Nam Chiêu công chúa chậm rãi nói: "Hoàng huynh, Chiêu Hoa ta lần này đến Đông Ly chính là vì hòa bình giữa hai nước, chính là vì lê dân bách tính thiên hạ, lợi ích cá nhân của ta căn bản không quan trọng, cho nên xin hoàng huynh đừng đau lòng thay ta."
Nam Chiêu thái tử quay đầu nhìn Tiêu Cửu Uyên, hung hăng nói: "Chiêu Hoa đã nhượng bộ vì lợi ích toàn cục như thế rồi, Ly thân vương gia nếu như còn cố ý làm càn thì đừng trách Gia Cát Cẩn ta trở mặt."
Tiêu Cửu Uyên quay đầu nhìn Nam Chiêu thái tử Gia Cát Cẩn, lạnh lùng cười nói: "Ta sợ ngươi sao?"
Một lời nói liền thấy rõ lập trường.
Sắc mặt Gia Cát Cẩn vô cùng khó coi, hắn hung hăng nhìn Tiêu Cửu Uyên, đại khái là ý tứ rất muốn đánh hắn.
Chiêu Hoa công chúa ở trong điện chậm rãi nói: "Hoàng huynh không cần trách Ly thân vương gia, là Chiêu Hoa không biết lượng sức rồi."
Nàng ta vừa nói xong liền nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: "Ly thân vương gia, xin ngươi vì sinh mạng của thiên hạ mà nhường một bước, ta không cầu có cùng địa vị với Linh Nghi quận chúa, ta chỉ muốn Ly thân vương phủ có một chỗ cho ta dung thân là được."
Nam Chiêu công chúa vừa dứt lời, Gia Cát Cẩn lạnh lùng quát: "Không được, ta không đồng ý như vậy, Chiêu Hoa muội là công chúa được Nam Chiêu chúng ta ân sủng, làm sao có thể hạ thấp bản thân làm thiếp được.”
Nam Chiêu thái tử lại nói tiếp: "Nếu Ly thân vương gia thích Linh Nghi quận chúa, vậy thì để Chiêu Hoa và Linh Nghi quận chúa đồng thời nhập môn, hai nữ nhân hầu chung một phu, hai nữ nhân có địa vị ngang nhau đều là nhị phi, không thiên vị ai hết."
Lần này Tiêu Cửu Uyên chưa kịp nói gì, trái lại Vân Thiên Vũ đã đứng lên, nàng không muốn để một mình Tiêu Cửu Uyên đối mặt với chuyện này.
Vân Thiên Vũ chậm rãi đứng dậy, nhìn sứ thần của Nam Chiêu quốc ở phía đối diện: "Đủ rồi, các ngươi đừng đóng kịch nữa, đóng kịch cũng phải có mức độ chứ, diễn đến sơ hở chồng chất rồi."
Lúc trước nàng còn nghĩ nữ nhân này là người ở hiện đại, còn muốn kết bạn với nàng ta.
Bây giờ hóa ra chỉ là một đóa ngụy bạch liên(*).
Trong đại điện, Vân Thiên Vũ lạnh lùng nói: "Nam Chiêu công chúa luôn miệng nói là vì lê dân bách tính thiên hạ, thà nhượng bộ vì lợi ích toàn cục mà gả cho Ly thân vương gia làm thiếp, ta muốn hỏi ngươi, thanh niên tài tuấn của Đông Ly ta nhiều như cá diếc sang sông, vì sao Chiêu Hoa công chúa ngươi không chọn, lại chọn trúng Ly thân vương làm đối tượng để liên hôn."
"Ngươi nếu có thể vì lê dân bách tính mà hy sinh bản thân mình, vậy thì tại sao nhất định phải là Ly thân vương, ta dám nói, nếu như ngươi chọn trúng người khác ở trong điện, bất kể là ai thì cũng sẽ rất vui vẻ, nhất định sẽ đối đãi với công chúa thật tốt, công chúa tất nhiên có thể hạnh phúc cả đời."
"Nhưng Chiêu Hoa công chúa ngươi không chọn, cứ muốn chọn Ly thân vương gia, còn nói cái gì chỉ cần có một chỗ dung thân mà thôi, lời này không phải rất buồn cười sao, rõ ràng có thể làm chính phi nhưng ngươi cứ muốn làm thiếp."
"Nếu như Chiêu Hoa công chúa ngươi là người đứng đắn, thì làm sao có thể cam chịu làm thiếp chứ, ta dám nói ngươi không phải cam chịu làm thiếp, mà là có mưu đồ khác."
Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, mọi người bên trong đại điện cẩn thận suy nghĩ lại, cảm thấy thật sự hợp lí.
Rõ ràng có thể chọn người khác làm đối tượng liên hôn, nhưng nàng cứ muốn chọn Ly thân vương gia, còn nói nơi dung thân gì đó, vân vân.
Yến bắc vương phủ Yến Kinh Hồng và Tiêu Dạ Thần của An thân vương phủ đều đang chờ đợi câu trả lời.
Vì sao lại cam chịu làm thiếp, mà không muốn làm chính phi.
Người như Linh Nghi quận chúa, nếu như theo lý mà nói chỉ sợ thà làm chính thê cũng không làm thiếp đấy chứ.
Trong điện, sắc mặt người của Nam Chiêu vô cùng khó coi.
Vân Thiên Vũ lại nói: "Hơn nữa bổn quận chúa rất ngạc nhiên, lúc trước công chúa không hề tiết lộ thân phận ra bên ngoài, vậy mà vừa đến Đông Ly quốc ta liền xuất hiện đủ loại thanh danh tốt, còn nói trên đường đi cứu bao nhiêu người, thậm chí còn loan truyền tin công chúa thiện lương như thế nào, ta muốn hỏi Nam Chiêu công chúa một chút, rốt cuộc ngươi đã cứu bao nhiêu người?"
***
(*) Ngụy bạch liên: Ý chỉ con người giả dối.
Nam Chiêu thái tử quay đầu nhìn Tiêu Cửu Uyên, hung hăng nói: "Chiêu Hoa đã nhượng bộ vì lợi ích toàn cục như thế rồi, Ly thân vương gia nếu như còn cố ý làm càn thì đừng trách Gia Cát Cẩn ta trở mặt."
Tiêu Cửu Uyên quay đầu nhìn Nam Chiêu thái tử Gia Cát Cẩn, lạnh lùng cười nói: "Ta sợ ngươi sao?"
Một lời nói liền thấy rõ lập trường.
Sắc mặt Gia Cát Cẩn vô cùng khó coi, hắn hung hăng nhìn Tiêu Cửu Uyên, đại khái là ý tứ rất muốn đánh hắn.
Chiêu Hoa công chúa ở trong điện chậm rãi nói: "Hoàng huynh không cần trách Ly thân vương gia, là Chiêu Hoa không biết lượng sức rồi."
Nàng ta vừa nói xong liền nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: "Ly thân vương gia, xin ngươi vì sinh mạng của thiên hạ mà nhường một bước, ta không cầu có cùng địa vị với Linh Nghi quận chúa, ta chỉ muốn Ly thân vương phủ có một chỗ cho ta dung thân là được."
Nam Chiêu công chúa vừa dứt lời, Gia Cát Cẩn lạnh lùng quát: "Không được, ta không đồng ý như vậy, Chiêu Hoa muội là công chúa được Nam Chiêu chúng ta ân sủng, làm sao có thể hạ thấp bản thân làm thiếp được.”
Nam Chiêu thái tử lại nói tiếp: "Nếu Ly thân vương gia thích Linh Nghi quận chúa, vậy thì để Chiêu Hoa và Linh Nghi quận chúa đồng thời nhập môn, hai nữ nhân hầu chung một phu, hai nữ nhân có địa vị ngang nhau đều là nhị phi, không thiên vị ai hết."
Lần này Tiêu Cửu Uyên chưa kịp nói gì, trái lại Vân Thiên Vũ đã đứng lên, nàng không muốn để một mình Tiêu Cửu Uyên đối mặt với chuyện này.
Vân Thiên Vũ chậm rãi đứng dậy, nhìn sứ thần của Nam Chiêu quốc ở phía đối diện: "Đủ rồi, các ngươi đừng đóng kịch nữa, đóng kịch cũng phải có mức độ chứ, diễn đến sơ hở chồng chất rồi."
Lúc trước nàng còn nghĩ nữ nhân này là người ở hiện đại, còn muốn kết bạn với nàng ta.
Bây giờ hóa ra chỉ là một đóa ngụy bạch liên(*).
Trong đại điện, Vân Thiên Vũ lạnh lùng nói: "Nam Chiêu công chúa luôn miệng nói là vì lê dân bách tính thiên hạ, thà nhượng bộ vì lợi ích toàn cục mà gả cho Ly thân vương gia làm thiếp, ta muốn hỏi ngươi, thanh niên tài tuấn của Đông Ly ta nhiều như cá diếc sang sông, vì sao Chiêu Hoa công chúa ngươi không chọn, lại chọn trúng Ly thân vương làm đối tượng để liên hôn."
"Ngươi nếu có thể vì lê dân bách tính mà hy sinh bản thân mình, vậy thì tại sao nhất định phải là Ly thân vương, ta dám nói, nếu như ngươi chọn trúng người khác ở trong điện, bất kể là ai thì cũng sẽ rất vui vẻ, nhất định sẽ đối đãi với công chúa thật tốt, công chúa tất nhiên có thể hạnh phúc cả đời."
"Nhưng Chiêu Hoa công chúa ngươi không chọn, cứ muốn chọn Ly thân vương gia, còn nói cái gì chỉ cần có một chỗ dung thân mà thôi, lời này không phải rất buồn cười sao, rõ ràng có thể làm chính phi nhưng ngươi cứ muốn làm thiếp."
"Nếu như Chiêu Hoa công chúa ngươi là người đứng đắn, thì làm sao có thể cam chịu làm thiếp chứ, ta dám nói ngươi không phải cam chịu làm thiếp, mà là có mưu đồ khác."
Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, mọi người bên trong đại điện cẩn thận suy nghĩ lại, cảm thấy thật sự hợp lí.
Rõ ràng có thể chọn người khác làm đối tượng liên hôn, nhưng nàng cứ muốn chọn Ly thân vương gia, còn nói nơi dung thân gì đó, vân vân.
Yến bắc vương phủ Yến Kinh Hồng và Tiêu Dạ Thần của An thân vương phủ đều đang chờ đợi câu trả lời.
Vì sao lại cam chịu làm thiếp, mà không muốn làm chính phi.
Người như Linh Nghi quận chúa, nếu như theo lý mà nói chỉ sợ thà làm chính thê cũng không làm thiếp đấy chứ.
Trong điện, sắc mặt người của Nam Chiêu vô cùng khó coi.
Vân Thiên Vũ lại nói: "Hơn nữa bổn quận chúa rất ngạc nhiên, lúc trước công chúa không hề tiết lộ thân phận ra bên ngoài, vậy mà vừa đến Đông Ly quốc ta liền xuất hiện đủ loại thanh danh tốt, còn nói trên đường đi cứu bao nhiêu người, thậm chí còn loan truyền tin công chúa thiện lương như thế nào, ta muốn hỏi Nam Chiêu công chúa một chút, rốt cuộc ngươi đã cứu bao nhiêu người?"
***
(*) Ngụy bạch liên: Ý chỉ con người giả dối.