- Alice, chào buổi sáng!
Diệp Lăng Phi cố ý giảm tốc độ, chờ Alice đuổi theo. Trên gương mặt Alice hiện lên một nụ cười, cô chạy đến bên cạnh Diệp Lăng Phi, cười nói:
- Chào anh!
- Angel đâu?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Cô ấy chưa về.
Alice đáp,
- Gần đây Angel rất ít khi về đây, cô ấy mua một căn nhà trong khu vực thành thị rồi, bình thường toàn ở bên đấy!
Diệp Lăng Phi và Alice cùng chạy chậm rãi, mới sáng sớm, trong khu biệt thự hầu như không có người nào. Biệt thự trong khu Nam Sơn tuy nói là đã bán hết rồi, nhưng những người thường xuyên sống ở đây lại rất ít. Rất nhiều người mua biệt thự không sống ở đây, có một số biến đây thành chỗ du lịch, ngày nghỉ mới tới đây, cũng có một số người dùng để Kim ốc tàng kiều, thường ngày rất ít ở biệt thư. Diệp Lăng Phi và Alice chạy đến một cái quảng trường nằm trong cùng khu biệt thự. Alice ngừng lại, đi đên chỗ một cái ghế dài trên quảng trường. Diệp Lăng Phi cũng dừng lại, đi theo Alice tới chỗ cái ghế. Khi Alice vừa định ngồi xuống thì Diệp Lăng Phi vươn tay kéo Alice lại, không để cho Alice ngồi xuống. Trong khi Alice còn đang nghi hoặc nhìn Diệp Lăng Phi, đã thấy Diệp Lăng Phi ngồi xuống trước.
- Alice, ở đây lạnh lắm, nào, em ngồi đi!
Diệp Lăng Phi vỗ vỗ đùi mình, ý bảo Alice ngồi xuống đó. Alice trong lòng cảm thấy ngọt ngào, trên khuôn mặt tinh mỹ hiện lên một nụ cười hạnh phúc, cô ngồi trên đùi Diệp Lăng Phi, tay phải khoác lên cô Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi dùng tay phải ôm eo Alice, nói:
- Alice, em học ở đại học Vọng Hải thế nào?
- Rất thoải mái!
Alice cười nói.
- Em rất thích đến đó học, văn hóa cổ truyền của Trung Quốc làm cho em cảm thấy rất say mê!
- Say mê là tốt. Alice, chờ đến lúc em đã học được kha khá thì giảng lại cho anh nhé, đối với mấy cái thứ Chu Dịch, Tam Tự Kinh gì gì đó của Trung Quốc anh cũng không hiểu lắm, phải dựa vào em rồi!
Diệp Lăng Phi cười nói.
Alice gật đầu, nói:
- Vâng, được thôi, lúc em học giỏi rồi sẽ dạy lại cho anh!
Diệp Lăng Phi ghé môi hôn lên môi Alice một cái, rồi lại hỏi:
- Alice, hôm nay em định làm gì?
- Em ở nhà thôi!
Alice nói.
- Em muốn ở nhà học cách nấu món ăn Trung Quốc, em biết anh thích ăn món ăn Trung Quốc, vì thế nên em mới muốn học làm món ăn Trung Quốc. Satan, anh biết không, làm món ăn Trung Quốc thực sự là rất khó, em học lâu như vậy rồi mà vẫn chưa thể làm tốt được!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Alice à, món ăn Trung Quốc là cái khó học nhất đấy, không phải một sớm một chiều là có thể học giỏi được đâu. Tình Đình cũng đã học lâu thế rồi mà vẫn chưa thấy giỏi giang gì cả, anh thấy em không cần học nữa, có thời gian thì đi học mấy thứ khác cũng được!
- Vâng, em còn học mấy môn khác, tỷ như là may vá!
Alice ôm cổ Diệp Lăng Phi, nói:
- Em đã đãng ký học một lớp hướng dẫn may vá, chỉ là học lâu lắm rồi mà em vẫn chưa học được cái gì!
- Cái gì cơ, em còn học cả may vá nữa à?
Diệp Lăng Phi không nhịn được bật cười, nụ cười của Diệp Lăng Phi khiến Alice cảm thấy rất kỳ lạ, hỏi:
- Satan, vì sao anh lại cười vậy?
- Không có gì, chỉ là anh nghĩ tới một tiểu cô nương cũng thích khâu vá, ùm, thế này đi, để anh xem hôm nay có thời gian không, nếu có thì anh sẽ đưa em đi gặp một cô bé, nói không chừng các em có thể làm quen một chút!
- Vậy thì tốt quá!
Alice nói.
- Em cảm thấy khâu vá khó vô cùng, chẳng học được chút nào cả!
Cô gái mà Diệp Lăng Phi nhắc tới chính là Vu Đình Đình. Vu Đình Đình rất thích may vá, trước đây còn từng may một cái áo lông cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vừa nghe Alice nói thích học may vá, lập tức nghĩ ngay đến Vu Đình Đình. Chỉ là Diệp Lăng Phi không biết ngày hôm nay Bạch Tình Đình có chuyện gì hay không, nếu như hôm nay Bạch Tình Đình không đến tập đoàn, vậy thì Diệp Lăng Phi chỉ có thể đi cùng Bạch Tình Đình rồi.
Khi Diệp Lăng Phi trở về biệt thự. Bạch Tình Đình vừa rời giường. Bạch Tình Đình mặc áo ngủ, bộ ngực trắng như tuyết lộ ra ở vùng cổ áo để hở rất rộng. Diệp Lăng Phi kéo Bạch Tình Đình một cái, thò tay xoa nắn bộ ngực lộ ra của Bạch Tình Đình, sau đó hỏi:
- Tình Đình, hôm nay em có kế hoạch gì không?
Bạch Tình Đình ngáp một cái, nói:
- Sáng hôm nay thì em đến tập đoàn, buổi chiều có lẽ là theo cha em đi chơi bóng. Ông xã, bây giờ cha em cứ kéo em đi chơi bóng, ông xã, khi nào anh có thời gian rảnh thì nên đi với cha em nhiều hơn, bây giờ ông ấy chẳng có chuyện gì để làm, mà ông xã anh cũng chẳng bận gì cả!
Bạch Tình Đình còn chưa kịp nói xong những lời này, cô đã bị Diệp Lăng Phi bế lên. Diệp Lăng Phi đi tới bên giường, đật Bạch Tình Đình lên trên giường, nói:
- Tình Đình, bây giờ càng ngày em càng không nghe lời rồi đó, lại còn dám nói anh như vậy hả, xem anh giáo huấn em thế nào đây!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa trèo lên giường, đặt Bạch Tình Đình trên giường, dùng tay cởi áo ngủ của Bạch Tình Đình ra, đè Bạch Tình Đình đang lõa thể ở dưới người. Cái miệng nhỏ nhắn kiều diễm của Bạch Tình Đình liên tục phát ra những tiếng thở gấp, cô vươn hai cánh tay trắng nõn ôm chặt lấy người Diệp Lăng Phi
Đêm qua Diệp Lăng Phi đã ân ái với Bạch Tình Đình một phen, sáng ngày hôm nay Diệp Lăng Phi lại thân thiết với Bạch Tình Đình lần nữa, thân thể mềm mại của Bạch Tình Đình dưới sự giày vò mấy lần của Diệp Lăng Phi, trên người toàn là những vết bóp nắn của hắn. Sau khi Diệp Lăng Phi phát tiết xong, hắn nằm ở trên giường, thở dốc. Bạch Tình Đình trở mình ngồi dậy, lấy khăn giấy ở bên giường, lau hạ thân của hai người, sau đó Bạch Tình Đình bước xuống giường, ném mấy cái khăn giấy vào thùng rác bên cạnh tường. Bạch Tình Đình lại quay trở lại giường, cô vươn tay phải ra đặt lên lồng ngực Diệp Lăng Phi, vuốt ve bộ ngực nở nang của hắn, nói:
- Ông xã, anh bảo vì sao em lại không có thai, em có cần hay đến bệnh viện kiểm tra một chút không?
Diệp Lăng Phi trở mình lại, tay phải đặt lên bộ mông căng tròn của Bạch Tình Đình, khẽ bóp bóp, nói:
- Nếu như em muốn đi kiểm tra thì anh sẽ đi cùng em, em muốn khi nào đi?
- Điều này...!
Khi Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói muốn đi bệnh viện kiểm tra thì trái lại cô tỏ ra hơi chần chừ. Bạch Tình Đình lo lắng, một khi kiểm tra ra thân thể mình có chuyện, không thể sinh con được, cô không biết nên làm như thế nào nữa. Bạch Tình Đình muốn đi kiểm tra, nhưng lại không dám đi kiểm tra. Cô nói vòng vo:
- Ông xã, chuyện này nói sau đi, dạo gần đây em bận lắm, có thể không có thời gian đâu!
Diệp Lăng Phi cũng không ép Bạch Tình Đình, hắn ngồi dậy, ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, hôn lên môi Bạch Tình Đình một cái, nói:
- Tình Đình, không nên suy nghĩ nhiều quá, có thể thời cơ chưa tới thôi, nói không chừng đến lúc em không mong chờ, nó lại tới đó!
Bạch Tình Đình gật đầu, nói:
- Vâng, ông xã, em biết rồi!
Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình cùng nhau tắm rửa, sau khi thay quần áo, họ xuống lầu ăn bữa sáng. Chu Hân Mính cũng khệ nệ ôm bụng bầu đi xuống. Diệp Lăng Phi để Chu Hân Mính ngồi bên cạnh mình, trong lúc ăn chăm sóc Chu Hân Mính rất chu đáo. Bạch Tình Đình phải đến tập đoàn. Diệp Lăng Phi nhớ là mình đã nói với Alice muốn dẫn cô đến gặp Vu Đình Đình. Chờ Bạch Tình Đình đi ra khỏi nhà, Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Vu Đình Đình.
- Đình Đình, hôm nay em có bận gì không?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Em không bận gì đâu!
Vu Đình Đình nói.
- Diệp đại ca, anh có chuyện gì sao?
- Cũng coi như là có chút chuyện!
Diệp Lăng Phi nói.
- Hôm nay anh muốn dẫn em đi làm quen với một người bạn của anh. Cô ấy tên là Alice, trước đây anh đã từng đề cập với em về cô ấy rồi nhỉ. Alice tạm thời đang theo học ở đại học Vọng Hải, cô ấy rất thích khâu vá, Đình Đình, không phải em cũng biết may vá sao, anh muốn để em dạy cho cô ấy!
Vu Đình Đình nghe vậy, ôn nhu nói:
- Diệp đại ca, em là tự tìm tòi mà học được, làm gì có tư cách mà dạy người khác chứ!
- Đình Đình, em không cần phải khách sáo với anh như vậy nữa, cái áo lông lần trước em may cho anh rất đẹp mà. ừm, cứ quyết định như vậy đi, anh sẽ đưa cô ấy đến biệt thự, em trò chuyện với cô ấy nhé!
Diệp Lăng Phi nói.
- Đình Đình, anh hy vọng hai em sẽ trở thành những người bạn tốt!
Vu Đình Đình là cô bé thông minh bực nào, tất nhiên là có thể hiểu được ý tứ bao hàm trong những lời này của Diệp Lăng Phi. Vu Đình Đình hơi trầm ngâm, sau đó lập tức bằng lòng:
- Diệp đại ca, vậy em sẽ dạy cho cô ấy là được, chỉ là em sợ nếu mình dạy không tốt. Alice sẽ tức giận!
