Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi tuy nghe Bạch Tình Đình nói bảo hắn rời đi, nhưng hắn vẫn không hề có ý định rời khỏi chỗ này, tuy vậy thì ngoài miệng vẫn bảo:

- Bà xã, anh biết rồi, anh chuẩn bị đi ngay bây giờ đây!

Nhưng Diệp Lăng Phi lại không hề đi thật, tay của hắn vẫn không muốn rời khỏi người Bạch Tình Đình, còn tiếp tục lần mò vào trong áo ngủ của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình bĩu môi, nhìn Diệp Lăng Phi với vẻ rất không hài lòng, nhưng Bạch Tình Đình lại không quyết đoán muốn Diệp Lăng Phi phải bỏ tay. Diệp Lăng Phi cứ tiếp tục vuốt ve như vậy, ánh mắt Bạch Tình Đình trở nên mê ly, Diệp Lăng Phi bỗng nhiên đè Bạch Tình Đình xuống bên dưới, Bạch Tình Đình còn hỗ trợ Diệp Lăng Phi, nói:

- Anh đi tắm đi, người anh hôi quá đi mất!

Sáng hôm sau lúc Diệp Lăng Phi ngủ dậy, phát hiện Bạch Tình Đình trần trụi nằm bên cạnh hắn, trên mặt Bạch Tình Đình còn mang theo nụ cười ngọt ngào, Diệp Lăng Phi nhớ rõ đêm qua Bạch Tình Đình nhiệt tình đến mức ngoài ý muốn, phản ứng của cô trên giường khiến ngay cả Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy bất ngờ, biểu hiện của Bạch Tình Đình khiến cho Diệp Lăng Phi cũng đắm chìm vào trong đó, không nhịn được cố gắng hết sức để thỏa mãn.

- Bà xã, dậy thôi!

Diệp Lăng Phi hôn Bạch Tình Đình một cái, nói:

- Bà xã, chúng ta về nhà ngủ đi!

- Ông xã, anh về nhà đi, nơi này là chỗ của em, đây là giường của em, từ nay về sau nếu anh muốn đến chỗ này thì phải xin phép em, em mà không đồng ý lời thì không cho anh tới đây!

Bạch Tình Đình mơ mơ màng màng dùng chân đạp Diệp Lăng Phi từ trên giường xuống dưới đấy, cô kéo chăn che người mình lại, mơ mơ màng màng nói:

- Ông xã, đừng quên chuyện em đã nói tối hôm qua, để em được yên tĩnh một mình đi. Nếu anh muốn thì phải làm cho em vui lòng, nếu không thì không cho anh đến gặp em nữa!

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy cảm thấy như hai người đang yêu nhau thì đúng hơn, hình như nơi này là của vợ chồng hắn, mhưng nghĩ lại hắn cảm thấy Bạch Tình Đình quả thực là đang giận mình, mình giấu diếm Bạch Tình Đình có nhiều người phụ nữ khác ở bên ngoài như vậy, Bạch Tình Đình cảm thấy tức giận cũng là lẽ thường, chỉ có điều rốt cuộc trong lòng Bạch Tình Đình trong đang nghĩ cái gì, nhất thời Diệp Lăng Phi cũng không đoán ra được. Vi để tránh khỏi kích thích Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi đành phải xuống giường, cũng không thể cứ thế này mà đi được chứ, hắn đi tắm qua một chút, sau đó mới mặc quần áo, chuẩn bị đi về. Nhưng hắn vừa mới đi ra tới cửa biệt thự, đã nhìn thấy Trương Vân ôm một bó hoa đang đi vào trong nhà, lúc Diệp Lăng Phi nhìn thấy bó hoa đó, hắn lập tức nhíu mày, bó hoa này không phải là mình tặng cho Bạch Tình Đình, sao sáng sớm đã có người đưa hoa tới nhỉ. Diệp Lăng Phi đi tới chỗ Trương Vân, hỏi:

- Ai đưa cái này đến vậy?

- Dạ, tôi cũng không biết!

Trương Vân nói,

- Trên này không có ghi cái gì cả, người đưa hoa tới cũng không nói gì, chỉ bó hoa này tới đây thôi!

Diệp Lăng Phi nghe Trương Vân nói như vậy xong, trong lòng lại càng cảm thấy khó hiểu. Còn có người đưa hoa như vậy nữa cơ à, không nói cái gì, chỉ đưa hoa tới, lại nhìn về phía bó hoa kia, là hoa bách hợp, hoa bách hợp tượng trưng cho tình bạn trong sáng, không giống như là đang theo đuổi Bạch Tình Đình, nhưng chuyện đó ai mà dám chắc, ai lai jđưa hoa bách hợp tới đây vào lúc này. Diệp Lăng Phi không hiểu ra sao, không biết làm thế nào, vừa lúc đó, giọng nói của Bạch Tình Đình từ phía sau truyền tới:

- Trương Vân, nhận lấy đi!

Diệp Lăng Phi quay đầu lại, đã nhìn thấy Bạch Tình Đình đang đi tới, trên mặt cô vẫn còn mang theo vẻ ngái ngủ, dùng mấy chữ “lôi thôi lếch thếch” cũng không đủ để hình dung. Cô dường như là cố ý không nhìn đến Diệp Lăng Phi, cầm lấy bó hoa bách hợp từ tay Trương Vân, Bạch Tình Đình đưa lên mũi ngửi, sau đó nói:



- Thật là thơm quá!

- Ai đưa hoa đến vậy?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Ai biết được em ở chỗ này?

- Em không biết không được sao?

Bạch Tình Đình quay mặt đi chỗ khác, cầm trong tay bó hoa, nói:

- Cho dù em biết cũng không nói cho anh, thật không ngờ còn có người tặng hoa cho em, nghĩ lại cũng cảm thấy đã lâu lắm chưa nhận được hoa tươi rồi, quả nhiên là không nên kết hôn, kết hôn rồi căn bản không được tặng hoa nữa!

- Đây là hoa bách hợp mà!

Diệp Lăng Phi nhắc nhở,

- Em thật sự cho rằng em muốn hoa bách hợp sao?

- Hoa gì cũng được cả!

Bạch Tình Đình nói,

- Chỉ cần là hoa tươi là em sẽ thích, ừm, lát nữa em sẽ đi mua một bình hoa, không biết hôm nay có thể nhận thêm hoa của ai nữa không, về tắm một cái đã...!

- Bà xã, em còn chưa nói gì bó hoa này là do ai tặng mà!

Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình định đi vào trong biệt thự, lập tức chạy tới, hắn ngăn Bạch Tình Đình lại, nói,

- Em không nói cho anh biết thì anh không cho em vào nhà!

- Một người bạn của em thôi!

Bạch Tình Đình nói,

- Bây giờ thì anh đã biết rồi chứ, chỉ là một người bạn tặng hoa cho em thôi!

- Bạn à?



Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn hơi cau mày. Theo những gì Diệp Lăng Phi thấy, tối hôm qua Bạch Tình Đình vừa mới dọn đến đây, sao sáng hôm nay đã có người tặng hoa rồi? Trừ phi là Bạch Tình Đình nói cho người khác, nhưng Bạch Tình Đình sẽ nói cho ai nhỉ? Diệp Lăng Phi thấy sáng sớm Bạch Tình Đình không hề chỉnh trang dung nhan đã chạy ra, trong lòng nảy sinh sự đố kỵ, hỏi:

- Rốt cuộc là ai vậy?

- Anh ghen đấy à?

Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi như vậy, thì thầm:

- Em đã nói rồi, em không có thời gian để nhiều lời với anh, bây giờ em không sống cùng với anh nữa, chẳng lẽ bạn của em tặng hoa cho em cũng không được sao?

- Có phải là cái gã tên là Johann Vương đó không?

Bộ dạng của Diệp Lăng Phi lúc này rõ ràng là đang ghen, ánh mắt hắn nhìn Bạch Tình Đình, trong mắt lóe lên vẻ đố kỵ, Bạch Tình Đình nghênh đón ánh mắt của Diệp Lăng Phi, không hề có bất kỳ sự nhượng bộ nào, cô hừ lạnh nói:

- Chỉ cho phép anh đi tìm người phụ nữ khác, chẳng lẽ em lại không thể có bạn bè của em sao? Diệp Lăng Phi, anh không nên quá đáng như vậy, em không phải là đồ đạc của anh, sẽ không chịu sự khống chế của anh đâu, anh đừng hòng muốn em thì có em, không quan tâm đến em thì đá, em không phải là đồ chơi của em, em có suy nghĩ của mình. Bây giờ, anh lập tức đi khỏi đây cho em, em không muốn nhìn thấy anh nữa!

