Mục lục
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư - Ngư Tiểu Đồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Thiên Vũ nhắc tới, Tiểu Linh Đang nhớ lại chính sự, quay đầu nhìn về Vân Thiên Vũ mở miệng ra liền òa lên khóc.

"Vân tỷ tỷ, Tiểu Báo Tử bọn họ hôm nay từ một hộ đại gia đình muốn xin thức ăn, kết quả toàn bộ đều trúng độc, thật may mọi người cũng tương đối thân thiết, cho nên mỗi người chia nhau một chút, cho nên độc mới không phát tác nhanh chóng, bằng không bọn hắn bây giờ đều chết hết, Tiểu Báo Tử lớn nhất, ăn được ít nhất, cho nên hắn chịu đựng tới tìm ta, Vân tỷ tỷ, ngươi nhanh đi cứu bọn họ đi, nếu như ngươi không đi cứu bọn họ, bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ."

Tiểu Linh Đang nói xong khóc đến thương tâm, sau đó nâng lên đôi mắt đẫm lệ nhìn Vân Thiên Vũ.

Vân Thiên Vũ nghe được sự việc hệ trong liên quan đến mạng người, tự nhiên không thể thấy chết mà không cứu.

Huống chi nàng cũng muốn mở ra tầng thứ hai của Phượng Linh Giới, lấy được đan đỉnh cùng đan phương, liền muốn cứu người tích góp từng chút một điểm giá trị mới được.

Đây là chuyện nhất cử lưỡng tiện, cớ sao lại không làm.

"Hảo, chúng ta lập tức đi."

Vân Thiên Vũ thật nhanh quét mắt nhìn người trong phòng một cái, phân phó Họa Mi cùng Diệp Gia lưu lại, quá nhiều người dễ dàng khiến cho người khác chú ý, trước mắt kinh thành không yên ổn, các nàng vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Cho nên giữ lại Diệp Gia, là sợ Họa Mi trúng chiêu người khác.

Mặc dù hiện tại Liễu thị cùng Vân Hách bị giết, nhưng không có nghĩa là không có sao, cho nên vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Vân Thiên Vũ đem Điêu Gia cùng Tiểu Anh thu vào Phượng Linh Giới, sau đó lại dịch dung cho Tiểu Linh Đang và bản thân một phen.



Mục đích làm như vậy không phải làm cho người khác không chú ý, mà là không để cho người trong kinh thành phát hiện tung tích của nàng.

Trừ mẹ con Liễu thị và Vân Thiên Tuyết, không có nghĩa là người khác không tức giận Vân Thiên Vũ nàng, nếu để cho người phát hiện nàng và những tên khất cái kia ở chung một chỗ, không những không cứu được những người đó, mà ngược lại là hại bọn họ.

Vân Thiên Vũ dịch dung cho nàng và Tiểu Linh Đang thành bộ dáng thanh niên công tử, một đường thi triển linh lực, lặng lẽ cẩn thận tránh được thủ hạ chỗ tối của Tiêu Cửu Uyên nhìn chăm chú, rời đi Vĩnh Ninh Hậu phủ.

Vân Thiên Vũ biết Tiêu Cửu Uyên phái thủ hạ ở trong bóng tối nhìn nàng, đây cũng vì phòng ngừa người sau lưng giết vị hôn thê của hắn táy máy tay chân, thủ hạ của hắn sẽ trước tiên bắt được người này.

Chỉ là gần đây, Vân Thiên Vũ bế quan tu luyện, những người đó cũng không có xuất hiện.

Cứ như vậy, thủ hạ của Tiêu Cửu Uyên liền có chút thư giản, khiến cho Vân Thiên Vũ cơ hội, nàng mang theo Tiểu Linh Đang dễ dàng rời đi Vĩnh Ninh Hậu phủ.

Hôm nay Vân Thiên Vũ sở dĩ dịch dung thành thanh niên công tử, bởi vì lần trước bị Tiêu Cửu Uyên thấy được diện mạo thật của nàng, nếu như nàng vẫn như cũ lấy diện mạo thật xuất hiện, chỉ sợ sẽ bị Tiêu Cửu Uyên bắt được, như vậy tương đối phiền toái, chi bằng dịch dung thành thanh niên công tử sẽ dễ dàng hơn.

Bên ngoài cửa nhỏ hướng Bắc Vĩnh Ninh Hậu phủ, một dáng người nhỏ gầy, dáng dấp thiếu niên nhot bé hơi đen đang thống khổ chịu đựng chờ đợi ở cửa, thiếu niên chẳng những đen gầy, hơn nữa vóc người không cao, vừa nhìn chính là dinh dưỡng không đầy đủ dinh dưỡng không đầy đủ lâu dài tạo thành.

Thời điểm Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang xuất hiện, thiếu niên đang mệt mỏi co rúc thân thể ngồi chồm hổm trên mặt đất, trên mặt mồ hôi lạnh chảy ròng, nhưng hắn liều mạng cắn răng chịu đựng, không phát ra tiếng đônhj, bởi vì Tiểu Linh Đang tỷ tỷ nói qua, hắn không được kinh động người khác, cho nên mặc dù hắn đau đến sắp ngất, hắn cũng không để phát ra tiếng động.

Cho đến Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang xuất hiện, Vân Thiên Vũ vừa nhìn sắc mặt thiếu niên, liền biết hắn giờ phút này đang độc phát, lập tức đi tới thay hắn bắt mạch, sau đó lấy ngân châm châm huyệt cho hắn, chỉ trong chốc lát, thiếu niên liền không đau, hắn ngước mắt nhìn về người trước mặt, khuôn mặt tràn đầy rạng rỡ kỳ lạ, một cây ngân châm liền có thể để cho hắn không đau, người này thật lợi hại.

Vân Thiên Vũ không có để ý tới ánh mắt sùng bái của thiếu niên, vội vàng cho hắn ăn vào một viên đan dược giải độc nàng điều chế, thay hắn giải độc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK