Diệp Lăng Phi tay cầm điếu thuốc lá, sau khi hút một hơi thật mạnh, hắn ném điếu thuốc lá xuống đất, đẩy cửa bước xuống xe. Trên mặt Chu Hồng Sâm vốn đang nở nụ cười, nhưng khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi từ trên xe bước xuống, nụ cười của Chu Hồng Sâm trở nên cứng ngắc, ông ta không thể ngờ được rằng Diệp Lăng Phi lại ngồi trên xe của mình. Trong lòng Chu Hồng Sâm hiểu rõ, ông ta theo dõi Diệp Lăng Phi vốn đã là không đúng, Chu Hồng Sâm lại quên mất tiểu tiết này, ông ta bảo tài xế của mình lái xe đến đây, ông ta định nói mấy câu với Chu Hân Mính rồi đi thẳng từ bệnh viện về tỉnh thành. Chu Hồng Sâm thật sự không ngờ Diệp Lăng Phi lại đến sớm như vậy, nếu như Diệp Lăng Phi đến muộn hơn một chút, có lẽ Chu Hồng Sâm đã lên xe đi mất rồi, nhưng chuyện lại trùng hợp như vậy, Diệp Lăng Phi đến ngay khi ông ta đi ra. Biểu hiện của Chu Hồng Sâm rất hoạt kê, nụ cười cứng ngắc trên mặt, Diệp Lăng Phi thấy nó rất đáng cười, hắn không nhịn được muốn cười ra tiếng, nhưng Diệp Lăng Phi lại cố nín, không cười thì tốt hơn. Diệp Lăng Phi cố nén cười, đi tới trước mặt Chu Hồng Sâm, hắn lên tiếng chào hỏi trước:
- Thật là trùng hợp, vừa nãy con nhìn thấy một chiếc xe trông rất quen đỗ ở đây, vì thế mới đến bắt chuyện, thật không ngờ lại là xe của nhac... Chu thị trưởng!
Ở trước mặt người ngoài, Diệp Lăng Phi không có gọi thẳng Chu Hồng Sâm là nhạc phụ, mà đổi thành Chu thị trưởng. Chu Hồng Sâm không hổ là người đã trải qua nhiều phen sóng to gió lớn, ông ta nhanh chóng khôi phục tình thần, cười nói:
- Thật không ngờ lại trùng hợp như vậy, cha vừa mới vào thăm Hân Mính, đang định quay về tỉnh thành bây giờ!
- À, ra vậy!
Diệp Lăng Phi nghe được Chu Hồng Sâm nói như vậy, trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị, cũng không cảm thấy có gì bất ngờ, hắn nhìn thoáng qua người đàn ông đang đứng bên cạnh chiếc xe, sau đó quay sang nhìn Chu Hồng Sâm, nói:
- Chu thị trưởng, nếu như bây giờ ông không phiền, tôi muốn nói chuyện với ông!
Chu Hồng Sâm khẽ gật đầu, Diệp Lăng Phi đi về sang chỗ khác, Chu Hồng Sâm đối khoát khoát tay với tài xế của mình, bảo anh ta cứ đứng đây chờ ông ta một lát, sau đó Chu Hồng Sâm mới quay người đi theo Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi đi đến trước bồn hoa thì dừng lại, hắn vừa mới hút thuốc xong, bây giờ, lại theo thói quen lấy thuốc ra hút. Mỗi lần Diệp Lăng Phi hút thuốc đều là vì có chuyện khiến hắn phải đau đầu, lần này cũng không ngoại lệ, chuyện của Chu Hồng Sâm đủ khiến cho Diệp Lăng Phi phải đau đầu. Nếu Chu Hồng Sâm không có quan hệ gì mấy với Diệp Lăng Phi thì vấn đề này rất dễ giải quyết, nhưng mà Chu Hồng Sâm lại là bố vợ hắn, Diệp Lăng Phi không thể không cân nhắc đến điều này. Hắn đã nhượng bộ lâu như vậy rồi, nhưng Chu Hồng Sâm lại không ý thức được Diệp Lăng Phi luôn nhượng bộ ông ta, Chu Hồng Sâm còn bắt đầu theo dõi Diệp Lăng Phi, đây là chuyện khiến Diệp Lăng Phi không thể nhẫn nhịn được. Diệp Lăng Phi châm lửa xong, hắn bỏ cái bật lửa vào trong túi áo, không có ý châm thuốc cho Chu Hồng Sâm. Chu Hồng Sâm không so đo chuyện này với Diệp Lăng Phi, ông ta cũng lấy thuốc lá ra, tự mình châm lửa. Trước kia Chu Hồng Sâm không hề hút thuốc lá, nhưng sau khi đến tỉnh thành, ông ta đã biết hút thuốc.
Hoàn cảnh sống quả thật có thể thay đổi một người, trước kia Diệp Lăng Phi cũng là một cậu bé tốt, nếu hoàn cảnh sinh hoạt không có gì thay đổi, hắn sẽ tiếp tục sống trong thôn nhỏ đó, trở thành một người nông dân bình thường, trồng mấy mẫu ruộng, lấy một cô vợ, sinh một đứa con mập mạp, vợ con ngồi gần lò sưởi đặt ở đầu giường, đó là cuộc sống của Diệp Lăng Phi, nhưng tất cả đều vì hoàn cảnh thay đổi mà thay đổi, hoàn cảnh sống khác đi khiến cho Diệp Lăng Phi trở thành như bây giờ. Chu Hồng Sâm cũng như vậy, trước kia Chu Hồng Sâm coi thường những thủ đoạn này, nhưng Chu Hồng Sâm lại vì hoàn cảnh thay đổi mà có chỗ thay đổi, tất cả mọi người không ai có thể biết trước được con đường mình sẽ đi, lại càng không biết được kết cục trong tương lai của mình thế nào. Diệp Lăng Phi cũng không thể xác định được kết cục của hắn thế nào, có thể rất thê thảm, chết mà ngay cả thi thể cũng không tìm thấy, nhưng cũng có thể kết cục của hắn lại rất tốt, sống lâu sống khỏe, chẳng ai biết được tương lai của mình sẽ thế nào, bởi vì chúng ta đều là người bình thường. Trước đây khi Diệp Lăng Phi nghe Chu Hồng Sâm nói muốn đến tỉnh thành để làm thị trưởng, trong lòng đã bắt đầu cảm thấy lo lắng cho Chu Hồng Sâm, tỉnh thành đó là một cái thùng nhuộm vải lớn, không đến còn được, nếu đến đó thì sẽ nhanh chóng nhúng chàm, muốn thoát ra khỏi thùng thuốc nhuộm đó làm gì mà dễ vậy. Nhưng Chu Hồng Sâm lại không chịu nghe những lời khuyên giải của Diệp Lăng Phi lúc đó, trái lại, Chu Hồng Sâm cho rằng đó là một cơ hội, ông ta không cam lòng chỉ làm một bí thư thành ủy thành phố Vọng Hải mà không thể leo lên trên. Suy nghĩ của Chu Hồng Sâm khiến cho ông ta phải trả một cái giá rất đắt, chỉ sợ tất cả chuyện này trước giờ chưa ai từng nghĩ qua, nhưng chuyện đó đã xảy ra rồi, dù nói thế nào cũng không còn tác dụng nữa, trên thế giới này không bán cái gọi là thuốc hối hận, một khi đã làm rồi, hối hận cũng không còn kịp. Chu Hồng Sâm cũng thế, chuyện đã đến nước này, ông ta quyết định bước tiếp. Hoàn cảnh quả thật đã thay đổi ông ta, phong cách sống của ông ta cũng đã thay đổi rất nhiều. Diệp Lăng Phi hút một hơi thuốc, nơi này không có người ngoài, Diệp Lăng Phi có thể gọi thẳng Chu Hồng Sâm là nhạc phụ.