- Đình Đình, về chuyện này em có thể yên tâm, nếu anh đã dẫn cô ấy đến gặp em thì anh đã có lòng tin với em rồi!
Diệp Lăng Phi nói.
- Đình Đình, em không nên lo lắng những chuyện này này, em chỉ cần đem những gì mình học dạy lại cho cô ấy là được, ừm, quan trọng là hai người có thể tâm sự với nhau nhiều một chút, anh tin rằng hai em sẽ trở thành bạn tốt của nhau đó!
Diệp Lăng Phi dập máy, hắn không lập tức đi tìm Alice mà đi tới gian phòng của Chu Hân Mính. Từ lúc Chu Hân Mính chuyên tới đây vẫn ở một mình một phòng. Diệp Lăng Phi không thân thiết với Chu Hân Mính, nguyên nhân chủ yếu là vì đứa con trong bụng Chu Hân Mính, tránh có những hành vị kích thích. Chỉ là trong lòng Chu Hân Mính vẫn có khát khao đó, không phải là phụ nữ có thai không còn ham muốn nữa, chỉ là mang những người phụ nữ có thai phải lo lắng hạn chế về rất nhiều thứ, đành phải hi sinh mà thôi.
Diệp Lăng Phi ở trong phòng trò chuyện với Chu Hân Mính trò chuyện hồi lâu, sau đó hắn ghé đầu vào sát bụng cô, lẩm bẩm cả nửa ngày với đứa trẻ trong bụng Chu Hân Mính, sau đó mới chịu tạm biệt Chu Hân Mính. Angel còn chưa trở về, trong biệt thự chỉ có mỗi Alice và hai cô nàng vệ sĩ của cô thôi. Bây giờ Alice đã quá quen với cuộc sống một mình rồi, ở một mình cũng có nhiều cái lợi, muốn làm gì thì làm cái đó, không cần phải lo lắng nhiều lắm. Mà Laura và Ann lại là hai cô gái không thích náo nhiệt, hai cô gái này cả ngày chỉ ngồi xem TV. Lúc Diệp Lăng Phi đến thì Alice đã chuẩn bị xong xuôi rồi. Diệp Lăng Phi bảo Alice lên xe của mình. Laura và Ann cũng đi theo. Trên đường đến căn biệt thự gần quảng trường Hải Tinh. Alice hỏi:
- Satan, anh vẫn chưa nói cho em biết biết, cô gái mà anh muốn dẫn em đi gặp là ai?
- Một cô bé rất đáng yêu!
Diệp Lăng Phi lái xe, quay đầu về phía Alice, nói:
- Anh tin rằng em sẽ thích cô ấy, tên của cô ấy là Vu Đình Đình, là một cô gái rất hiểu ý người người khác. Sau khi em ở chung với cô ấy, em nhất định sẽ thích!
- Vu Đình Đình à?
Alice lẩm bẩm cái tên này trong miệng, cô hơi ngiêng đầu sang nhìn Diệp Lăng Phi, hói:
- Satan, em có thể hỏi anh thêm mấy câu được không?
- Đương nhiên là được. Alice, nếu như em có vấn đề gì thì cứ hỏi anh!
Diệp Lăng Phi nói.
- Cô gái tên là Vu Đình Đình này có phải là tình nhân của anh hay không?
Alice hỏi.
Diệp Lăng Phi thật sưh không ngờ Alice lại hôi mình như vậy, hắn hơi sửng sốt, lập tức khẽ cười nhìn Alice, đáp:
- Alice, vấn đề này để chính em tự tìm đáp án đi, em là một cô gái rất thông minh, có một số việc không cần anh phải giải thích, anh tin rằng chính em cũng sẽ làm rõ được. Alice, em có hài lòng về câu trả lời này của anh không?
