Vân Thiên Vũ giải độc cho Tiểu Báo Tử xong, nhìn Tiểu Báo Tử nói: "Không phải là còn có người trúng độc sao? Lập tức dẫn đường đi."
"Hảo, hảo."
Tiểu Báo Tử tỉnh thần, không kịp sùng bái Vân Thiên Vũ, xoay người liền ở trước mặt dẫn đường, dẫn Vân Thiên Vũ và Tiểu Linh Đang thật nhanh đi tới một góc vắng vẻ nhất ở kinh thành Đông Ly quốc.
Kinh đô Đông Ly quốc mặc dù phồn hoa thịnh vượng, nhưng trong kinh thành, vẫn có một vài địa phương vắng vẻ hoang vu.
Tiểu Báo Tử cùng mười mấy tên ăn mày nhỏ cùng nhau ở địa phương hoang vu không có bóng người.
Nơi này cách xa kinh thành phồn hoa, ở một góc kinh thành không có bóng người, thường ngày có rất ít người đến chỗ này, nguyên nhân vì đây là địa phương giám trảm tử hình phạm nhân, sau đó bởi vì vị trí quá vắng vẻ, tử hình phạm nhân cũng không còn ở chỗ này chém đầu, mà chuyển dời đến chỗ khác để chém đầu.
Sau pháp trường này bỏ hoang, bên trong có mấy gian phòng to lớn nhưng rách nát loang lổ, phía trước cỏ dại mọc um tùm, lộ ra hơi thở âm u, cho dù ban ngày người bình thường cũng không dám tới đây.
Nhưng nơi này là được Tiểu Báo Tử cùng những người bạn ở tại chỗ này, bởi vì chỗ này không ai dám tới, bọn họ cũng đã ở lại rất nhiều năm.
Lúc trước Tiểu Linh Đang và Tiểu Báo Tử bởi vì ăn mà kết duyên, Tiểu Linh Đang cũng ở chỗ này ở một đoạn thời gian, sau nàng gặp được Vân Thiên Vũ liền không có ở đây nữa, nhưng có nói cho Tiểu Báo Tử, nếu Tiểu Báo Tử có chuyện đi Vĩnh Ninh Hậu phủ tìm nàng.
Chỉ có điều Tiểu Báo Tử một mực không tìm nàng, sợ phiền toái tới nàng, nhưng tối nay thật sự là không có biện pháp.
Không nghĩ tới Tiểu Linh Đang vậy mà đi theo một người lợi hại như vậy.
Tiểu Báo Tử suy nghĩ, lại len lén đưa mắt liếc nhìn Vân Thiên Vũ, trong lòng hâm mộ cực kỳ.
Tiểu Linh Đang tự nhiên thấy được, trong lòng rất là tự hào, không nhịn được mở miệng liền vì Tiểu Báo Tử giới thiệu: "Tiểu Báo Tử, đây là Vân..."
Tiểu Linh Đang còn chưa nói hết, Vân Thiên Vũ mở miệng nói trước nàng: "Lâm ca ca."
Tiểu Báo Tử lập tức vui mừng hớn hở kêu một tiếng: "Lâm ca ca hảo."
Tiểu Linh Đang kinh ngạc nhìn Vân Thiên Vũ một cái, Vân Thiên Vũ hướng nàng lắc đầu, không để cho nàng ấy nói ra thân phận của nàng.
Nàng cũng không có ý tứ gì khác, chỉ sợ bởi vì mình mà mang đến những phiền toái không cần thiết đến cho người khác.
Nhìn Họa Mi đã biết.
Tiểu Linh Đang thấy thần sắc Vân Thiên Vũ, không có kiên trì nữa, mà là nhìn Tiểu Báo Tử nói: "Lâm ca ca y thuật rất cao, cho nên các ngươi sẽ không có việc gì."
Ba người vừa nói chuyện, đi vào bên trong một căn phòng cũ rách tận cùng của pháp trường.
Bọn họ vừa đi vào, liền nghe được có khóc tiếng vang lên tới: "Tiểu Báo Tử ca ca, ngươi mau cứu Tiểu Sư Tử, hắn đau đến hôn mê, ngươi mau nghĩ biện pháp cứu hắn."
Tiểu Báo Tử lập tức nhìn về Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ lúc trước đã thay Tiểu Báo Tử kiểm tra, biết bọn họ trúng phải độc gì, cho nên lặng lẽ từ Phượng Linh Giới lấy ra một chút dược liệu, phân phó Tiểu Linh Đang cùng Tiểu Báo Tử: "Các ngươi đi nấu canh thuốc, ta trước dùng ngân châmsơ tán độc cho bọn họ, sau đó các ngươi dùng thuốc đã nấu uy bọn họ, liền không có việc gì."
Nàng nói xong vội vàng đi tới thiếu niên đã hôn mê.
Tuy nói trong người bọn họ độc tính không mạnh, nhưng là thời gian quá lâu, liền nguy hiểm tới tính mạng.
Tiểu Linh Đang cùng Tiểu Báo Tử không dám trì hoãn, cầm dược liệu đi nấu thuốc.
Vân Thiên Vũ dùng ngân châm sơ tán độc cho Tiểu Sư Tử, trừ Tiểu Sư Tử đã hôn mê, trong phòng còn có mấy hài tử cũng hôn mê đi, nếu như không cứu trị, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
"Hảo, hảo."
Tiểu Báo Tử tỉnh thần, không kịp sùng bái Vân Thiên Vũ, xoay người liền ở trước mặt dẫn đường, dẫn Vân Thiên Vũ và Tiểu Linh Đang thật nhanh đi tới một góc vắng vẻ nhất ở kinh thành Đông Ly quốc.
Kinh đô Đông Ly quốc mặc dù phồn hoa thịnh vượng, nhưng trong kinh thành, vẫn có một vài địa phương vắng vẻ hoang vu.
Tiểu Báo Tử cùng mười mấy tên ăn mày nhỏ cùng nhau ở địa phương hoang vu không có bóng người.
Nơi này cách xa kinh thành phồn hoa, ở một góc kinh thành không có bóng người, thường ngày có rất ít người đến chỗ này, nguyên nhân vì đây là địa phương giám trảm tử hình phạm nhân, sau đó bởi vì vị trí quá vắng vẻ, tử hình phạm nhân cũng không còn ở chỗ này chém đầu, mà chuyển dời đến chỗ khác để chém đầu.
Sau pháp trường này bỏ hoang, bên trong có mấy gian phòng to lớn nhưng rách nát loang lổ, phía trước cỏ dại mọc um tùm, lộ ra hơi thở âm u, cho dù ban ngày người bình thường cũng không dám tới đây.
Nhưng nơi này là được Tiểu Báo Tử cùng những người bạn ở tại chỗ này, bởi vì chỗ này không ai dám tới, bọn họ cũng đã ở lại rất nhiều năm.
Lúc trước Tiểu Linh Đang và Tiểu Báo Tử bởi vì ăn mà kết duyên, Tiểu Linh Đang cũng ở chỗ này ở một đoạn thời gian, sau nàng gặp được Vân Thiên Vũ liền không có ở đây nữa, nhưng có nói cho Tiểu Báo Tử, nếu Tiểu Báo Tử có chuyện đi Vĩnh Ninh Hậu phủ tìm nàng.
Chỉ có điều Tiểu Báo Tử một mực không tìm nàng, sợ phiền toái tới nàng, nhưng tối nay thật sự là không có biện pháp.
Không nghĩ tới Tiểu Linh Đang vậy mà đi theo một người lợi hại như vậy.
Tiểu Báo Tử suy nghĩ, lại len lén đưa mắt liếc nhìn Vân Thiên Vũ, trong lòng hâm mộ cực kỳ.
Tiểu Linh Đang tự nhiên thấy được, trong lòng rất là tự hào, không nhịn được mở miệng liền vì Tiểu Báo Tử giới thiệu: "Tiểu Báo Tử, đây là Vân..."
Tiểu Linh Đang còn chưa nói hết, Vân Thiên Vũ mở miệng nói trước nàng: "Lâm ca ca."
Tiểu Báo Tử lập tức vui mừng hớn hở kêu một tiếng: "Lâm ca ca hảo."
Tiểu Linh Đang kinh ngạc nhìn Vân Thiên Vũ một cái, Vân Thiên Vũ hướng nàng lắc đầu, không để cho nàng ấy nói ra thân phận của nàng.
Nàng cũng không có ý tứ gì khác, chỉ sợ bởi vì mình mà mang đến những phiền toái không cần thiết đến cho người khác.
Nhìn Họa Mi đã biết.
Tiểu Linh Đang thấy thần sắc Vân Thiên Vũ, không có kiên trì nữa, mà là nhìn Tiểu Báo Tử nói: "Lâm ca ca y thuật rất cao, cho nên các ngươi sẽ không có việc gì."
Ba người vừa nói chuyện, đi vào bên trong một căn phòng cũ rách tận cùng của pháp trường.
Bọn họ vừa đi vào, liền nghe được có khóc tiếng vang lên tới: "Tiểu Báo Tử ca ca, ngươi mau cứu Tiểu Sư Tử, hắn đau đến hôn mê, ngươi mau nghĩ biện pháp cứu hắn."
Tiểu Báo Tử lập tức nhìn về Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ lúc trước đã thay Tiểu Báo Tử kiểm tra, biết bọn họ trúng phải độc gì, cho nên lặng lẽ từ Phượng Linh Giới lấy ra một chút dược liệu, phân phó Tiểu Linh Đang cùng Tiểu Báo Tử: "Các ngươi đi nấu canh thuốc, ta trước dùng ngân châmsơ tán độc cho bọn họ, sau đó các ngươi dùng thuốc đã nấu uy bọn họ, liền không có việc gì."
Nàng nói xong vội vàng đi tới thiếu niên đã hôn mê.
Tuy nói trong người bọn họ độc tính không mạnh, nhưng là thời gian quá lâu, liền nguy hiểm tới tính mạng.
Tiểu Linh Đang cùng Tiểu Báo Tử không dám trì hoãn, cầm dược liệu đi nấu thuốc.
Vân Thiên Vũ dùng ngân châm sơ tán độc cho Tiểu Sư Tử, trừ Tiểu Sư Tử đã hôn mê, trong phòng còn có mấy hài tử cũng hôn mê đi, nếu như không cứu trị, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.