Editor: Huynhnhu142
Tiêu Cửu Uyên nghe thấy, ánh mắt tối một cái, khóe môi vẻ ra nụ cười lạnh: "Hắn tuyên ta vào cung làm cái gì, muốn giải thích một chút tại sao đem một người như thế hạ chỉ ban hôn cho bổn vương sao? Bổn vương cũng muốn nhìn xem hắn nói như thế nào."
Tiêu Cửu Uyên nói xong quay đầu nhìn về Vân Thiên Vũ nói: "Điều ước khác lần sau rồi hãy nói."
"Tốt." Nàng ước gì sát thần này nhanh lên một chút đi đi.
Tiêu Cửu Uyên dẫn Hắc Diệu rời đi, đợi đến bọn họ vừa đi, Vân Thiên Vũ hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, khí lực trên người cũng bị mất, đặt mông ngồi vào trên đất.
Ngoài cửa Họa Mi vọt vào, thấy tiểu thư ngồi dưới đất, cho rằng Vân Thiên Vũ gặp chuyện, lập tức khóc: "Tiểu thư, ngươi không sao chớ, Ly thân vương gia có phải hay không đánh ngươi?"
Nàng nhìn thấy Ly thân vương gia mặt đên, quanh thân lệ khí.
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn Họa Mi một cái, nhìn nàng nước mắt ràn rụa, có chút nhức đầu.
Cô nương này làm từ nước sao, động một chút là khóc.
"Ta không sao, hắn không có đánh ta." Tuy nói trước Tiêu Cửu Uyên thiếu chút nữa bóp chết nàng, nhưng cuối cùng cũng không có giết nàng không phải sao? Huống chi mình quả thật lợi dụng Tiêu Cửu Uyên.
Vân Thiên Vũ rất thản nhiên, mình lợi dụng người ta, bị trừng phạt là phải.
So với Tiêu Cửu Uyên lòng dạ độc ác, những người này mới phải ghê tởm.
Tiêu Thiên Dịch, Vân Lôi, Liễu thị, Vân Thiên Tuyết, bọn họ người không thể so với Tiêu Cửu Uyên ghê tởm gấp trăm lần ngàn lần.
Vân Thiên Vũ tay nắm lại, những người này nàng một người cũng sẽ không bỏ qua.
Cho nên nàng phải nhanh một chút cường đại lên, danh phận Ly thân vương phi, chỉ có thể trong thời gian ngắn bảo vệ nàng, nhưng không bảo vệ được nàng cả đời, hết thảy còn phải theo dựa vào chính mình.
Bất quá trước mắt nàng tinh thần không tốt, hay là trước ngủ một giấc, để cho thân thể hoàn toàn nghỉ ngơi một chút.
"Đở ta trở về phòng ngủ một hồi, ta hơi mệt chút."
Vân Thiên Vũ ra lệnh cho Họa Mi, Họa Mi lập tức đáp, đở Vân Thiên Vũ trở về phòng nghỉ ngơi.
Nơi này Vân Thiên Vũ vào phòng đang lúc nghỉ ngơi đi, mà trong sân Vân Lôi, lúc này đang có người nổi lửa giận, tức giận mắng Vân Thiên Vũ.
"Tiện nhân này, thế nhưng dám can đảm chọc giận phụ thân đến hộc máu, ta nhất định phải giết nàng."
Vân Thiên Tuyết cặp mắt tỏa ra hung quang, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt trần hiện đầy sát khí, hung hăng vừa nói.
Trong phòng, Vân Lôi trải qua Lâm đại phu chẩn bệnh, đã tỉnh lại, trước chẳng qua là lửa giận công tâm, một ngụm máu khí đi lên, cho nên phun máu, cũng không có gì đáng ngại.
Lúc này Vân Lôi nghe được lời của Vân Thiên Tuyết, rất là vui mừng, mình sinh ra một nghiệt nữ như vậy, tốt xấu gì cũng còn có một bữ nhi thông minh xinh đẹp thiên phú cực cao lại hiếu thuận, điều này làm cho trong lòng Vân Lôi thoải mái hơn.
Hắn nhìn Vân Thiên Tuyết dặn dò nói: "Ngươi không được khinh cử vọng động, nếu là kinh động Ly thân vương gia, chỉ sợ cuối cùng thua thiệt là ngươi."
Vân Lôi lời của vừa rơi xuống, Liễu thị vội vàng gật đầu, nàng tự nhiên cũng sợ nữ nhi thua thiệt.
"Tuyết Nhi a, ngươi cẩn thận một chút, nữ nhân này cùng trước hoàn toàn khác nhau."
Trước kia hèn yếu vô năng, nhát gan sợ phiền phức, hiện tại hoàn toàn dáng vẻ khác với lúc trước, điều quan trọng nàng so với lúc trước thông minh gấp mấy lần, hết sức khó đối phó, ngày hôm qua hôm nay, bọn họ cùng nàng giao thủ tựa hồ cũng không có chiếm được điều tốt.
Liễu thị không nhịn được hoang mang mở miệng.
"Một người biến hóa thế nào sẽ lớn như vậy đây, các ngươi nói từ trước Vân Thiên Vũ là cở nào vô dụng a, hiện tại thế nào liền trở nên lợi hại như vậy."
Trong phòng ba người tất cả đều rơi vào trầm mặc, cuối cùng mọi người cho là người thay đổi, cũng không nên trở nên thái quá như vậy đi.
Vân Thiên Tuyết mặt kinh nghi mở miệng: "Người này không phải là giả đi, căn bản không phải đại tỷ."
Tiêu Cửu Uyên nghe thấy, ánh mắt tối một cái, khóe môi vẻ ra nụ cười lạnh: "Hắn tuyên ta vào cung làm cái gì, muốn giải thích một chút tại sao đem một người như thế hạ chỉ ban hôn cho bổn vương sao? Bổn vương cũng muốn nhìn xem hắn nói như thế nào."
Tiêu Cửu Uyên nói xong quay đầu nhìn về Vân Thiên Vũ nói: "Điều ước khác lần sau rồi hãy nói."
"Tốt." Nàng ước gì sát thần này nhanh lên một chút đi đi.
Tiêu Cửu Uyên dẫn Hắc Diệu rời đi, đợi đến bọn họ vừa đi, Vân Thiên Vũ hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, khí lực trên người cũng bị mất, đặt mông ngồi vào trên đất.
Ngoài cửa Họa Mi vọt vào, thấy tiểu thư ngồi dưới đất, cho rằng Vân Thiên Vũ gặp chuyện, lập tức khóc: "Tiểu thư, ngươi không sao chớ, Ly thân vương gia có phải hay không đánh ngươi?"
Nàng nhìn thấy Ly thân vương gia mặt đên, quanh thân lệ khí.
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn Họa Mi một cái, nhìn nàng nước mắt ràn rụa, có chút nhức đầu.
Cô nương này làm từ nước sao, động một chút là khóc.
"Ta không sao, hắn không có đánh ta." Tuy nói trước Tiêu Cửu Uyên thiếu chút nữa bóp chết nàng, nhưng cuối cùng cũng không có giết nàng không phải sao? Huống chi mình quả thật lợi dụng Tiêu Cửu Uyên.
Vân Thiên Vũ rất thản nhiên, mình lợi dụng người ta, bị trừng phạt là phải.
So với Tiêu Cửu Uyên lòng dạ độc ác, những người này mới phải ghê tởm.
Tiêu Thiên Dịch, Vân Lôi, Liễu thị, Vân Thiên Tuyết, bọn họ người không thể so với Tiêu Cửu Uyên ghê tởm gấp trăm lần ngàn lần.
Vân Thiên Vũ tay nắm lại, những người này nàng một người cũng sẽ không bỏ qua.
Cho nên nàng phải nhanh một chút cường đại lên, danh phận Ly thân vương phi, chỉ có thể trong thời gian ngắn bảo vệ nàng, nhưng không bảo vệ được nàng cả đời, hết thảy còn phải theo dựa vào chính mình.
Bất quá trước mắt nàng tinh thần không tốt, hay là trước ngủ một giấc, để cho thân thể hoàn toàn nghỉ ngơi một chút.
"Đở ta trở về phòng ngủ một hồi, ta hơi mệt chút."
Vân Thiên Vũ ra lệnh cho Họa Mi, Họa Mi lập tức đáp, đở Vân Thiên Vũ trở về phòng nghỉ ngơi.
Nơi này Vân Thiên Vũ vào phòng đang lúc nghỉ ngơi đi, mà trong sân Vân Lôi, lúc này đang có người nổi lửa giận, tức giận mắng Vân Thiên Vũ.
"Tiện nhân này, thế nhưng dám can đảm chọc giận phụ thân đến hộc máu, ta nhất định phải giết nàng."
Vân Thiên Tuyết cặp mắt tỏa ra hung quang, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt trần hiện đầy sát khí, hung hăng vừa nói.
Trong phòng, Vân Lôi trải qua Lâm đại phu chẩn bệnh, đã tỉnh lại, trước chẳng qua là lửa giận công tâm, một ngụm máu khí đi lên, cho nên phun máu, cũng không có gì đáng ngại.
Lúc này Vân Lôi nghe được lời của Vân Thiên Tuyết, rất là vui mừng, mình sinh ra một nghiệt nữ như vậy, tốt xấu gì cũng còn có một bữ nhi thông minh xinh đẹp thiên phú cực cao lại hiếu thuận, điều này làm cho trong lòng Vân Lôi thoải mái hơn.
Hắn nhìn Vân Thiên Tuyết dặn dò nói: "Ngươi không được khinh cử vọng động, nếu là kinh động Ly thân vương gia, chỉ sợ cuối cùng thua thiệt là ngươi."
Vân Lôi lời của vừa rơi xuống, Liễu thị vội vàng gật đầu, nàng tự nhiên cũng sợ nữ nhi thua thiệt.
"Tuyết Nhi a, ngươi cẩn thận một chút, nữ nhân này cùng trước hoàn toàn khác nhau."
Trước kia hèn yếu vô năng, nhát gan sợ phiền phức, hiện tại hoàn toàn dáng vẻ khác với lúc trước, điều quan trọng nàng so với lúc trước thông minh gấp mấy lần, hết sức khó đối phó, ngày hôm qua hôm nay, bọn họ cùng nàng giao thủ tựa hồ cũng không có chiếm được điều tốt.
Liễu thị không nhịn được hoang mang mở miệng.
"Một người biến hóa thế nào sẽ lớn như vậy đây, các ngươi nói từ trước Vân Thiên Vũ là cở nào vô dụng a, hiện tại thế nào liền trở nên lợi hại như vậy."
Trong phòng ba người tất cả đều rơi vào trầm mặc, cuối cùng mọi người cho là người thay đổi, cũng không nên trở nên thái quá như vậy đi.
Vân Thiên Tuyết mặt kinh nghi mở miệng: "Người này không phải là giả đi, căn bản không phải đại tỷ."