Alice nghe Diệp Lăng Phi trả lời vấn đề của mình như vậy, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, nhẹ giọng nói:
- Em nghĩ là em đã tìm được đáp án rồi. Satan, bởi vì em đã quá hiểu anh, vì thế em hiểu được câu trả lời vừa rồi của anh là một lời khẳng định chắc chắn suy đoán của em!
Diệp Lăng Phi cười cười, không tiếp tục giải thích gì với Alice nữa. Tới trước cửa biệt thự gần quảng trường Hải Tinh, Diệp Lăng Phi dừng xe lại, nói với Alice:
- Xuống xe đi, chính là chỗ này đây!
Alice cùng Laura và Ann ba người xuống xe, cô giương cặp mắt nhìn căn biệt thự phía trước, sau đó quay sang nhìn Diệp Lăng Phi. Tuy Alice không hỏi Diệp Lăng Phi điều gì, nhưng ánh mắt của Alice đã nói cho Diệp Lăng Phi biết, cô đã đoán được ngôi biệt thự này rất có thể là của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ôm eo Alice, đi vào bên trong biệt thư. Bọn họ vừa mới vào đến sân. Vu Đình Đình trên người khoác một cái áo khoác mở cửa biệt thự, đi ra đón.
- Diệp đại ca, em vừa mới thu dọn nhà cửa xong!
Vu Đình Đình giải thích,
- Em còn chưa kịp tắm này, mọi người mau vào trong nhà ngồi đi, em đi tắm đã!
- Ừ!
Diệp Lăng Phi gật đầu một cái, hắn cũng không vội vàng giới thiệu Alice mà cùng ba người Alice đi vào trong biệt thự. Vu Đình Đình đi lên gác tắm. Alice vừa đi vào, cũng không ngồi xuống salon trong phòng khách mà dạo qua một vòng ở tầng một. Sau đó Alice lại trở về bên người Diệp Lăng Phi, ngồi xuống. Diệp Lăng Phi ôm eo Alice, hỏi:
- Alice, em đang xem cái gì vậy?
- Em đang xem căn nhà này!
Alice nói.
- Satan, em muốn tìm được tung tích của anh ở trong căn biệt thự này, bởi vì khi em vừa đi vào thì có một loại cảm giác rất mãnh liệt, tựa hồ khí tức của anh tràn ngập trong từng ngóc ngách ở nơi này. Satan, em không tin ngôi nhà này là của cô gái tên Vu Đình Đình kia!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Alice, em rất thông minh, thông minh đến mức gần như không có bí mật nào có thể giấu diếm được em, nói thế nào đây nhỉ, nơi này ngay cả Tình Đình cũng không biết, sở dĩ anh dẫn em tới, bởi vì anh tin tưởng em sẽ không bán đứng anh, em là một cô gái đáng để anh tin tưởng!
Alice nép vào trong lòng Diệp Lăng Phi, nói:
- Satan, anh yên tâm, em sẽ không nói ra bí mật của anh đâu, em thật sự rất cao hứng, không ngờ anh lại tín nhiệm em như vậy!
- Alice, em đã nỗ lực rất nhiều vì anh, anh không biết nên bù đắp lại cho em bằng cách nào nữa!
Diệp Lăng Phi ghé môi lên trán Alice, hôn lên đó một cái thật kêu, sau đó kéo Alice tựa đầu lên ngực mình, nói:
- Anh sẽ từ từ để em hòa nhập vào cuộc sống của anh, hôm nay mới chỉ khởi đầu, từ nay về sau anh sẽ để em gắn bó chặt chẽ hơn nữa với cuộc sống của anh!
- Em nguyện ý sống cuộc sống như vậy!
Alice nói.
- Nếu như có thể, em hy vọng mỗi ngày em đều có thể ở bên anh, đương nhiên, em cũng sẽ không yêu cầu anh điều gì, cho dù là cuộc sống bây giờ thì em cũng đã rất mãn nguyện rồi!
Vu Đình Đình tắm xong, lúc đi xuống thì còn cầm theo một đĩa hoa quả. Những thứ hoa quả này đều là do cô mua về, buổi tối ở đây chỉ có cô và Đường Hiểu Uyển, hai người các cô ăn cơm xong là cùng nhau ngồi xem TV, tán gẫu, vừa nói chuyện phiếm, vừa ăn thứ gì đó, đó là cách thưởng thức thú vị nhất. Hôm nay Đường Hiểu Uyển đến tập đoàn Tân Á rồi, nếu không Diệp Lăng Phi cũng định để Alice làm quen với Đường Hiểu Uyển một chút. Chẳng qua sau này Alice và Đường Hiểu Uyển sẽ còn rất nhiều cơ hội đề gặp mặt. Nếu như Alice và Vu Đình Đình ở chung với nhau thật tốt, vậy thì tất nhiên Alice sẽ làm quen với Đường Hiểu Uyển thôi, đến lúc đó cũng không cần Diệp Lăng Phi giới thiệu nữa.
Diệp Lăng Phi giới thiệu Alice cho Vu Đình Đình làm quen, thật ra thì không cần Diệp Lăng Phi giới thiệu, hai cô gái này cũng đã biết đối phương là ai. Vu Đình Đình vừa nhìn thấy dung mạo của Alice, trong nội tâm có chút mặc cảm. Alice muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn khí chất có khí chất, muốn thân hình có thân hình. Vu Đình Đình cảm thấy nếu như mình so sánh với Alice, quả thực là một người trên trời, một người dưới đất, hoàn toàn không thể so sánh được. Diệp Lăng Phi cũng nhìn ra suy nghĩ của Vu Đình Đình lúc này, hắn kéo Vu Đình Đình ngồi xuống bên cạnh mình, nói:
- Đình Đình, trước đây Alice là một người mẫu, em không cần phải so sánh với cô ấy, về phần thân hình đó thì có lẽ là người phương Tây bốc lửa hơn so với người phương Đông chúng ta một chút rồi!
Alice khẽ cười. Diệp Lăng Phi thì tiếp tục nói:
- Chẳng qua là, Đình Đình, em cũng có rất nhiều ưu điểm mà cô ấy không có, ví dụ như...
Nét mặt Diệp Lăng Phi bỗng nhiên trở nên xấu xa hèn mọn, hắn ghé môi vào sát bên tai Vu Đình Đình, thấp giọng thì thầm vài câu, chỉ thấy gương mặt Vu Đình Đình thoáng cái đỏ bừng cả lên. Vu Đình Đình nũng nịu nói:
- Diệp đại ca, anh đừng nói nữa!
Diệp Lăng Phi thấy Vu Đình Đình đã đỏ mặt rồi, cũng không nói thêm gì nữa, hắn phủi phủi tay, nói với Alice:
- Alice, hai em tâm sự với nhau đi, trên phương diện may vá Đình Đình có rất nhiều hiểu biết, quan trọng nhất là Đình Đình rất kiên nhẫn, cô ấy có thể không nề hà phiền phức mà dạy em đó!
Alice gật đầu, nói:
- Vâng, em biết rồi!
Diệp Lăng Phi quay sang nhìn Laura và Ann, vẫy tay một cái, nói:
- Hai tiểu nha đầu kia, theo tôi đi ra ngoài, chúng ta thử thân thủ xem sao. Tôi muốn xem thân thủ của hai cô thế nào, không biết cái nha đầu Angel kia có chú tâm dạy dỗ các cô không đây!
Laura và Ann nhìn thoáng qua Alice, thấy Alice gật đầu với hai cô, thế là hai chị em sinh đôi theo Diệp Lăng Phi đi ra bên ngoài.