- Ông xã, anh còn chần chừ gì nữa, chẳng lẽ anh cho rằng em đang đùa giỡn với anh sao?
- Ừ!
Diệp Lăng Phi đáp không chút do dự,
- Anh cũng không muốn..... không muốn làm như vậy đâu, chuyện tối ngày hôm qua là vì... là bởi vì uống say quá mới thành ra như vậy!
- Ông xã, từ lúc nào mà anh nói chuyện lắp ba lắp bắp như vậy?
Bạch Tình Đình đưa tay sờ trán Diệp Lăng Phi, kỳ quái nói:
- Ông xã, đầu anh không nóng mà, không bị bệnh gì, chẳng lẽ lại....!
Bạch Tình Đình nói đến đây, bỗng nhiên cười ha ha, rồi cô nói:
- Ông xã, anh yên tâm đi, không phải em đang thăm dò anh đâu. Em đã ngầm đồng ý Tiêu Tiếu, vì sao lại không thể ngầm đồng ý cho Lộ Tuyết chứ?
Trong lúc, Diệp Lăng Phi vẫn suy nghĩ về những gì Bạch Tình Đình nói trong phòng làm việc, hắn thật sự không hiểu nổi rốt cuộc Bạch Tình Đình đang nghĩ cái gì nữa. Lúc gặp chuyện phiền não hắn thích hút thuốc, hy vọng hút thuốc có thể giúp hắn nghĩ ra biện pháp giải quyết, nhưng trên thực tế, biện pháp này căn bản không thể thực hiện được, hắn chẳng cảm thấy khá hơn. Trương Lộ Tuyết cà Bạch Tình Đình lái xe của riêng mình, ba chiếc xe tựu xếp thành một hàng nối đuôi nhau trên đường, sau khi vượt qua chỗ cua, Diệp Lăng Phi giẫm chân ga, hắn đuổi theo xe của Bạch Tình Đình, chạy song song với cô, Diệp Lăng Phi hạ cửa kính xe xuống, hô:
- Bà xã, anh nghĩ mãi mà không hiểu, rốt cuộc em muốn làm gì, em trả lời thẳng thắn với anh đi, đừng để anh phải nghĩ tới nghĩ lui nữa!
Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Bạch Tình Đình chỉ cười với hắn, không có ý giải thích, Diệp Lăng Phi chỉ có thể mang nghi vấn trong lòng về biệt thự, sau khi dừng xe, Diệp Lăng Phi đẩy cửa xe bước xuống, đúng lúc đó, một cô gái đi từ trong biệt thự ra. Diệp Lăng Phi định thần nhìn lại, hóa ra cô gái đó chính là Vu Tiêu Tiếu. Diệp Lăng Phi cảm thấy đầu mình to ra, hắn thật sự không đoán được tối nay sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Vu Tiêu Tiếu đi cùng với Vu Chấn đến thành phố Vọng Hải, Vu Chấn từng nói qua, sẽ cùng Vu Tiêu Tiếu đi thăm thú Vọng Hải một hai ngày. Diệp Lăng Phi thật sự không ngờ Vu Tiêu Tiếu lại xuất hiện ở nhà mình, hắn quay sang nhìn Bạch Tình Đình, thấy Bạch Tình Đình vẫn nở nụ cười như trước, dường như là đã sớm biết chuyện Vu Tiêu Tiếu sẽ đến nhà. Diệp Lăng Phi càng không nhìn thấu được suy nghĩ của Bạch Tình Đình, không biết Bạch Tình Đình định làm cái gì. Lúc này Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết khoác tay nhau đi đến cửa, Vu Tiêu Tiếu đi ra đón, cười nói:
- Chị, cuối cùng thì chị cũng về rồi, em ở nhà chán quá, vừa nãy em nói chuyện được lát, không biết làm sao, máy tính không sáng nữa, chắc là hỏng mất rồi!
Bạch Tình Đình cười cười, nói:
- Hỏng thì bảo anh ấy sửa thôi, dù sao anh ấy cũng đang ở đây!
Bạch Tình Đình nói xong liếc nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, có phải là anh sẽ sửa máy tính không?
- Anh không sửa đâu!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh làm sao mà biết sửa ba cái thứ đồ đó. Tình Đình, em tha cho anh đi, để ngày mai anh đem máy tính đi sửa!
- Không được!
Bạch Tình Đình lắc đầu, nói:
- Ông xã, anh chưa từng nghe nói đến chuyện ảnh chụp và các tư liệu cá nhân do đi sửa máy tính không để ý nên mới lọt ra ngoài sao? Em không muốn ảnh nude của anh bị phát tán trên mạng đâu!
- Cái gì, ảnh nude của anh á?
Diệp Lăng Phi nói,
- Sao anh không nhớ gì về chuyện này nhỉ?
- Không nhớ được thì cũng đừng cố nhớ nữa!Bạch Tình Đình cười hì hì nói,
- Ông xã, em chỉ tùy tiện nói vậy thôi!
- Thế sao?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn cũng cảm thấy lo lo, trong nhà có camera, ngày bình thường Diệp Lăng Phi cũng cầm đi quay phim chụp ảnh, nhưng bởi vì Bạch Tình Đình cực lực phản đối, Diệp Lăng Phi không quay lại cảnh thân mật của hai người. Nếu có cảnh giường chiếu bị truyền ra ngoài, bất kể là truyền ra ngoài bằng phương thức gì, chung quy lại cũng sẽ xuất hiện trên mạng internet. Bạch Tình Đình rất lo lắng chuyện này xảy ra, cô có thể thân mật với chồng mình ở nhà, cho dù ông xã thấy mình hoàn toàn khỏa thân, cũng chỉ thẹn thùng một chút mà thôi, không tạo thành ảnh hưởng xấu đến mình, nhưng một khi ảnh chụp hay đoạn phim bị lộ ra ngoài, như vậy thì quyết trì không cho Diệp Lăng Phi quay chụp cảnh giường chiếu của hai người. Diệp Lăng Phi cũng không hi vọng bà xã của mình bị người ta nhìn thấy trong cảnh không mảnh vải che thân, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì không hay, nếu đã như vậy, cách giải quyết tốt nhất là không quay chụp gì nữa. Bởi vậy, Diệp Lăng Phi đáp ứng Bạch Tình Đình, không thu hình cảnh thân mật của hai người. Nhưng Diệp Lăng Phi không ngờ Bạch Tình Đình lại nói trong máy vi tính có ảnh nude của hắn, dĩ nhiên Diệp Lăng Phi muốn mau mau vào xem có thật không. Diệp Lăng Phi không dám chậm trễ, chạy vào trong biệt thự. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi chạy vào, cô quay sang cười với Vu Tiêu Tiếu, nói:
- Tiêu Tiếu, tối hôm nay ba người chúng ta tâm sự với nhau, về phần anh ta ấy à, chị đã nghĩ kỹ rồi, cứ để anh ta ngủ ở phòng khách đi!
- Như vậy không tốt lắm đâu!
Trương Lộ Tuyết nghe Bạch Tình Đình nói như vậy liền phát biểu ý kiến, nhưng Bạch Tình Đình cũng chỉ cười cười với Trương Lộ Tuyết, ý muốn bảo cô yên tâm, không sao đâu. Dù sao đây cũng là nhà của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình lại là vợ hợp pháp của Diệp Lăng Phi, mặc dù trong lòng Trương Lộ Tuyết cảm thấy việc này có vẻ không ổn cho lắm, nhưng cô cũng không tiện biểu hiện ra ngoài, cứ nghe theo ý Bạch Tình Đình vậy. Diệp Lăng Phi đi đến thư phòng, chỉ thấy trên bàn làm việc trong thư phòng có một cái laptop, máy đã gập vào rồi. Diệp Lăng Phi bật máy tính lên, phát hiện máy tính không có phản ứng. Diệp Lăng Phi gãi gãi đầu, hắn không phải chuyên gia máy tính, nào có hiểu những chuyện này. Diệp Lăng Phi nghĩ đến Dã Thú, những tên như Dã Thú thì lại càng không hiểu vể máy tính. Diệp Lăng Phi lấy điện thoại di động ra, gọi cho Trịnh Khả Nhạc. Trịnh Khả Nhạc cả ngày lên mạng, nhất định là rất quen thuộc với máy tính. Khi nghe thấy trong điện thoại vang lên tiếng cười dễ thương của Trịnh Khả Nhạc, Diệp Lăng Phi hỏi:
- Khả Nhạc, em cười cái gì vậy?
- Em đang xem phim truyền hình trên tivi!
Trịnh Khả Nhạc cười nói,
- Em và chị Oánh Oánh đang ngồi xem phim, buồn cười quá đi mất!
- À, anh gọi cho em là có chuyện thế này!
Diệp Lăng Phi nghe Trịnh Khả Nhạc nói như vậy xong, hắn cầm điện thoại, lại nhìn cái laptop ở trên mặt bàn, nói:
- Khả Nhạc, anh gặp chút phiền toái, anh có cái laptop mà bật nó không lên nữa, em có biết sửa thế nào không?
- Anh đi thay cái mới thôi!
Trịnh Khả Nhạc trả lời rất hùng hồn, nghe câu trả lời như vậy, Diệp Lăng Phi liền nói vào trong điện thoại:
- Khả Nhạc, em to gan quá nhỉ, dám đùa giỡn với anh à. Em có tin là anh sẽ lột hết quần áo em ra rồi tét mông em không?
- Không phải là anh chưa từng làm như vậy, em không sợ đâu!
Trịnh Khả Nhạc nói đến đoạn cuối, âm lượng chỉ còn vo ve như muỗi kêu, Diệp Lăng Phi há hốc mồm, trong lòng nghĩ lại quả đúng như Trịnh Khả Nhạc nói, hắn từng có hành vi như vậy, lần đó còn rất thân mật với Trịnh Khả Nhạc. Diệp Lăng Phi nghĩ tới cặp chân thon dài, bờ mông đầy đặn của Trịnh Khả Nhạc, hắn nuốt từng ngụm nước bọt, nói:
- Anh lại quên chuyện đó mất rồi. Ừm, em cứ chờ đi, chuyện lần trước chúng ta còn chưa làm xong đâu, có muốn hoàn thành nốt không?
- Em không làm đâu!
Trịnh Khả Nhạc nói xong lại cười khanh khách, cô nói:
- Vừa rồi chị Oánh Oánh ngồi ở bên cạnh em, em không thể nói lung tung được. Diệp đại ca, em nhớ anh lắm, anh chẳng chịu tới thăm em gì cả, em ở một mình rất buồn!
Giọng nói của Trịnh Khả Nhạc yêu kiều dịu dàng, khiến cho Diệp Lăng Phi nghe mà ngây ngẩn. Diệp Lăng Phi thầm lắc đầu, giả như lúc này Trịnh Khả Nhạc đang ở bên cạnh mình, đảm bảo hắn không khống chế nổi. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Khả Nhạc, anh cũng nhớ em, nào, hôn một cái!
Diệp Lăng Phi hôn một cái vào trong điện thoại, sau khi hôn xong, Diệp Lăng Phi mới nói với giọng nghiêm túc:
- Được rồi, Khả Nhạc, em nói cho anh biết phải sửa máy thế nào đi!