Nhắc đến chuyện này, Thác Bạc Dã cảm thấy vui sướng nói không nên lời, vừa nói vừa chỉ vào Tiêu Cửu Uyên cười lớn.
“Không ngờ đường đường là Ly thân vương gia nhưng cũng có ngày bị người khác từ hôn, lại còn là một nữ nhân xấu xí quái dị, nghe nói ngươi không chịu từ hôn, thì ra là vì ham mê những thứ không giống người thường, nếu ngươi sớm nói, ta nhất định sẽ chuẩn bị cho ngươi một đống nữ tử xấu xí dị thường.”
Thác Bạc Dã nói xong lại ngửa đầu cười ha ha, bộ dạng vô cùng cuồng vọng càn quấy.
Trong đại điện, tất cả mọi người đều âm trầm, lời này của Thác Bạc Dã, chẳng những vỗ mặt Tiêu Cửu Uyên mà còn sỉ nhục Đông Ly quốc.
Trong đại điện, Thác Bạc Dã vẫn cười như điên, Tiêu Cửu Uyên đột nhiên cử động, nhanh đến mức khó ai thấy được, chát chát hai tiếng vang lên.
Đợi khi mọi người đã ý thức được chuyện gì đang xảy ra thì Tiêu Cửu Uyên đã quay về lại vị trí ban đầu của hắn.
Thác Bạc Dã đang ngây ngốc cả người cũng bắt đầu có phản ứng trở lại, chính mình bị kẻ kia hung hăng tát cho hai cái vào mặt.
Kẻ kia chính xác là vừa tát gã.
A a a…
Thác Bạc Dã phát điên, vùng lên muốn liều mạng với Tiêu Cửu Uyên.
Nhưng gã bị Trinh Đức công chúa Thác Bạc Trinh đang đứng bên cạnh ra sức kéo lại, Thác Bạc Trinh sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi, nàng không ngờ Tiêu Cửu Uyên sẽ hành xử quyết liệt như thế, thẳng tay tát hoàng huynh hai của nàng ta hai cái ngay giữa chính điện...
Nhưng nếu hoàng huynh liều mạng với Tiêu Cửu Uyên, e rằng liên minh nghị hòa hôm nay sẽ trở nên vô nghĩa.
Nếu bọn họ trở về Bắc Địch quốc nhưng không hoàn thành nhiệm vụ thì phụ hoàng nhất định sẽ thẹn quá giận…
Cho nên Thác Bạc Trinh giữ chặt lấy Thác Bạc Dã, tự mình đứng lên, ngẩng đầu nhìn Hoàng đế Đông Ly quốc mà nói.
“Hoàng đế bệ hạ, đây là cách các người đối đãi với khách sao?”
Hoàng đế cũng rất tức giận, nhìn Thác Bạc Trinh nói: “Vậy công chúa điện hạ có cho rằng Bắc Địch Quốc các ngươi là đang thành tâm đến tạo liên minh? Đây chẳng phải đang mượn cơ hội sinh sự sao?”
Thác Bạc Trinh chậm rãi đáp: “Hoàng huynh của ta trời sinh tính tình có chút lỗ mãng, thỉnh Hoàng đế bệ hạ thứ lỗi.”
Thác Bạc Trinh nói xong, hoàng đế không lên tiếng, Tiêu Cửu Uyên lại lạnh lùng trào phúng nói.
“Nếu các ngươi đã biết hoàng huynh của mình trời sinh tính tình lỗ mãng ngu si, vậy sao Hoàng đế của các ngươi còn phái người như vậy đi làm sứ thần, chân thành muốn liên minh sao? Hay là cố ý tới đập phá sinh sự, kẻ ngu si không có não nói ra được những lời như vậy thì nên nhốt ở nhà, cả đời không được thả ra.”
Tiêu Cửu Uyên lại một lần nữa khiến Thác Bạc Dã phát điên, mắt long sòng sộc, nghiến răng côm cốp.
Nếu không phải bị muội muội giữ lại, gã nhất định sẽ xông lên liều mạng với Tiêu Cửu Uyên.
Nhưng gã vẫn chưa mấy hết lý trí, liên minh là việc lớn, nếu gã làm hỏng đại sự sẽ khó lòng quay về.
Thác Bạc Trinh đứng cạnh Thác Bạc Dã quay đầu nhìn về phía Tiêu Cửu Uyên, điềm đạm lên tiếng.
“Ly thân vương gia tức giận như vậy, chẳng qua là bởi vì hoàng huynh của ta xúc phạm đến vị hôn thê của ngươi, vậy xem ra vị hôn thê này của Ly thân vương gia có tài hơn người, bằng không sao có thể khiến Ly thân vương gia nhất quyết muốn lấy nàng làm thê tử đến vậy.”
“Như vậy đi, hôm nay ta cùng vị hôn thê của Ly thân vương gia tỷ thí một phen trong đại điện này, nếu ta thua, việc liên hôn giữa hai nước liền do Đông Ly quốc an bài, Hoàng đế bệ hạ tùy ý sắp đặt đối tượng liên hôn, Bắc Địch quốc chúng ta sẽ không phản đối bất cứ điều gì.”
“Nhưng ngược lại nếu ta thắng, như vậy việc chọn lựa đối tượng liên hôn là do ta tự mình định đoạt, Ly thân vương gia thấy thế nào?”
Tiêu Cửu Uyên sắc mặt âm trầm, bất giác muốn từ chối.
Nhưng lúc này Vân Thiên Vũ chẳng những không tức giận, nàng ngược lại vô cùng cao hứng.
Bởi vì đây rõ ràng là Thác Bạc Trinh muốn vả mặt Tiêu Cửu Uyên.
Nàng ta muốn bêu xấu Tiêu Cửu Uyên, nàng không phản đối.
Nhưng muốn tùy tiện sỉ nhục nàng sao, việc này nàng không cho phép.
Hơn nữa nàng đã nhìn rõ, ban nãy Thác Bạc Dã ngông cuồng như vậy, chẳng qua chỉ vì muốn đem nàng ra làm để tài tranh luận.
Đem nàng rsa, một là để sỉ nhục Tiêu Cửu Uyên chuyện nàng nhiều lần đòi từ hôn với hắn.
Hai là để nàng thua dưới ta Thác Bạc Trinh, Thác Bạc Trinh liền có thể thuận lợi tự mình chọn lựa người mình muốn gả, tỷ như Thái tử chẳng hạn.
Ha ha, mơ mộng hảo huyền rồi.
Trong đại điện, Tiêu Cửu Uyên đang muốn phát hỏa thì đột nhiênVân Thiên Vũ lạnh lùng đáp lời: “Được, ta chấp nhận tỷ thí.”
Có gan nhục mạ nàng thì phải có gan tiếp nhận lửa giận của nàng.
“Không ngờ đường đường là Ly thân vương gia nhưng cũng có ngày bị người khác từ hôn, lại còn là một nữ nhân xấu xí quái dị, nghe nói ngươi không chịu từ hôn, thì ra là vì ham mê những thứ không giống người thường, nếu ngươi sớm nói, ta nhất định sẽ chuẩn bị cho ngươi một đống nữ tử xấu xí dị thường.”
Thác Bạc Dã nói xong lại ngửa đầu cười ha ha, bộ dạng vô cùng cuồng vọng càn quấy.
Trong đại điện, tất cả mọi người đều âm trầm, lời này của Thác Bạc Dã, chẳng những vỗ mặt Tiêu Cửu Uyên mà còn sỉ nhục Đông Ly quốc.
Trong đại điện, Thác Bạc Dã vẫn cười như điên, Tiêu Cửu Uyên đột nhiên cử động, nhanh đến mức khó ai thấy được, chát chát hai tiếng vang lên.
Đợi khi mọi người đã ý thức được chuyện gì đang xảy ra thì Tiêu Cửu Uyên đã quay về lại vị trí ban đầu của hắn.
Thác Bạc Dã đang ngây ngốc cả người cũng bắt đầu có phản ứng trở lại, chính mình bị kẻ kia hung hăng tát cho hai cái vào mặt.
Kẻ kia chính xác là vừa tát gã.
A a a…
Thác Bạc Dã phát điên, vùng lên muốn liều mạng với Tiêu Cửu Uyên.
Nhưng gã bị Trinh Đức công chúa Thác Bạc Trinh đang đứng bên cạnh ra sức kéo lại, Thác Bạc Trinh sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi, nàng không ngờ Tiêu Cửu Uyên sẽ hành xử quyết liệt như thế, thẳng tay tát hoàng huynh hai của nàng ta hai cái ngay giữa chính điện...
Nhưng nếu hoàng huynh liều mạng với Tiêu Cửu Uyên, e rằng liên minh nghị hòa hôm nay sẽ trở nên vô nghĩa.
Nếu bọn họ trở về Bắc Địch quốc nhưng không hoàn thành nhiệm vụ thì phụ hoàng nhất định sẽ thẹn quá giận…
Cho nên Thác Bạc Trinh giữ chặt lấy Thác Bạc Dã, tự mình đứng lên, ngẩng đầu nhìn Hoàng đế Đông Ly quốc mà nói.
“Hoàng đế bệ hạ, đây là cách các người đối đãi với khách sao?”
Hoàng đế cũng rất tức giận, nhìn Thác Bạc Trinh nói: “Vậy công chúa điện hạ có cho rằng Bắc Địch Quốc các ngươi là đang thành tâm đến tạo liên minh? Đây chẳng phải đang mượn cơ hội sinh sự sao?”
Thác Bạc Trinh chậm rãi đáp: “Hoàng huynh của ta trời sinh tính tình có chút lỗ mãng, thỉnh Hoàng đế bệ hạ thứ lỗi.”
Thác Bạc Trinh nói xong, hoàng đế không lên tiếng, Tiêu Cửu Uyên lại lạnh lùng trào phúng nói.
“Nếu các ngươi đã biết hoàng huynh của mình trời sinh tính tình lỗ mãng ngu si, vậy sao Hoàng đế của các ngươi còn phái người như vậy đi làm sứ thần, chân thành muốn liên minh sao? Hay là cố ý tới đập phá sinh sự, kẻ ngu si không có não nói ra được những lời như vậy thì nên nhốt ở nhà, cả đời không được thả ra.”
Tiêu Cửu Uyên lại một lần nữa khiến Thác Bạc Dã phát điên, mắt long sòng sộc, nghiến răng côm cốp.
Nếu không phải bị muội muội giữ lại, gã nhất định sẽ xông lên liều mạng với Tiêu Cửu Uyên.
Nhưng gã vẫn chưa mấy hết lý trí, liên minh là việc lớn, nếu gã làm hỏng đại sự sẽ khó lòng quay về.
Thác Bạc Trinh đứng cạnh Thác Bạc Dã quay đầu nhìn về phía Tiêu Cửu Uyên, điềm đạm lên tiếng.
“Ly thân vương gia tức giận như vậy, chẳng qua là bởi vì hoàng huynh của ta xúc phạm đến vị hôn thê của ngươi, vậy xem ra vị hôn thê này của Ly thân vương gia có tài hơn người, bằng không sao có thể khiến Ly thân vương gia nhất quyết muốn lấy nàng làm thê tử đến vậy.”
“Như vậy đi, hôm nay ta cùng vị hôn thê của Ly thân vương gia tỷ thí một phen trong đại điện này, nếu ta thua, việc liên hôn giữa hai nước liền do Đông Ly quốc an bài, Hoàng đế bệ hạ tùy ý sắp đặt đối tượng liên hôn, Bắc Địch quốc chúng ta sẽ không phản đối bất cứ điều gì.”
“Nhưng ngược lại nếu ta thắng, như vậy việc chọn lựa đối tượng liên hôn là do ta tự mình định đoạt, Ly thân vương gia thấy thế nào?”
Tiêu Cửu Uyên sắc mặt âm trầm, bất giác muốn từ chối.
Nhưng lúc này Vân Thiên Vũ chẳng những không tức giận, nàng ngược lại vô cùng cao hứng.
Bởi vì đây rõ ràng là Thác Bạc Trinh muốn vả mặt Tiêu Cửu Uyên.
Nàng ta muốn bêu xấu Tiêu Cửu Uyên, nàng không phản đối.
Nhưng muốn tùy tiện sỉ nhục nàng sao, việc này nàng không cho phép.
Hơn nữa nàng đã nhìn rõ, ban nãy Thác Bạc Dã ngông cuồng như vậy, chẳng qua chỉ vì muốn đem nàng ra làm để tài tranh luận.
Đem nàng rsa, một là để sỉ nhục Tiêu Cửu Uyên chuyện nàng nhiều lần đòi từ hôn với hắn.
Hai là để nàng thua dưới ta Thác Bạc Trinh, Thác Bạc Trinh liền có thể thuận lợi tự mình chọn lựa người mình muốn gả, tỷ như Thái tử chẳng hạn.
Ha ha, mơ mộng hảo huyền rồi.
Trong đại điện, Tiêu Cửu Uyên đang muốn phát hỏa thì đột nhiênVân Thiên Vũ lạnh lùng đáp lời: “Được, ta chấp nhận tỷ thí.”
Có gan nhục mạ nàng thì phải có gan tiếp nhận lửa giận của nàng.