- Nhạc phụ, sao cha lại phải theo dói con chứ? Cha nghĩ mình có cần phải làm như vậy không, nếu như cha muốn biết rốt cuộc con định làm gì, cha hoàn toàn có thể gọi điện thoại hỏi con, không cần phải theo dõi con!
Chu Hồng Sâm không ngờ Diệp Lăng Phi lại nói trực tiếp như vậy, ông ta hút một hơi thuốc, không trả lời lời ngay, Chu Hồng Sâm liếc nhìn Diệp Lăng Phi, bỗng nhiên cười nói:
- Tiểu Diệp, cha nghĩ chuyện này có chút hiểu lầm, cha không hề theo dõi con!
Chu Hồng Sâm hạ quyết tâm sẽ không thừa nhận mình đã theo dõi Diệp Lăng Phi. Ai biết Diệp Lăng Phi có nghĩ tới sở dĩ ông ta theo dõi Diệp Lăng Phi là muốn làm rõ hành động của Diệp Lăng Phi, thật đúng dịp ông ta nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Vu Chấn gặp nhau, đây là một tin tức rất quan trọng. Chu Hồng Sâm biết rõ chuyện trước kia giữa Vu Chấn và Tưởng Khải Lâm, bây giờ Tưởng Khải Lâm có thể nói là minh hữu của ông ta, ông ta không hi vọng Tưởng Khải Lâm bị hạ bệ. Chu Hồng Sâm cũng hiểu được, muốn có thành tựu ở trên chính trường thì tất nhiên phải có minh hữu, mà ông ta lựa chọn Tưởng gia hoàn toàn là vì coi trọng thế lực cực lớn của Tưởng gia ở chính đàn Trung Quốc. Chu Hồng Sâm làm vậy là đang đánh bạc, đánh bạc tiền đồ chính trị của ông ta. Lần trước sau khi Chu Hồng Sâm nghe Tưởng Khải Lâm nói chuyện về con rể mình xong, trong lòng ông ta cứ suy nghĩ về quan hệ giữa mình và Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cưới hai vợ khiến cho lý lịch có tỳ vết, nếu mình muốn leo cao hơn trên chính trường thì lý lịch phải tuyệt đối sạch đẹp. Đây cũng là lý do quan trọng nhất khiến cho thái độ của Chu Hồng Sâm bây giờ lại kiên quyết như vậy, Chu Hồng Sâm ý thức được, cho dù Diệp Lăng Phi có rất nhiều quan hệ ở trong nước, nhưng đó không thể là trợ lực để ông ta thuận buồm xuôi gió trên con đường làm quan, bởi vì trong lý lịch của Diệp Lăng Phi có quá nhiều điểm trừ. Diệp Lăng Phi đương nhiên không nghĩ thấu điểm ấy, tuy hắn có thể nhìn ra Chu Hồng Sâm đã thay đổi không ít, nhưng hắn không nghĩ ra được lý do thực sự khiến Chu Hồng Sâm thay đổi, nhất là nguyên nhân vì sao Chu Hồng Sâm lại cắt đứt mối quan hệ với người con rể có thế lực như hắn. Đây là chuyện liên quan đến chính trị, không thể dùng những suy nghĩ thường ngày khi cân nhắc chuyện gì đó là có thể hiểu ra được. Diệp Lăng Phi không rõ, hắn không phải là người trong chốn quan trường, tất nhiên là không biết rất nhiều chuyện trong chốn quan trường. Diệp Lăng Phi thấy Chu Hồng Sâm phủ nhận, hắn không hỏi tiếp nữa, nếu Chu Hồng Sâm đã muốn phủ nhận, cho dù Diệp Lăng Phi có truy vấn thế nào cũng không đạt được kết quả gì, nếu đã như vậy chi bằng không hỏi nữa thì tốt hơn.