Nếu đối tượng liên hôn của gia tộc Chu Tước là Tiểu Linh Đang thì nàng liền không cần lo lắng quá nhiều, quan hệ của nàng và Tiểu Linh Đang luôn tốt mà, Tiểu Linh Đang cũng biết mối quan hệ giữa Tiêu Cửu Uyên cùng và nàng, cho nên Tiểu Linh Đang không thể là kẻ ngáng đường.
Này nhất định là kế sách của bọn họ.
Tuy rằng trong lòng Vân Thiên Vũ nghĩ vậy, nhưng rốt cuộc nàng vẫn lo lắng, nàng vội kéo tay Phượng Vô Nhai, gấp gáp nói: “Phượng Vô Nhai, chúng ta đi, lập tức đi đến gia tộc Chu Tước để hỏi Tiểu Linh Đang một chút, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Có ẩn tình gì.”
“Được, được, ngươi không nên gấp gáp, chúng ta lập tức đi đến gia tộc Chu Tước.”
Phượng Vô Nhai đỡ lấy Vân Thiên Vũ, hai người đi thẳng đến kinh thành.
Kinh thành to lớn khổng lồ, tường thành cao ngất kia thể hiện nó đã có lịch sử lâu đời.
Bên trong thành náo nhiệt phồn hoa.
Đáng tiếc, Vân Thiên Vũ lại không có tâm trạng để thưởng thức điều này, nàng nghĩ về những điều khi nãy nghe được mà không khỏi bồi hồi hoang mang.
Sắc mặt Vân Thiên Vũ nhợt nhạt, toàn thân không thể thả lỏng, bàn tay nắm chặt thành một nắm đấm.
Tuy rằng nàng không nói gì thêm với Phượng Vô Nhai nhưng y vẫn là biết nàng đang vô cùng khẩn trương.
Cho nên một khắc cũng không trì hoãn, vội vàng dẫn theo Vân Thiên Vũ trực tiếp đi đến gia tộc Chu Tước.
Gia tộc Chu Tước chính là đại gia tộc mạnh nhất trong bốn đại gia tộc. Mức sống xa hoa có thể sánh ngang hoàng thân quốc thích.
Dinh phủ to lớn, uy vũ hoa lệ.
Cung tì hạ nhân mặc những thứ cẩm y tuyệt mỹ.
Trong phủ trang hoàng xa hoa không khác gì hoàng cung.
Phượng Vô Nhai dẫn theo Vân Thiên Vũ đi thẳng một mạch đến chỗ Tiểu Linh Đang ở, không ít hạ nhân nhìn thấy y thì liền đỏ mặt bồi hồi chạy vội đến thi lễ.
“Tham kiến Ảnh công tử.”
Tên của Phượng Vô Nhai ở gia tộc Chu Tước là Nam Cung Ảnh, cho nên hạ nhân trong phủ đều phải gọi y là Ảnh công tử.
Tên của Tiểu Linh Đang ở gia tộc Chu Tước gọi là Nam Cung Linh.
Trong hoa viên hiện giờ.
Vân Thiên Vũ đi theo Phượng Vô Nhai vào linh viên, nhìn xung quanh xa hoa tuyệt mỹ như vậy, tận đáy lòng nàng đột nhiên có chút lo lắng, Tiểu Linh Đang vẫn sẽ còn là tiểu muội muội ngây thơ như trước kia chứ? Vẫn sẽ còn là một tiểu nha đầu hay gọi nàng là Vân tỷ tỷ chứ?
Nàng có thể nhìn ra Tiểu Linh Đang rất có địa vị trong gia tộc Chu Tước.
Vân Thiên Vũ tâm tình nặng trĩu, suy nghĩ đến nhập thần, đột nhiên nghe được phía trước vang lên tiếng bước chân và tiếng lục lạc: “Ca ca, ngươi đã trở về.”
Thanh âm kia trong sáng như chuông bạc, tận đáy lòng Vân Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Xem ra Tiểu Linh Đang vẫn là Tiểu Linh Đang của trước đây.
Vân Thiên Vũ vội nhìn lại liền thấy một nữ tử mặc váy áo hoa lệ, nhảy lên ôm chầm lấy Phượng Vô Nhai, thân thiết vùi đầu trong ngực y làm nũng.
“Ca ca, cuối cùng ngươi cũng đã trở lại, ta nhớ ngươi muốn chết.”
Phượng Vô Nhai cũng rất nhớ muội muội, ôm nàng hỏi thăm: “Thế nào, ngươi ở nhà có ổn không?”
Tiểu Linh Đang há miệng muốn đáp không ổn chút nào, nhưng chốc lát liền nói thêm: “Khá ổn, hiện tại ca ca trở về càng tốt.”
Phượng Vô Nhai ôm Tiểu Linh Đang một lúc thì nhớ đến Vân Thiên Vũ, y vội buông muội muội ra, kéo tay nàng dẫn đến trước mặt Vân Thiên Vũ, nói: “Tiểu Linh Đang, nhìn xem nàng là ai?”
Tiểu Linh Đang đi tới, nhìn Vân Thiên Vũ.
Bề ngoài của Tiểu Linh Đang vẫn là hoạt bát xinh tươi, gương mặt cũng sáng bừng lên nét trong sáng như ngày xưa.
Nhưng trên người nàng là váy áo cực kỳ hoa lệ tuyệt mỹ, từng cử chỉ đều bật lên sự minh diễm cao quý, một Tiểu Linh Đang như vậy không giống ngày trước chút nào.
Vân Thiên Vũ nhất thời không biết nên nói thế nào.
Này nhất định là kế sách của bọn họ.
Tuy rằng trong lòng Vân Thiên Vũ nghĩ vậy, nhưng rốt cuộc nàng vẫn lo lắng, nàng vội kéo tay Phượng Vô Nhai, gấp gáp nói: “Phượng Vô Nhai, chúng ta đi, lập tức đi đến gia tộc Chu Tước để hỏi Tiểu Linh Đang một chút, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Có ẩn tình gì.”
“Được, được, ngươi không nên gấp gáp, chúng ta lập tức đi đến gia tộc Chu Tước.”
Phượng Vô Nhai đỡ lấy Vân Thiên Vũ, hai người đi thẳng đến kinh thành.
Kinh thành to lớn khổng lồ, tường thành cao ngất kia thể hiện nó đã có lịch sử lâu đời.
Bên trong thành náo nhiệt phồn hoa.
Đáng tiếc, Vân Thiên Vũ lại không có tâm trạng để thưởng thức điều này, nàng nghĩ về những điều khi nãy nghe được mà không khỏi bồi hồi hoang mang.
Sắc mặt Vân Thiên Vũ nhợt nhạt, toàn thân không thể thả lỏng, bàn tay nắm chặt thành một nắm đấm.
Tuy rằng nàng không nói gì thêm với Phượng Vô Nhai nhưng y vẫn là biết nàng đang vô cùng khẩn trương.
Cho nên một khắc cũng không trì hoãn, vội vàng dẫn theo Vân Thiên Vũ trực tiếp đi đến gia tộc Chu Tước.
Gia tộc Chu Tước chính là đại gia tộc mạnh nhất trong bốn đại gia tộc. Mức sống xa hoa có thể sánh ngang hoàng thân quốc thích.
Dinh phủ to lớn, uy vũ hoa lệ.
Cung tì hạ nhân mặc những thứ cẩm y tuyệt mỹ.
Trong phủ trang hoàng xa hoa không khác gì hoàng cung.
Phượng Vô Nhai dẫn theo Vân Thiên Vũ đi thẳng một mạch đến chỗ Tiểu Linh Đang ở, không ít hạ nhân nhìn thấy y thì liền đỏ mặt bồi hồi chạy vội đến thi lễ.
“Tham kiến Ảnh công tử.”
Tên của Phượng Vô Nhai ở gia tộc Chu Tước là Nam Cung Ảnh, cho nên hạ nhân trong phủ đều phải gọi y là Ảnh công tử.
Tên của Tiểu Linh Đang ở gia tộc Chu Tước gọi là Nam Cung Linh.
Trong hoa viên hiện giờ.
Vân Thiên Vũ đi theo Phượng Vô Nhai vào linh viên, nhìn xung quanh xa hoa tuyệt mỹ như vậy, tận đáy lòng nàng đột nhiên có chút lo lắng, Tiểu Linh Đang vẫn sẽ còn là tiểu muội muội ngây thơ như trước kia chứ? Vẫn sẽ còn là một tiểu nha đầu hay gọi nàng là Vân tỷ tỷ chứ?
Nàng có thể nhìn ra Tiểu Linh Đang rất có địa vị trong gia tộc Chu Tước.
Vân Thiên Vũ tâm tình nặng trĩu, suy nghĩ đến nhập thần, đột nhiên nghe được phía trước vang lên tiếng bước chân và tiếng lục lạc: “Ca ca, ngươi đã trở về.”
Thanh âm kia trong sáng như chuông bạc, tận đáy lòng Vân Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Xem ra Tiểu Linh Đang vẫn là Tiểu Linh Đang của trước đây.
Vân Thiên Vũ vội nhìn lại liền thấy một nữ tử mặc váy áo hoa lệ, nhảy lên ôm chầm lấy Phượng Vô Nhai, thân thiết vùi đầu trong ngực y làm nũng.
“Ca ca, cuối cùng ngươi cũng đã trở lại, ta nhớ ngươi muốn chết.”
Phượng Vô Nhai cũng rất nhớ muội muội, ôm nàng hỏi thăm: “Thế nào, ngươi ở nhà có ổn không?”
Tiểu Linh Đang há miệng muốn đáp không ổn chút nào, nhưng chốc lát liền nói thêm: “Khá ổn, hiện tại ca ca trở về càng tốt.”
Phượng Vô Nhai ôm Tiểu Linh Đang một lúc thì nhớ đến Vân Thiên Vũ, y vội buông muội muội ra, kéo tay nàng dẫn đến trước mặt Vân Thiên Vũ, nói: “Tiểu Linh Đang, nhìn xem nàng là ai?”
Tiểu Linh Đang đi tới, nhìn Vân Thiên Vũ.
Bề ngoài của Tiểu Linh Đang vẫn là hoạt bát xinh tươi, gương mặt cũng sáng bừng lên nét trong sáng như ngày xưa.
Nhưng trên người nàng là váy áo cực kỳ hoa lệ tuyệt mỹ, từng cử chỉ đều bật lên sự minh diễm cao quý, một Tiểu Linh Đang như vậy không giống ngày trước chút nào.
Vân Thiên Vũ nhất thời không biết nên nói thế nào.