Bạch Tình Đình nói trở mặt liền trở mặt, Diệp Lăng Phi vừa rồi quả thật có chút nóng nảy, nhưng hắn nghĩ lại, cảm thấy chuyện này phải tự trách mình, nếu không phải lúc trước mình có quan hệ với những người phụ nữ khác, lừa dối Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình sẽ không chuyển đến đây, càng không thành ra như bây giờ, điều đó khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy đuối lý, hơn nữa chỉ là đối phương đem tặng một bó hoa, Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, vẻ mặt lập tức thay đổi, bộ dạng khúm núm nịnh nọt, nói:

- Bà xã, em đừng tức giận, tất nhiên là anh không có ý như vậy, ý của anh là muốn nói là em không cần phải xem bó bách hợi này, để anh đổi cho em loại hoa khác nhé?

- Anh định đổi thành hoa gì?

Thấy giọng điệu của Bạch Tình Đình đã hòa hoãn hơn, Diệp Lăng Phi liền cười nói:


- Ừm, để anh nghĩ một lát đã!


Bạch Tình Đình cầm bó hoa bách hợp, nói với Diệp Lăng Phi:


- Vậy anh nghĩ cho kỹ đi rồi nói với em!


Nói xong, cô cầm bó hoa bách hợp đi vào trong biệt thự, Bạch Tình Đình vừa mới đi vào, Diệp Lăng Phi không thể đứng yên được nữa, trong lòng không muốn tiếp tục như thế này. Người khác có thể tặng hoa cho Bạch Tình Đình, chẳng lẽ mình làm chồng không thể tặng hoa cho Bạch Tình Đình sao? Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, lập tức hạ quyết định, phải tặng hoa cho Bạch Tình Đình, hắn đương nhiên không thể tặng cho Bạch Tình Đình hoa bách hợp rồi, lập tức lái xe đi ra khỏi biệt thự. Bạch Tình Đình cầm bó hoa bách hợp, thấy Diệp Lăng Phi lái xe rời đi, cô lấy điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại, chờ người ở đầu dây bên kia nhấc máy Bạch Tình Đình cười nói:


- Lộ Tuyết, cảm ơn cậu đã tặng hoa!


- Tối hôm qua cậu gọi điện thoại cho mình chẳng phải là vì muốn nói cho mình biết cậu đã chuyển nhà sao?


Tiếng cười của Trương Lộ Tuyết vang lên trong điện thoại, tối hôm qua lúc Trương Lộ Tuyết nhận được điện thoại của Bạch Tình Đình nói Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đã ly thận, cô đã bị dọa không nhẹ, theo cô thế, cũng là bởi vì ngày hôm qua cô nói với Bạch Tình Đình về chuyện của Trịnh Khả Nhạc mới khiến cho Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi thành ra như bây giờ, cô không thể trốn tránh trách nhiệm, Trương Lộ Tuyết nội tâm bất an, nhưng nghe giọng nói của Bạch Tình Đình thì dường như Bạch Tình Đình cũng không có chú ý tới chuyện đó, hơn nữa còn nói bây giờ cô rất muốn sống độc thân, bó hoa bách hợp đó cũng là do Bạch Tình Đình yêu cầu, theo những gì Bạch Tình Đình nói, cô đã chuyển nhà, với tư cách một người bạn thân, Trương Lộ Tuyết tất nhiên phải tặng một bó hoa vào sáng ngày hôm sau để chúc mừng rồi! Trương Lộ Tuyết trong lòng vốn cảm thấy có lỗi với Bạch Tình Đình, bây giờ nghe Bạch Tình Đình nói như vậy xong, Trương Lộ Tuyết lập tức đáp ứng, gọi điện thoại cho tiệm hoa để đặt hoa bách hợp, muốn đưa tới vào sáng ngày mai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK