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, biệt thự Dương Quang lại bị mưa dột. Sau khi tổng hợp những chuyện này, Diệp Lăng Phi quyết định tạm thời cả nhà sẽ chuyển sang căn nhà ở Tây Sơn, cái đó gọi là thỏ khôn có ba hang, Diệp Lăng Phi có không ít bất động sản ở thành phố Vọng Hải, biệt thự ở Tây Sơn cũng nằm trong số đó nhưng rất ít lui tới, người bình thường không biết đó là nhà của ai. Việc dọn nhà cũng rất dễ dàng, chỉ cần mang theo vài thứ đồ cần thiết là được rồi, vì thế Diệp Lăng Phi tạm thời chuyển sang nơi đó ở. Nếu không phải hôm nay bị mưa dột có lẽ Diệp Lăng Phi cũng không dứt khoát như vậy, cho nên mới nói lần này Diệp Lăng Phi phải cảm ơn công ty xây dựng bất động sản, nếu không phải vì công ty xây biệt thự bị dột nói không chừng giờ phút này Diệp Lăng Phi đã chết ở chỗ đó rồi. Lúc vụ nổ xảy ra, Diệp Lăng Phi vẫn đang triền miên trên giường với Bạch Tình Đình, không hề ý thức được rằng bọn họ vừa mới thoát được một kiếp nạn lớn!