Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Suzu Yamakawa vừa mới nói đến đây, điện thoại di động của cô đổ chuông, Suzu Yamakawa cầm lấy điện thoại, thấy trên màn hình báo là của Minako gọi tới, Suzu Yamakawa không vội vàng nhấc máy, tối qua cô đã gọi điện thoại cho Minako vô số lần, cuối cùng Minako tắt máy, bây giờ Minako lại gọi điện thoại tới, không thể không khiến người ta hoài nghi. Suzu Yamakawa nhìn xem Diệp Lăng Phi nói:

- Là điện thoại của Minako, Diệp tiên sinh, tôi phải làm gì đây?

- Nghe điện thoại đi!

Diệp Lăng Phi cau mày, chuyện này lại không như những gì hắn dự liêu, theo suy đoán của Diệp Lăng Phi, Minako đã bị đưa về Nhật Bản rồi, hơn nữa gọi điện thoại không thể cho Suzu Yamakawa được, nhưng cuộc điện thoại này lại là do Minako gọi tới, điều này khiến cho Diệp Lăng Phi không thể không cảm thấy có vấn đề. Suzu Yamakawa dựa theo Diệp Lăng Phi yêu cầu, nhận nghe điện thoại, trong điện thoại vang lên giọng nói mang theo sự mỏi mệt của Minako:

- Tiểu thư Yamakawa, tôi có chuyện muốn nói riêng với cô, cô có thể đi ra ngoài được không?

- Minako, chị đang ở đâu vậy?

Suzu Yamakawa hỏi.

- Bây giờ tôi đang ở bến tàu, tiểu thư Yamakawam cô không được nói cho bất kỳ người nào, một mình đến kho để hàng ở phía tây bến tàu, chờ sau khi tới nơi, cô lập tức gọi điện thoại cho tôi, nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể nói với Diệp Lăng Phi!

Minako nói xong những lời này, Suzu Yamakawa lập tức truy hỏi:

- Minako, vì sao lại không thể nói với Diệp tiên sinh, nếu như chị gặp phải chuyện bất trắc vậy thì càng nên nói với Diệp tiên sinh, em tin rằng Diệp tiên sinh nhất định sẽ giúp chúng ta, hơn nữa Diệp tiên sinh cũng có năng lực để giúp chúng ta mà!

- Tiểu thư Yamakawa, chuyện này quan hệ trọng đại, tôi chỉ có thể nói với cô, Diệp Lăng Phi không đáng tin, sau khi cô đến nơi để hàng, tự nhiên tôi sẽ nói cho cô biết chân tướng. Cô mau tới đi, tôi sợ tôi sẽ không chịu được lâu nữa?

- Minako, có phải chị bị thương không, chị mau nói cho em biết đi, có phải chị bị thương rồi không?

Suzu Yamakawa nghe câu nói sau cùng của Minako, cô lập tức trở nên căng thẳng, muốn biết Minako có gặp chuyện gì không. Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Minako:

- Tiểu thư Yamakawa, cô không cần hỏi quá nhiều, có chuyện gì tới rồi nói sau!

Suzu Yamakawa để điện thoại xuống, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nét mặt của cô đã nói cho Diệp Lăng Phi biết rằng giờ phút này Suzu Yamakawa đang rất hoang mang.

- Diệp tiên sinh, anh nói thử xem, rốt cuộc Minako bị làm sao vậy, vì sao chị ấy lại nói là không nên tin anh?



- Chuyện này thì tôi cũng không rõ lắm, nếu như cô muốn làm rõ chuyện này, chỉ có cách tự mình đi gặp Minako thôi!

Diệp Lăng Phi cau mày, nói:

- Suzu Yamakawa, tối hôm qua cô dám chắc là mình nghe thấy tiếng nói chuyện của người Nhật Bản sao?

- Đúng vậy, tôi rất chắc chắn, hơn nữa còn là khẩu âm bản địa của vùng chúng tôi, tôi có thể khẳng định rằng tiếng của người nói trong điện thoại là thủ hạ của cha tôi!

Suzu Yamakawa nói một cách nghiêm túc.

- Thế thì lạ nhỉ!

Diệp Lăng Phi cau mày, nói,

- Minako có thể bị người của cha cô bắt đi, vậy vì sao cô ấy lại gọi điện thoại cho cô, hơn nữa từ những gì mà cô ấy nói, hình như là Minako hoài nghi tôi bán đứng cô ấy, như vậy càng khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ, nếu cô ấy cho rằng tôi bán đứng cô ấy, vậy thì Minako không cần phải cố gắng dặn dò cô, bởi vì có lẽ trong lòng cô ấy cũng biết rõ quan hệ giữa hai chúng ta, cô sẽ không tin tưởng chuyện này. Suzu Yamakawa, có phải vậy không?

Suzu Yamakawa khẽ gật đầu, cô cũng không né tránh vấn đề này. Suzu Yamakawa và Diệp Lăng Phi từng có những hành động thân mật, lúc đó Suzu Yamakawa cũng đã nói với Minako rồi, Minako cũng biết mối quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và Suzu Yamakawa, sao lại cố ý nhắc nhở Suzu Yamakawa không được nói cho Diệp Lăng Phi, nhất là còn nhắc nhở Suzu Yamakawa là Diệp Lăng Phi không đáng tin, chuyện này rất phức tạp, Diệp Lăng Phi cảm thấy bên trong đó còn rất nhiều bí ẩn.

- Diệp tiên sinh, anh bảo có phải là Minako muốn nhắc nhở tôi chuyện gì không, cả đêm qua cô ấy không về, đột nhiên lại gọi điện thoại cho tôi, chuyện này bản thân đã có vấn đề. Vừa rồi tôi suy nghĩ cẩn thận, dường như cô ấy còn có ý khác, Minako bảo tôi không được nói cho Diệp tiên sinh, thật ra thì muốn nhắc nhở tôi phải nói cho anh, tôi nghĩ lần này Minako gặp phải phiền toái lớn rồi!

Những lời này của Suzu Yamakawa cũng nhận được sự tán thành của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cũng suy nghĩ như vậy, từ cuộc điện thoại của Minako, Diệp Lăng Phi ý thức được có thể Minako đang bị uy hiếp, không còn cách nào khác mới phải nói như vậy. Yonchien Yamakawa chết rồi, con gái ruột của Yonchien Yamakawa cũng đã chết, hiện giờ chỉ còn lại Suzu Yamakawa, tuy Suzu Yamakawa không phải con gái ruột của Yonchien Yamakawa, nhưng Yonchien Yamakawa một mực luôn coi Suzu Yamakawa là người thừa kế của gia tộc Yamakawa, nguyên nhân chủ yếu là vì cân nhắc Suzu Yamakawa và chuyện kết làm thân gia với gia tộc Kusamoto, nếu Yonchien Yamakawa không làm như vậy, sẽ khiến cho gia tộc Kusamoto cảm thấy Yonchien Yamakawa không có thành ý, bởi vậy, Yonchien Yamakawa mới làm như vậy. Yonchien Yamakawa sao có thể ngờ được rằng chính vì làm như vậy, mới khiến cho Suzu Yamakawa có cơ hội trở thành gia chủ của gia tộc Yamakawa, hiện giờ gia tộc Yamakawa như rắn mất đầu, nếu Suzu Yamakawa cũng chết, kẻ chủ mưu đứng đằng sau chuyện này sẽ đạt được mục đích của hắn. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, liền nghĩ đến những chuyện không bình thường của Minako, có lẽ cũng có liên quan đến chuyện này. Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:

- Suzu Yamakawa, cô nói không sai, chuyện này quả thật rất giống với những gì cô nói, tôi nghĩ Minako đã bị người ta uy hiếp, trong tình cảnh không còn cách nào khác mới dùng biện pháp để cảnh báo cô!

- Diệp tiên sinh, vậy tôi phải làm thế nào bây giờ?

Suzu Yamakawa ký thác toàn bộ hy vọng của mình vào Diệp Lăng Phi, cô hi vọng Diệp Lăng Phi có thể nghĩ kế cho cô, Diệp Lăng Phi nói:

- Suzu Yamakawa, cô không cần nóng ruột, theo tôi thấy thì chuyện này là chuyện tốt, không phải là chuyện xấu, nếu Minako bị người ta đưa về Nhật Bản, tình hình sẽ càng trở nên tệ hơn. Ít ra là bây giờ chúng ta có thể chắc chắn Minako chưa bị đưa sang Nhật Bản, có thể cô ấy vẫn đang ở thành phố Vọng Hải, chúng ta có thể cứu Minako ra!

Suzu Yamakawa chớp chớp đôi mắt long lanh như nước, nói:



- Vậy tôi không đi đâu!

Diệp Lăng Phi ôm eo Suzu Yamakawa, cười nói:

- Suzu Yamakawa, nếu cô không đi, làm sao Minako hiện thân được. Ừm, thế này đi, tôi lập tức gọi điện thoại sắp xếp một chút, lát nữa tôi và cô cùng đi, tuy Minako đã cảnh báo cô trước rồi, nhưng dù sao chúng ta không biết tình hình ở nơi đó, nếu như có tay súng ở đó cô xuất hiện sẽ rất nguy hiểm, cho nên, chúng ta phải chuẩn bị thật kỹ càng!

- Vâng!

Giờ phút này Suzu Yamakawa toàn bộ đều nghe theo Diệp Lăng Phi, cô tin tưởng Diệp Lăng Phi có thể đem lại cho cô cảm giác an toàn, có thể bảo vệ cô. Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Triệu Đào, chuyện này không đơn giản chỉ là một vụ án nhỏ nữa, Diệp Lăng Phi cần Triệu Đào hỗ trợ hắn. Không chỉ có huy động cảnh sát, còn phải có đặc công phối hợp, Diệp Lăng Phi quyết định lần này bất kể như thế nào đều phải bắt hết đám người đến thành phố Vọng Hải, không thể để cho đám người đó quay trở lại Nhật Bản. Đây là một vụ án lớn, Triệu Đào không dám xem thường, lập tức toàn lực phối hợp với Diệp Lăng Phi. Nơi để hàng ở bến tàu thành phố Vọng Hải, không có gì khác lạ so với ngày thường, một chiếc xe taxi chậm rãi chạy đến nơi để hàng, Suzu Yamakawa ngồi trong xe taxi lấy điện thoại ra, gọi cho Minako.

- Minako, em đã đến kho để hàng, chị đang ở đâu vậy!

Trong điện thoại truyền đến giọng nói đầy lo lắng của Minako:

- Tôi… tôi đang ở trên thuyền... không, tôi đang ở trong kho để hàng. Tiểu thư Yamakawa, tôi... tôi đang ở trong kho để hàng, sau khi cô tới thì xuống... xuống xe, đi về hướng... di về hướng kho chứa hàng...!

Suzu Yamakawa nghe được trong giọng nói của Minako tràn đầy hoảng hốt và bất an, cô liền nhìn Diệp Lăng Phi đang lái xe taxi. Diệp Lăng Phi liền lấy tay ra hiệu cho Suzu Yamakawa, Suzu Yamakawa lập tức hiểu ý, nói vào trong:


- Minako, em biết rồi, chị yên tâm đi, em không phải đồ ngốc, em biết phải làm sao mà, chị không cần lo lắng cho em!


- Tiểu thư Yamakawa, cô phải cẩn thận một chút, kho chứa hàng rất loạn, sau khi xuống xe, cô phải chú ý bốn phía, không nên để bị thương!


Minako nói đến đây, đột nhiên dập máy. Trong điện thoại truyền đến những tiếng “tút tút”, Suzu Yamakawa để di động xuống, nói:


- Cô ấy dập máy rồi, cô ấy bảo tôi phải đề phòng xung quanh, nói kho chứa hàng rất loạn, không nên để bị thương, lúc đầu cô ấy nói là ở trên thuyền, nhưng sau đó lại chuyển sang kho chứa hàng!


Diệp Lăng Phi nghe Suzu Yamakawa nói như vậy, trong nội tâm đã sớm hiểu tất cả, hắn lấy điện thoại di động ra, nói:


- Triệu cục trưởng, đã đến lúc các ông hành động rồi, mục tiêu rất có thể đang mai phục ở kho chứa hàng, có thể là còn có vũ khí, ngoài ra, con tin thì đang ở trên một chiếc thuyền đánh cá...!


Suzu Yamakawa sửng sốt, cô không biết làm thế nào mà Diệp Lăng Phi đoán được Minako đang ở trên thuyền cá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK