Trong đại điện, mọi người lại bị kinh ngạc một lần nữa, Tiêu Cửu Uyên đang công khai biểu hiện không muốn từ hôn sao?
Hắn bằng lòng lấy Vân Thiên Vũ làm chính phi rồi sao?
Thái hậu kinh ngạc nhìn Tiêu Cửu Uyên, liếc hắn một cái, lại nhìn Vân Thiên Vũ.
Lần này xem ra, lại cảm thấy nữ tử này chẳng những lễ giáo tốt, hơn nữa cũng vô cùng thông minh tài trí, ngoại trừ khuôn mặt không được ưa nhìn lắm, những mặt khác cũng không tệ.
Thái hậu nhìn tới nhìn lui, cuối cùng không muốn nhúng tay vào chuyện này, nhi tử của bà ta luôn là người độc lập, nếu bà ta nhúng tay quá nhiều vào chuyện của hắn, ngược lại sẽ không tốt.
Cho nên thái hậu mở miệng nói: “Nếu Uyên nhi đã có lời, chuyện này cứ giao cho con tự xử lý.”
Thái hậu nói xong, vẻ mặt cười cười nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Hôm nay ai gia đón ngươi tiến cung, chính là vì muốn gặp qua ngươi.”
Trong đại điện, mọi người đã quen với sự thay đổi của thái hậu, bởi vì thái hậu từ trước tới nay chính là như vậy, không hề có lý do sủng ái Tiêu Cửu Uyên, thế cho nên cho Tiêu Cửu Uyên chuyên quyền độc đoán, làm theo ý mình.
Vân Thiên Vũ lại có chút không quen thái hậu như vậy, hơn nữa rất lâu sau cũng không kịp phản ứng.
Nàng còn tưởng rằng thái hậu sẽ kiên quyết phản đối gả nữ nhân như nàng cho Tiêu Cửu Uyên, nếu như thái hậu kiên quyết phản đối, vậy thì nàng có thể thuận nước đẩy thuyền hủy bỏ hôn sự này.
Ai mà biết thái hậu vừa nghe Tiêu Cửu Uyên nói lại phủi tay không quản.
Không chỉ như thế, vẻ mặt còn đầy thiện cảm nhìn nàng.
Vân Thiên Vũ không nhịn được nhướn mày nghĩ, thái hậu sao lại nói chuyện dễ dàng như vậy, không phải nói thân là thái hậu đều rất mạnh mẽ, chuyên quyền độc đoán sao? Lời nói ra khỏi miệng nói thật sự đáng tin sao? Sao đến đây lại hoàn toàn thay đổi.
Vân Thiên Vũ nhìn thái hậu, ánh mắt từ từ hướng vào Tiêu Cửu Uyên.
Mắt phượng mày ngài của Tiêu Cửu Uyên mở to vui vẻ, ánh mắt tao nhã, quyến rũ. Khóe môi nhẹ nhàng từ từ cong lên duyên dáng. Hắn ung dung sung sướng thể hiện, chỉ cần bổn vương không đồng ý, không ai có hủy bỏ hôn sự của bổn vương.
Vân Thiên Vũ nhìn thấy bộ dạng ngông cuồng của hắn như vậy, trong lòng nói căm tức không nói nên lời, u lãnh liếc nhìn hắn, sau đó quay đầu nhìn hoàng thượng phía đại điện từ từ mở miệng nói.
“Thần nữ có một chuyện xin hoàng thượng ân chuẩn.”
Hoàng đế từ trước vẫn luôn nhìn Tiêu Cửu Uyên. Lão ta nhớ trước đây Tiêu Cửu Uyên luôn phản đối hôn sự này, lão ta còn cho rằng cuối cùng hắn nhất định sẽ yêu cầu lão ta hủy bỏ hôn sự này. Nhưng bây giờ xem ra lão ta đã lầm rồi.
Cửu Uyên hắn đồng ý lấy Vân Thiên Vũ sao?
Trong điện, ngoài hoàng đế ra, ngay cả hoàng hậu cùng đám người thái tử cũng không nhịn được suy đoán tâm tư của Tiêu Cửu Uyên.
Chẳng lẽ Tiêu Cửu Uyên thật sự định lấy Vân Thiên Vũ làm vợ.
Hắn đang có tâm kế đùa giỡn gì.
Ai cũng không nghĩ ra.
Hoàng đế nghe thấy Vân Thiên Vũ lên tiếng, quay đầu nhìn nàng, Vân Thiên Vũ trầm giọng nói: “Thần nữ xin hoàng thượng thu hồi thánh mệnh, phế bỏ hôn sự của thần nữ cùng Ly thân vương gia, thần nữ tự nhận không xứng với Ly thân vương điện hạ, cam tâm tình nguyện từ bỏ hôn sự này.”
Vân Thiên Vũ vừa nói, trong đại điện, mọi người lại lập tức bị sợ hãi, Vân Thiên Vũ lại muốn từ hôn.
Mọi người có chút khó có thể tin, nhanh chóng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ đang quỳ gối dưới đại điện.
Hoài nghi lúc trước nghe lầm, nhưng cuối cùng nhìn thấy bộ dạng Vân Thiên Vũ rất nghiêm túc, mới tin nàng nói rất nghiêm túc, quả thật nàng yêu cầu từ hôn.
Nhưng tại sao lại vậy?
Người khác nghĩ mãi mà không rõ tại sao Vân Thiên Vũ lại từ hôn.
Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch nghĩ nhiều hơn người khác vài phần, tại sao Vân Thiên Vũ từ hôn, chẳng lẽ nàng phát hiện người nàng thích là y, cho nên nàng mới kiên định yêu cầu hủy bỏ hôn sự với Tiêu Cửu Uyên.
Tiêu Thiên Dịch vừa nghĩ như thế, tim loạn nhịp, tâm trạng kích động nói không nên lời.
Hắn bằng lòng lấy Vân Thiên Vũ làm chính phi rồi sao?
Thái hậu kinh ngạc nhìn Tiêu Cửu Uyên, liếc hắn một cái, lại nhìn Vân Thiên Vũ.
Lần này xem ra, lại cảm thấy nữ tử này chẳng những lễ giáo tốt, hơn nữa cũng vô cùng thông minh tài trí, ngoại trừ khuôn mặt không được ưa nhìn lắm, những mặt khác cũng không tệ.
Thái hậu nhìn tới nhìn lui, cuối cùng không muốn nhúng tay vào chuyện này, nhi tử của bà ta luôn là người độc lập, nếu bà ta nhúng tay quá nhiều vào chuyện của hắn, ngược lại sẽ không tốt.
Cho nên thái hậu mở miệng nói: “Nếu Uyên nhi đã có lời, chuyện này cứ giao cho con tự xử lý.”
Thái hậu nói xong, vẻ mặt cười cười nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Hôm nay ai gia đón ngươi tiến cung, chính là vì muốn gặp qua ngươi.”
Trong đại điện, mọi người đã quen với sự thay đổi của thái hậu, bởi vì thái hậu từ trước tới nay chính là như vậy, không hề có lý do sủng ái Tiêu Cửu Uyên, thế cho nên cho Tiêu Cửu Uyên chuyên quyền độc đoán, làm theo ý mình.
Vân Thiên Vũ lại có chút không quen thái hậu như vậy, hơn nữa rất lâu sau cũng không kịp phản ứng.
Nàng còn tưởng rằng thái hậu sẽ kiên quyết phản đối gả nữ nhân như nàng cho Tiêu Cửu Uyên, nếu như thái hậu kiên quyết phản đối, vậy thì nàng có thể thuận nước đẩy thuyền hủy bỏ hôn sự này.
Ai mà biết thái hậu vừa nghe Tiêu Cửu Uyên nói lại phủi tay không quản.
Không chỉ như thế, vẻ mặt còn đầy thiện cảm nhìn nàng.
Vân Thiên Vũ không nhịn được nhướn mày nghĩ, thái hậu sao lại nói chuyện dễ dàng như vậy, không phải nói thân là thái hậu đều rất mạnh mẽ, chuyên quyền độc đoán sao? Lời nói ra khỏi miệng nói thật sự đáng tin sao? Sao đến đây lại hoàn toàn thay đổi.
Vân Thiên Vũ nhìn thái hậu, ánh mắt từ từ hướng vào Tiêu Cửu Uyên.
Mắt phượng mày ngài của Tiêu Cửu Uyên mở to vui vẻ, ánh mắt tao nhã, quyến rũ. Khóe môi nhẹ nhàng từ từ cong lên duyên dáng. Hắn ung dung sung sướng thể hiện, chỉ cần bổn vương không đồng ý, không ai có hủy bỏ hôn sự của bổn vương.
Vân Thiên Vũ nhìn thấy bộ dạng ngông cuồng của hắn như vậy, trong lòng nói căm tức không nói nên lời, u lãnh liếc nhìn hắn, sau đó quay đầu nhìn hoàng thượng phía đại điện từ từ mở miệng nói.
“Thần nữ có một chuyện xin hoàng thượng ân chuẩn.”
Hoàng đế từ trước vẫn luôn nhìn Tiêu Cửu Uyên. Lão ta nhớ trước đây Tiêu Cửu Uyên luôn phản đối hôn sự này, lão ta còn cho rằng cuối cùng hắn nhất định sẽ yêu cầu lão ta hủy bỏ hôn sự này. Nhưng bây giờ xem ra lão ta đã lầm rồi.
Cửu Uyên hắn đồng ý lấy Vân Thiên Vũ sao?
Trong điện, ngoài hoàng đế ra, ngay cả hoàng hậu cùng đám người thái tử cũng không nhịn được suy đoán tâm tư của Tiêu Cửu Uyên.
Chẳng lẽ Tiêu Cửu Uyên thật sự định lấy Vân Thiên Vũ làm vợ.
Hắn đang có tâm kế đùa giỡn gì.
Ai cũng không nghĩ ra.
Hoàng đế nghe thấy Vân Thiên Vũ lên tiếng, quay đầu nhìn nàng, Vân Thiên Vũ trầm giọng nói: “Thần nữ xin hoàng thượng thu hồi thánh mệnh, phế bỏ hôn sự của thần nữ cùng Ly thân vương gia, thần nữ tự nhận không xứng với Ly thân vương điện hạ, cam tâm tình nguyện từ bỏ hôn sự này.”
Vân Thiên Vũ vừa nói, trong đại điện, mọi người lại lập tức bị sợ hãi, Vân Thiên Vũ lại muốn từ hôn.
Mọi người có chút khó có thể tin, nhanh chóng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ đang quỳ gối dưới đại điện.
Hoài nghi lúc trước nghe lầm, nhưng cuối cùng nhìn thấy bộ dạng Vân Thiên Vũ rất nghiêm túc, mới tin nàng nói rất nghiêm túc, quả thật nàng yêu cầu từ hôn.
Nhưng tại sao lại vậy?
Người khác nghĩ mãi mà không rõ tại sao Vân Thiên Vũ lại từ hôn.
Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch nghĩ nhiều hơn người khác vài phần, tại sao Vân Thiên Vũ từ hôn, chẳng lẽ nàng phát hiện người nàng thích là y, cho nên nàng mới kiên định yêu cầu hủy bỏ hôn sự với Tiêu Cửu Uyên.
Tiêu Thiên Dịch vừa nghĩ như thế, tim loạn nhịp, tâm trạng kích động nói không nên lời.