Vân Thiên Vũ nghĩ ngợi, cuối cùng đã đồng ý, nhưng sợ mọi người trúng khí độc của sương mù nên để mọi người nghỉ ngơi một chút sau đó mới cùng nhau vào núi Phượng Hoàng.
Vân Thiên Vũ nhân lúc mọi người nghỉ ngơi đã nhanh chóng tìm một nơi bắt đầu luyện đan, lần này thứ nàng luyện chính là tị độc đan.
Chỉ cần loại đan này đặt ở trên người, khí độc trong núi Phượng Hoàng và cả những loài hoa độc gì đó đều cũng sẽ không thể làm hại đến họ.
Rất nhanh tị độc đan đã luyện xong, Vân Thiên Vũ phân phát cho mỗi người sau đó phát lệnh: “Vào núi Phượng Hoàng.”
Mọi người cẩn thận theo sau nàng, thẳng tiến về phía núi Phượng Hoàng.
Vì lúc trước có bản đồ nên Vân Thiên Vũ có thể nhớ đại khái địa hình núi Phượng Hoàng.
Thái tử Nam Chiêu lần này đi đường vòng từ núi Phượng Hoàng mà vào, ý đồ ném bom xuống hồ nước thượng du nhấn chìm thổ địa và bách tính Thanh Bình quận.
Bây giờ Vân Thiên Vũ có thể khẳng định ý đồ thực sự của Gia Cát Cẩn căn bản không phải là cho nổ hồ nước nhấn chìm bách tính Thanh Bình quận mà mục đích thực sự của gã là muốn giết chết Tiêu Cửu Uyên trong núi Phượng Hoàng.
Giết hại Long Lân quân.
Nghĩ đến đây, toàn thân Vân Thiên Vũ lạnh toát, ánh mắt tràn ngập hàn khí.
Gia Cát Cẩn, nếu như Tiêu Cửu Uyên có chuyện gì, ta sẽ không tha cho ngươi.
Nhất định không bỏ qua.
Tiêu Cửu Uyên bị Gia Cát Cẩn nhằm vào đều là vì nàng, cho nên nàng nhất định phải vào núi Phượng Hoàng trợ giúp hắn một tay.
Vân Thiên Vũ dẫn mọi người theo phương hướng trong bản đồ, thẳng tiến đến hồ Hồng Động.
Nếu như không ngoài dự tính, cuộc chiến của Gia Cát Cẩn và Tiêu Cửu Uyên sẽ xảy ra ở gần hồ Hồng Động.
Một đám người trải qua cuộc dò tìm hai ngày hai đêm, trên đường đi hiểm nguy trùng trùng.
Nhưng bởi vì trong số họ có người y thuật cao siêu, lại có người linh lực lớn mạnh, cộng thêm trên người có tị độc đan.
Cho nên mặc dù núi Phượng Linh nguy hiểm trùng trùng nhưng họ cũng không bị thương.
Chỉ là họ trải qua hành tiến trong hai ngày hai đêm.Cuối cùng về đến gần hồ Hồng Động.
Nhưng mọi người không nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Cửu Uyên, cũng không thấy bóng dáng của thái tử Nam Chiêu.
Nhưng gần hồ Hồng Động có không ít tử thi, còn có rất nhiều hài cốt.
Rõ ràng là ở đây vốn đã diễn ra trận chiến kịch liệt.
Lòng Vân Thiên Vũ trùng xuống, nhanh chóng lục tìm trong đám thi thể và hài cốt.
Diệp Gia ở bên cạnh không ngừng an ủi nàng: “Không đâu, sẽ không có chuyện gì đâu, Vũ Mao muội đừng lo lắng, họ chắc chắn không xảy ra chuyện đâu.”
Sau khi Vân Thiên Vũ kiểm tra thì lập tức hạ lệnh: “Chúng ta chia nhau ra điều tra thử xem xung quanh có chuyện gì.”
“Được.”
Mấy người nhanh chóng chia ra, bắt đầu điều tra tình hình.
Điêu Gia và Tiểu Anh cũng vội bay đi điều tra.
Rất nhanh ở gần đó có tiếng người la lên: “Linh Nghi quận chúa, phía trước có người.”
Vân Thiên Vũ nhanh chóng dẫn người chạy qua, cuối cùng quả nhiên nhìn thấy không ít người, những người này đều là binh lính của Đông Ly quốc.
Nhưng lúc này những người này trông vô cùng yếu ớt, ai cũng đều có bộ dạng sắp chết đói.
Nhìn thấy họ như thấy được cứu binh.
Ngày trước Tiêu Cửu Uyên mang một bộ phận Long Lân quân đi, lại mang mười vạn binh lính đến núi Phượng Hoàng
Không ngờ họ lại gặp phải giáp công trước sau trong núi Phượng Hoàng, trước có thái tử Nam Chiêu Gia Cát Cẩn, sau có binh lính của Thanh Bình quận đuổi giết.
Họ chiến đấu kịch liệt với thái tử Nam Chiêu Gia Cát Cẩn và binh lính của Thanh Bình quận.
Đôi bên thương vong rất lớn.
Vân Thiên Vũ nhân lúc mọi người nghỉ ngơi đã nhanh chóng tìm một nơi bắt đầu luyện đan, lần này thứ nàng luyện chính là tị độc đan.
Chỉ cần loại đan này đặt ở trên người, khí độc trong núi Phượng Hoàng và cả những loài hoa độc gì đó đều cũng sẽ không thể làm hại đến họ.
Rất nhanh tị độc đan đã luyện xong, Vân Thiên Vũ phân phát cho mỗi người sau đó phát lệnh: “Vào núi Phượng Hoàng.”
Mọi người cẩn thận theo sau nàng, thẳng tiến về phía núi Phượng Hoàng.
Vì lúc trước có bản đồ nên Vân Thiên Vũ có thể nhớ đại khái địa hình núi Phượng Hoàng.
Thái tử Nam Chiêu lần này đi đường vòng từ núi Phượng Hoàng mà vào, ý đồ ném bom xuống hồ nước thượng du nhấn chìm thổ địa và bách tính Thanh Bình quận.
Bây giờ Vân Thiên Vũ có thể khẳng định ý đồ thực sự của Gia Cát Cẩn căn bản không phải là cho nổ hồ nước nhấn chìm bách tính Thanh Bình quận mà mục đích thực sự của gã là muốn giết chết Tiêu Cửu Uyên trong núi Phượng Hoàng.
Giết hại Long Lân quân.
Nghĩ đến đây, toàn thân Vân Thiên Vũ lạnh toát, ánh mắt tràn ngập hàn khí.
Gia Cát Cẩn, nếu như Tiêu Cửu Uyên có chuyện gì, ta sẽ không tha cho ngươi.
Nhất định không bỏ qua.
Tiêu Cửu Uyên bị Gia Cát Cẩn nhằm vào đều là vì nàng, cho nên nàng nhất định phải vào núi Phượng Hoàng trợ giúp hắn một tay.
Vân Thiên Vũ dẫn mọi người theo phương hướng trong bản đồ, thẳng tiến đến hồ Hồng Động.
Nếu như không ngoài dự tính, cuộc chiến của Gia Cát Cẩn và Tiêu Cửu Uyên sẽ xảy ra ở gần hồ Hồng Động.
Một đám người trải qua cuộc dò tìm hai ngày hai đêm, trên đường đi hiểm nguy trùng trùng.
Nhưng bởi vì trong số họ có người y thuật cao siêu, lại có người linh lực lớn mạnh, cộng thêm trên người có tị độc đan.
Cho nên mặc dù núi Phượng Linh nguy hiểm trùng trùng nhưng họ cũng không bị thương.
Chỉ là họ trải qua hành tiến trong hai ngày hai đêm.Cuối cùng về đến gần hồ Hồng Động.
Nhưng mọi người không nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Cửu Uyên, cũng không thấy bóng dáng của thái tử Nam Chiêu.
Nhưng gần hồ Hồng Động có không ít tử thi, còn có rất nhiều hài cốt.
Rõ ràng là ở đây vốn đã diễn ra trận chiến kịch liệt.
Lòng Vân Thiên Vũ trùng xuống, nhanh chóng lục tìm trong đám thi thể và hài cốt.
Diệp Gia ở bên cạnh không ngừng an ủi nàng: “Không đâu, sẽ không có chuyện gì đâu, Vũ Mao muội đừng lo lắng, họ chắc chắn không xảy ra chuyện đâu.”
Sau khi Vân Thiên Vũ kiểm tra thì lập tức hạ lệnh: “Chúng ta chia nhau ra điều tra thử xem xung quanh có chuyện gì.”
“Được.”
Mấy người nhanh chóng chia ra, bắt đầu điều tra tình hình.
Điêu Gia và Tiểu Anh cũng vội bay đi điều tra.
Rất nhanh ở gần đó có tiếng người la lên: “Linh Nghi quận chúa, phía trước có người.”
Vân Thiên Vũ nhanh chóng dẫn người chạy qua, cuối cùng quả nhiên nhìn thấy không ít người, những người này đều là binh lính của Đông Ly quốc.
Nhưng lúc này những người này trông vô cùng yếu ớt, ai cũng đều có bộ dạng sắp chết đói.
Nhìn thấy họ như thấy được cứu binh.
Ngày trước Tiêu Cửu Uyên mang một bộ phận Long Lân quân đi, lại mang mười vạn binh lính đến núi Phượng Hoàng
Không ngờ họ lại gặp phải giáp công trước sau trong núi Phượng Hoàng, trước có thái tử Nam Chiêu Gia Cát Cẩn, sau có binh lính của Thanh Bình quận đuổi giết.
Họ chiến đấu kịch liệt với thái tử Nam Chiêu Gia Cát Cẩn và binh lính của Thanh Bình quận.
Đôi bên thương vong rất lớn.