Mục lục
Truyện: Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi (full) - Tô Lan Huyên - Lục Đồng Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói rồi, anh ta đóng cửa sổ lại, ra ngoài từ cửa chính. Đã đến giờ ăn sáng. 

Hạ Láng Hạ Bảo đã đi huấn luyện từ sớm, Lục Đồng Quân bị lão Tiết gọi đi, Tô Lan Huyên đang đút sữa cho Tam Bảo Tứ Bảo, vô cùng bận rộn. 

Lâu Yến Vy tìm Tô Lan Huyên đòi ăn: “Chị, ăn sáng ở đâu ạ?” 

“Trên đảo có phòng ăn, em bảo Vạn Hoài Bắc dẫn em đi đi, chị không rảnh” Tô Lan Huyên đang đút sữa cho Tam Bảo. 

Trong nháy mắt, Tam Bảo đột nhiên trở mình, nhóc con ngẩng đầu tò mò nhìn xung quanh. 

Nhìn Tô Lan Huyên bận rộn như vậy, Lâu Yến Vy xúc động nói: "Sinh ít thì tốt, một đời hạnh phúc." 

Tô Lan Huyên lườm cô ta: "Mang Tam Bảo đi rửa mặt thay quần áo. Sữa bột ở đó, rửa sạch bình rồi làm cho Tam Bảo ăn." 

"Em còn chưa ăn." 

Lâu Yến Vy nói như thế nhưng, vẫn nhanh chóng thay quần áo và rửa mặt cho Tam Bảo. 

"Chị ơi, vừa rồi em có nhìn thấy một bầy chó sói nhỏ, tất cả đều mạnh mẽ, trẻ trung và tràn đầy năng lượng, nhìn vào là chảy nước miếng rồi". 

Tô Lan Huyên vuốt ve cái trán của mình: "Lâu Yến Vy, em có thể có tiền đồ một chút được không? Lúc trước em trúng mỹ nam kế của Lãnh đội trưởng, còn không nhớ sao? Hồng Hoa ở cùng em nhiều năm như vậy, sao cô ấy không mê trai như em chứ?” 

"Chị ơi, may mà chị nhắc, nếu không suốt thì bị lừa. Chị ơi, nói thật cho em biết, đây có phải là âm mưu của anh rể không? Muốn dùng mỹ nam kể để giữ em lại" 

“Khụ!” Tô Lan Huyên lúng túng ho khan. 

Lâu Yến Vy vỗ đùi: "Quả nhiên, thật là thâm độc, rất khó đề phòng, còn biết em cần gì..." 

Tô Lan Huyên đang định nói vài câu, liền nghe thấy Lâu Yến Vy bí mật cười nói: "Em thích chiêu này. Anh rể thật sự hiểu rõ em quá" 

“Khụ khụ khụ khụ” Tô Lan Huyên lần này thật sự là bị sặc. Lục Đồng Quân đúng là đang dùng mỹ nam kế, nhưng mồi không phải là những chàng trai đó, mà là Vạn Hoài Bắc. 

Tô Lan Huyên đang nghĩ, liệu cô có nên bảo Lục Đồng Quân thay đổi kế sách không? 

Đang nói chuyện, Bạch Hồng Hoa bay tới: "Lan Huyên, ăn ở đâu?" 

“Hồng Hoa” Lâu Yến Vy nhìn thấy Bạch Hồng Hoa thì chạy đến ôm chầm: “Suýt chút nữa tớ đã nghĩ rằng tối hôm qua tớ không thể gặp cậu nữa” 

"Tớ nghe nói rằng cậu đã bơi 20 km, suýt bị cơ quan trên đảo lấy mạng. Ai cho cậu lá gan đó vậy". 

Bạch Hồng Hoa đến đảo khi trời đã sáng, và Lục Đồng Quân đã cử người đến đón. 

Tô Lan Huyên nói: "Chị bảo Hạ Đình đưa em đến nhà ăn." Tô Lan Huyên nhìn thấy Hạ Đình đi qua liền hét lên: " Hạ Đình" “Chị dâu” Hạ Đình đi vào. 

Tô Lan Huyên nói: "Anh đưa Lâu Yến Vy và Hồng Hoa đến nhà ăn để ăn sáng. Nhân tiện, anh có nhìn thấy Hạo Trần không? Đi tìm cậu ấy và đưa cậu ấy đi cùng 

nhé" 

"Vâng, chị dâu" Hạ Đình dẫn đầu, và Bạch Hoàn Hoa và Lâu yến Vy theo sau. Hòn đảo này thật sự rất lớn, sáng sớm đã có rất nhiều người luyện tập. 

Trên đường đến nhà ăn, Lâu Yến Vy nhìn thấy Hạ Lăng Hạ bảo, họ đang chạy buổi sáng với một nhóm trẻ em. 

Không ai trong số những đứa trẻ này có số tuổi lớn. "Hạ Lăng, Hạ Bảo". Lâu Yến Vy phấn khích vẫy tay. Hạ Lăng, Hạ Bảo chỉ liếc xéo rồi tiếp tục cùng đội chạy. 

Hạ Đình cho biết: "Họ phải chạy một vòng quanh đảo thì mới được nghỉ ngơi. Bé Bảo mới tập luyện nên không thể bám trụ được. Cậu bé có thể chạy tối đa một hoặc hai km"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK