Cùng với linh lực cường đại trào dâng là một đạo thân ảnh cao gầy thân ảnh cao gầy trong y phục màu xanh lá.
Thân ảnh ấy phiêu diêu đáp xuống giữa không trung, lãnh khốc nhìn Bạch Hạc.
“Ngươi thân là học viên cũ, biết rõ quy định của học viện nhưng vẫn cố ý vi phạm, xem ra đúng là hoàn toàn không xem học viện Thiên Kình ra gì.”
Bạch Hạc và Hắc Yêu sắc mặt trắng bệch.
Phải biết rằng học viện Thiên Kình cũng là một thế lực lớn.
Việc Bạch Hạc và Hắc Yêu không xem trọng quy củ của học viện nếu truyền ra ngoài thì dù ai nghe được cũng sẽ khinh thường hai người bọn họ.
Bạch Hạc và Hắc Yêu đồng loạt biện hộ: “Chúng ta không phải cố ý, thật sự là do hắn khinh người quá đáng.”
Hai người vừa dứt lời, người bên cạnh đã cất tiếng.
“Các ngươi có phải không biết xấu hổ hay khônng, Hắc Yêu dẫn theo theo hai người cấp bậc linh vương chạy đến Vân Phong Nhai công khai vây sát Viêm Thiên, bây giờ Hắc Yêu lại tiếp tục mời học viên cũ đến đối phó với Viêm Thiên. Đạo sư ta cho rằng kẻ như vậy nên bị trục xuất khỏi học viện, nếu không sẽ phá hỏng quy củ của học viện.”
Vân Thiên Vũ từ trong đám người đi ra, trầm giọng nói.
Nàng vừa lên tiếng, Phượng Vô Nhai cũng đứng dậy: “Đúng vậy, bọn họ liên tục công khai vi phạm quy củ của học viện, nếu cứ để bọn họ theo học thì sẽ làm rối loạn tất cả quy củ.”
Người vừa nãy thi triển linh lực tách Tiêu Cửu Uyên và Bạch Hạc ra là đạo sư của khu học viên mới, Dạ Sưởng, Dạ Sưởng nghe Vân Thiên Vũ và Phượng Vô Nhai nói như vậy liền quay đầu lại nhìn hai người.
Y rất nhanh đã phát hiện nữ tử trước mặt mình là nữ tử lúc trước gây chấn động cả khu học viên mới.
Nghe nói nàng trong mấy ngày đã tăng mấy cấp linh lực.
Lại còn thuận lợi gia nhập Viêm Minh.
Hiện tại nhìn thấy cử chỉ điềm đạm thong dong của nàng, đạo sư Dạ Sưởng không khỏi âm thầm càm thấy kì quái.
Nữ tử này cũng khá đặc biệt đấy, sau này nhất định sẽ làm nên chuyện lớn.
Y vừa nghĩ vừa gật đầu: “Được, ta sẽ báo cáo lại với viện trưởng và sẽ nghiêm túc xử lý chuyện này.”
Dạ Sưởng vừa dứt lời, hai người Bạch Hạc và Hắc Yêu ở phía đối diện mặt cắt không còn một giọt máu, cả người lạnh lẽo.
Đám người xem náo nhiệt ở xung quanh Bạch Hạc và Hắc Yêu cảm thấy tội nghiệp cho cả hai một phen.
Không ít người nhỏ giọng bàn luận.
Ngay lúc đó, trong học viện Thiên Kình vang lên một giọng nói oang oang.
Không biết giọng nói này xuất phát từ đâu nhưng thanh âm cứ vang lên giống như có người đang nói bên tai mình vậy.
“Các vị học viên của học viện Thiên Kình, chúng ta vừa mới biết được một tin tức, kho báu Bạch Vân sắp được khai quật, các vị nên rèn luyện để giành cơ hội.”
“Mọi người biết kho báu Bạch Vân này là gì không? Đó là vị tướng đã chết của Viêm Đế, người này là thủ hạ đắc lực nhất của Viêm Đế, đã từng tham gia vô số trận chiến trong cuộc đời, chiếm được vô số kho báu quý hiếm. Nếu các vị có thể kiếm được một món bảo bối trong kho báu này thì có thể tự hưởng thụ cả đời.”
“Nhưng nếu muốn tham gia tìm kho báu Bạch Vân, các vị cần thiết lập một đội ngũ từ mười người trở lên, và phải có hai người từ cấp bậc ngũ tinh linh vương trở lên để dẫn dắt đội.”
“Tốt, chúc các vị may mắn.”
Tiếng nói ngừng lại, học viện lập tức bùng nổ.
Toàn bộ học viên trong học viện đều sôi trào nhiệt huyết.
Nghe nói năm đó Viêm Đế chết, sở dĩ là vì đã khống chế quỷ, cho nên dẫn đến tử vong.
Trong lòng mọi người ở tây đại lục thì y là trung thần.
Năm đó bên cạnh Viêm Đế ngoại trừ bốn con linh thú còn có mấy viên đại tướng hỗ trợ.
Bạch Vân này một trong những viên đại tướng song hành cùng Viêm Đế.
Nếu đúng thì kho báu Bạch Vân này là bảo bối được thu thập và cất giữ cả đời của đại tướng Bạch Vân.
A a a, nếu bọn họ có thể lấy được vài món bảo bối trong kho báu Bạch Vân thì sẽ sung sướng cả đời.
Thân ảnh ấy phiêu diêu đáp xuống giữa không trung, lãnh khốc nhìn Bạch Hạc.
“Ngươi thân là học viên cũ, biết rõ quy định của học viện nhưng vẫn cố ý vi phạm, xem ra đúng là hoàn toàn không xem học viện Thiên Kình ra gì.”
Bạch Hạc và Hắc Yêu sắc mặt trắng bệch.
Phải biết rằng học viện Thiên Kình cũng là một thế lực lớn.
Việc Bạch Hạc và Hắc Yêu không xem trọng quy củ của học viện nếu truyền ra ngoài thì dù ai nghe được cũng sẽ khinh thường hai người bọn họ.
Bạch Hạc và Hắc Yêu đồng loạt biện hộ: “Chúng ta không phải cố ý, thật sự là do hắn khinh người quá đáng.”
Hai người vừa dứt lời, người bên cạnh đã cất tiếng.
“Các ngươi có phải không biết xấu hổ hay khônng, Hắc Yêu dẫn theo theo hai người cấp bậc linh vương chạy đến Vân Phong Nhai công khai vây sát Viêm Thiên, bây giờ Hắc Yêu lại tiếp tục mời học viên cũ đến đối phó với Viêm Thiên. Đạo sư ta cho rằng kẻ như vậy nên bị trục xuất khỏi học viện, nếu không sẽ phá hỏng quy củ của học viện.”
Vân Thiên Vũ từ trong đám người đi ra, trầm giọng nói.
Nàng vừa lên tiếng, Phượng Vô Nhai cũng đứng dậy: “Đúng vậy, bọn họ liên tục công khai vi phạm quy củ của học viện, nếu cứ để bọn họ theo học thì sẽ làm rối loạn tất cả quy củ.”
Người vừa nãy thi triển linh lực tách Tiêu Cửu Uyên và Bạch Hạc ra là đạo sư của khu học viên mới, Dạ Sưởng, Dạ Sưởng nghe Vân Thiên Vũ và Phượng Vô Nhai nói như vậy liền quay đầu lại nhìn hai người.
Y rất nhanh đã phát hiện nữ tử trước mặt mình là nữ tử lúc trước gây chấn động cả khu học viên mới.
Nghe nói nàng trong mấy ngày đã tăng mấy cấp linh lực.
Lại còn thuận lợi gia nhập Viêm Minh.
Hiện tại nhìn thấy cử chỉ điềm đạm thong dong của nàng, đạo sư Dạ Sưởng không khỏi âm thầm càm thấy kì quái.
Nữ tử này cũng khá đặc biệt đấy, sau này nhất định sẽ làm nên chuyện lớn.
Y vừa nghĩ vừa gật đầu: “Được, ta sẽ báo cáo lại với viện trưởng và sẽ nghiêm túc xử lý chuyện này.”
Dạ Sưởng vừa dứt lời, hai người Bạch Hạc và Hắc Yêu ở phía đối diện mặt cắt không còn một giọt máu, cả người lạnh lẽo.
Đám người xem náo nhiệt ở xung quanh Bạch Hạc và Hắc Yêu cảm thấy tội nghiệp cho cả hai một phen.
Không ít người nhỏ giọng bàn luận.
Ngay lúc đó, trong học viện Thiên Kình vang lên một giọng nói oang oang.
Không biết giọng nói này xuất phát từ đâu nhưng thanh âm cứ vang lên giống như có người đang nói bên tai mình vậy.
“Các vị học viên của học viện Thiên Kình, chúng ta vừa mới biết được một tin tức, kho báu Bạch Vân sắp được khai quật, các vị nên rèn luyện để giành cơ hội.”
“Mọi người biết kho báu Bạch Vân này là gì không? Đó là vị tướng đã chết của Viêm Đế, người này là thủ hạ đắc lực nhất của Viêm Đế, đã từng tham gia vô số trận chiến trong cuộc đời, chiếm được vô số kho báu quý hiếm. Nếu các vị có thể kiếm được một món bảo bối trong kho báu này thì có thể tự hưởng thụ cả đời.”
“Nhưng nếu muốn tham gia tìm kho báu Bạch Vân, các vị cần thiết lập một đội ngũ từ mười người trở lên, và phải có hai người từ cấp bậc ngũ tinh linh vương trở lên để dẫn dắt đội.”
“Tốt, chúc các vị may mắn.”
Tiếng nói ngừng lại, học viện lập tức bùng nổ.
Toàn bộ học viên trong học viện đều sôi trào nhiệt huyết.
Nghe nói năm đó Viêm Đế chết, sở dĩ là vì đã khống chế quỷ, cho nên dẫn đến tử vong.
Trong lòng mọi người ở tây đại lục thì y là trung thần.
Năm đó bên cạnh Viêm Đế ngoại trừ bốn con linh thú còn có mấy viên đại tướng hỗ trợ.
Bạch Vân này một trong những viên đại tướng song hành cùng Viêm Đế.
Nếu đúng thì kho báu Bạch Vân này là bảo bối được thu thập và cất giữ cả đời của đại tướng Bạch Vân.
A a a, nếu bọn họ có thể lấy được vài món bảo bối trong kho báu Bạch Vân thì sẽ sung sướng cả đời.