Mục lục
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư - Ngư Tiểu Đồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng nói xong cũng không đợi Lạc Li cãi lại, thẳng thắn nhìn viện trưởng Tư Không, nói: “Ta tình nguyện đi tra xem kẻ nào là chủ mưu giết hại Hoàng Phủ Phượng, sau đó ta sẽ trình toàn bộ chứng cứ cho gia tộc Thanh Long.”

Viện trưởng Tư Không nghe nàng nói vậy liền cảm thấy người giết Hoàng Phủ Phượng không phải là nàng.

Đứa trẻ này rất thông minh, sẽ không khờ dại đến mức đối đầu gia tộc Thanh Long.

Nếu nàng muốn giết người của gia tộc Thanh Long thì phải rèn đến mức vô cùng cường đại mới có thể động thủ.

“Được, bổn viện trường cho ngươi cơ hội, chỉ cần ngươi tra ra được chuyện này, như vậy các ngươi không được động tay động chân với nàng trong học viện.”

Viện trưởng Tư Không bày ra vẻ mặt bênh vực người.

Đám người Lạc Li sắc mặt đen kịt.

Nhưng Viện trưởng Tư Không đã nói vậy, bọn họ khó mà phản bác.

Nhưng Lạc Li vẫn đinh ninh Phượng nhi chính là bị nữ nhân này và Ma Ảnh liên thủ giết chết.

“Được, nhưng nếu nữ nhân này không tra được thủ phạm thực sự giết Phượng nhi thì ta xem như nàng chính là hung phạm, đến lúc đó ta sẽ thay muội muội báo thù, cho dù viện trưởng có bao che cho nàng thì cũng không được, bởi vì ta là người của gia tộc Thanh Long, cả gia tộc sẽ không để yên cho nàng.”

Lạc Li nói xong thì hung hăng trừng mắt với Vân Thiên Vũ.



Dù sao đi nữa, hiện tại trong lòng gã cực kỳ hận nữ nhân xấu xí dị hợm này.

Lúc trước gã còn muốn khuyên nữ nhân này rời xa Viêm Thiên, lúc ấy gã đối với nàng không hề có ý hận thù, xuất phát điểm cũng là vì muốn tốt cho cả hai bên.

Nhưng không ngờ tới trên đời này lại có thế loại nữ nhân vô liêm sỉ không biết xấu hổ như vậy, để đạt được mục đích gả vào gia tộc quyền quý mà hoàn toàn không từ thủ đoạn.

Quan trọng hơn hết thảy là Viêm Thiên lại bị nữ nhân này mê hoặc..

Lạc Li càng nghĩ càng căm phẫn, hận không thể ăn tươi nuốt sống Vân Thiên Vũ.

Vân Thiên Vũ vờ như không thấy mà trầm giọng nói: “Dẫn đường đi.”

Lạc Li không nói gì, cứ thế xoay người đi trước dẫn đường.

Phía sau Phượng Vô Nhai, Vân Thiên Vũ và viện trưởng Tư Không đi theo Lạc Li.

Trên đường đi, viện trưởng Tư Không vẻ mặt lo lắng nhìn Vân Thiên Vũ hỏi: “Người thực sự không phải là kẻ đã giết Hoàng Phủ Phượng đúng không.”

Vân Thiên Vũ bậm môi nhìn viện trưởng Tư Không, có chút tức giận nói: “Người cho rằng cấp bậc cửu tinh linh sĩ như ta cũng có thể giết được Hoàng Phủ Phượng sao?”



Viện trưởng Tư Không suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu, điều này cũng đúng.

Nhưng lão lại nói thêm: “Nhưng ta tin nếu ngươi thực sự muốn giết một người nào đó thì ngươi nhất định sẽ giết được.”

Vân Thiên Vũ nghe xong lời thì này đã bắt đầu nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm viện trưởng Tư Không.

Viện trưởng Tư Không lập tức cao giọng nói: “Yên tâm, ta tin ngươi sẽ không tùy tiện giết người.”

Đoàn người rất nhanh đã về đến gần Vân Phong Nhai.

Ở một góc rừng, lúc này có vài người đang canh giữ bên cạnh một thi thể nữ nhân.

nữ nhân bị đánh chết kia đúng là Hoàng Phủ Phượng...

Thi thể nàng ta trông vô cùng thê thảm, bị người ta trực tiếp giáng một chưởng vào đầu dẫn đến tử vong, hơn nữa trên chỗ bị đánh còn máu thịt lẫn lộn, lúc nàng ta sắp chết thì đôi mắt cứ trừng to, chính là bộ dạng chết không nhắm mắt.

Vân Thiên Vũ quan sát tử trạng của Hoàng Phủ Phượng, quay đầu nhìn về phía Lạc Li, mỉa mai nói: “Chẳng lẽ người của gia tộc Thanh Long lại ngu xuẩn đến mức này? Nữ nhân này chết rõ ràng là do người quen ra tay. Ta và nàng rất thân quen sao?”

Vân Thiên Vũ vừa dứt lời thì không đợi Lạc Li phản bác lại đã tiếp tục: “Vết thương chí mạng của nàng ta là trên ót, là bị người ta trực tiếp đánh gục, điều này nói rõ hai điều, thứ nhất, kẻ giết nàng Hoàng Phủ Phượng có quan hệ khá thân thiết với nàng ta, hai người có thể tiếp xúc trong phạm vi gần, cho nên hung thủ mới có cơ hội đánh gục nàng ta một cách dễ dàng, thứ hai, linh lực tu vi của kẻ này cao hơn linh lực tu vi của Hoàng Phủ Phượng, Hoàng Phủ Phượng là cấp bậc linh tướng, như vậy hung thủ chắc chắn là cấp bậc linh vương.”

“Chỉ có như thế mới có thể nhẹ nhàng giết chết nàng ta, ta muốn hỏi vị công tử này một chút, ta có thể tiếp xúc quá gần với Hoàng Phủ Phượng sao? Hay là linh lực tu vi của ta cao hơn nàng ta?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK