Mục lục
Truyện: Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi (full) - Tô Lan Huyên - Lục Đồng Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 202: Cậu Lục quỳ sầu riêng rôi

Lục Đồng Quân sao có thể nhận tiền cơm của Tô Lan Huyên được.

Anh ngồi đối diện Tô Lan Huyên, phút chốc nản lòng, vợ mình không dễ dỗ. “Lan Huyên, anh đã đuổi Tần Nhã Viên ra khỏi biệt thự

Nam Sơn rồi, từ nay về sau, bên cạnh anh ngoài em và con gái chúng ta ra, tuyệt đối sẽ không có bất kì động vật giống cái nào lại gần anh, đến con muỗi cái cũng không thể.”

Ngoài mặt Tô Lan Huyên tỏ vẻ thờ ơ, nhưng trong lòng thiếu chút nữa là không nhịn được cười thành tiếng.

Lục Đồng Quân thấy Tô Lan Huyên không nói chuyện, nhân lúc này ngồi qua bên cạnh cô, gạt hết thể diện đàn ông sang một bên, dịu dàng dỗ nói: “Lan Huyên, nếu như em không vui, sau này anh sẽ không gặp Tần Nhã Viên nữa, những người đó đều không quan trọng, em và con mới là quan trọng nhất.”

Trước mặt người phụ nữ mình yêu, thể diện đáng giá mấy đồng đâu chứ.

Tự mình chọc giận vợ, thì phải tự mình dỗ thôi. Tô Lan Huyên vẫn không nói gì.

Trong lòng lại oán thầm, miệng lưỡi đàn ông chỉ toàn lừa người, nghĩ đến cảnh tượng hai người đó trên giường, việc này tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua.

Trước khi quen biết Lục Đồng Quân, cô không cần biết Lục Đồng Quân có bao nhiêu người phụ nữa, có người phụ nữ nào đi đến bước đó với Lục Đồng Quân hay chưa.

Nhưng Lục Đồng Quân đã là người đàn ông của cô, thể thì không cách nào chịu đựng được Lục Đồng Quân làm chuyện có lỗi với cô.

Tô Lan Huyền hít sâu vào một hơi, nhìn Lục Đồng Quân, giọng điệu bình tĩnh nói: “Bạo lực gia đình, ngoại tình, không khoan nhượng” “Oan uổng quá, Lan Huyên, anh làm gì có ngoại tình đâu, em không thể vô lí như vậy chứ. “Hửm?” Tô Lan Huyên lia ánh mắt sắc bén qua. Dám nói cô vô lí?

Lục Đồng Quân ngay lập tức nhận sai, giống như cái bao để trút giận, ấm ức lại bướng bỉnh: “Là anh vô lí, anh sai rồi, Lan Huyên, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của anh, là ý chí của anh không kiên định, não úng nước rồi mới uống phải rượu bị Hạ Vânốc, là anh nhận lầm người, mất khả năng phán đoán.

Tô Lan Huyên không chịu được nhất chính là dáng vẻ ấm ức nói blah blah này của Lục Đồng Quân, lúc trước khi Hạ Bảo ấm ức cũng là dáng vẻ này, hai người nay quả thật là giống nhau như đúc.

Trái tim của người phụ nữ luôn mềm yếu, Lục Đồng

Quân giống như rót canh mê hồn vậy, rót từng câu ngọt ngào vào miệng Tô Lan Huyền.

Tô Lan Huyền nghe mà trong lòng ngọt ngào có chút bay bổng.

Nếu không phải là ý chí cô đủ kiên định, sớm đã nộp vũ khí đầu hàng rồi.

Lục Đồng Quân kéo tay Tô Lan Huyên, tăng thêm tấn công dịu dàng: "Lan Huyên, cho anh thêm một cơ hội nữa đi."

Tô Lan Huyền: “

Rõ ràng là một con sói đuôi lớn, trước mặt cô lại giả vờ làm con thỏ trắng nhỏ? “Không được, trong lòng em khó chịu.” Tô Lan Huyền không bỏ qua.

Nào có chuyện tha thứ dễ dàng như thế?

Lục Đồng Quân nhìn chằm chằm Tô Lan Huyên vài giây, buông Tô Lan Huyền ra, lặng lẽ nói một câu: “Xem ra chỉ có thể dùng tới con át chủ của anh thôi.”

Tô Lan Huyền tò mò, còn con át chủ bài gì nữa?

Sau đó thấy Lục Đồng Quân đi vào nhà bếp, cũng không biết anh ở trong đó làm cái gì, cô nghe thấy có âm thanh, tò mò ngước cổ vào nhìn xem, cũng không nhìn thấy.

Thấy Lục Đồng Quân sắp quay lại, Tô Lan Huyên vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, tiếp tục làm mặt lạnh lùng, nhìn Lục Đồng Quân biểu diễn.

Đời này, cô chưa bao giờ có khí thế mạnh mẽ như vậy. Cơ hội để chỉnh Lục Đồng Quân tốt như vậy sao có thể bỏ qua chứ?

Lục Đồng Quân quay lại, một tay bưng một quả sầu riêng, một tay cầm ván giặt đồ.

Tô Lan Huyên mở to hai mắt: “Đây là muốn dùng gia pháp?"

Lục Đồng Quân đặt sầu riêng và vẫn giặt đồ xuống đất, không nói lời nào, lại đi vào trong phòng lấy bàn phím máy tính ra, mì gói trong tủ lạnh cũng được lấy ra đặt trên đất.

Khá lắm, Tô Lan Huyên giật giật khóe miệng: “Lục Đồng Quân, anh làm thật à?” “Lan Huyên, em chọn một cái đi.” Lục Đồng Quân không để ý. “Lục Đồng Quân, anh đừng có bày trò này ra với em nữa, vừa bắt đầu anh đã giấu giếm thân phận của mình, gia thế trăm tỷ giả bộ làm tài xế nghèo, bây giờ lại cho em và bạn gái cũ niệm tình ngày xưa cùng sống trong một nhà, lại lấy cái mác là ăn sinh nhật, cùng nhau vào khách sạn. Anh là người đã có bạn gái, lúc đầu em cùng Sở Lâm Minh chia tay, cũng không có gì vương vấn trong lòng, dứt một cách gọn gàng, anh thì sao?” “Lan Huyên, đây thật sự không phải là ý của anh, bọn anh không có làm gì cả, hơn nữa, em tặng cho Tần Nhã Viên món quà sinh nhật đó, đây không phải là khiêu khích người ta, ép người ta cướp người đàn ông của em.

Tô Lan Huyền: “ “Đây là lỗi của em rồi.” “Không, không phải lỗi của em, em không có sai.” Lục Đồng Quân trước giờ khát vọng sinh tồn vẫn luôn mãnh liệt.

Dựa trên hành động khiêu khích trước đây của Tần Nhã Viên đối với Tô Lan Huyền, cô thật sự đem địa chỉ trang web dành cho người lớn viết lên trên tấm thiệp xem như làm quà sinh nhật tặng cho Tần Nhã Viên.

Đồng thời trên tấm thiệp đó còn viết một cầu, chú ý sức khỏe cơ thể và tinh thần.

Tô Lan Huyền cũng rất hối hận, thế nhưng, hiện tại là Lục Đồng Quân sai, cô mới không để cho Lục Đồng Quân lừa nữa. "Em đó là có thiện chí, kiểm tra anh, rõ ràng, anh không vượt qua được bài kiểm tra, một người đàn ông ý chí không đủ kiên định, em sao có thể dám giao phó cả một đời.

Phụ nữ vô lí cũng có thể náo loạn thành ba phần có lí, nói đạo lí cùng phụ nữ, đó chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

Đột nhiên, Tô Lan Huyền ý thức đến một vấn đề: “Anh làm sao biết được em tặng cho cô ta cái gì? Hai người cùng nhau xem sao?”.

Giọng nói Tô Lan Huyên xen lẫn sự tức giận, một chút bất cẩn cũng có thể làm nó bùng nổ. “Không có, là Vạn Hoài Bắc tò mò, mở ra xem, anh không cẩn thận cũng liếc qua một cái.” Lục Đồng Quân giải thích nói: “Anh bị Hạ Vânốc rồi, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, thật đó, lúc em đến là anh vừa tỉnh lại. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.org

Tô Lan Huyện cười lạnh: “Thế em đến không đúng lúc rồi?” “Không, Lan Huyên, anh muốn nói là, em đến quá đúng lúc, em đến muộn thêm chút nữa là anh không giữ được khí tiết rồi.”

Dẻo miệng.

Tô Lan Huyền tức giận: “Lục Đồng Quân, em đều nhìn thấy hai người sắp hôn nhau rồi.

Lục Đồng Quân vội vàng dỗ: “Bà xã, bớt giận, cẩn thận động đến thai khí”

Tô Lan Huyền nổi điên lên: “Đừng có đối chủ đề với em." “Anh không có. Lục Đồng Quân không biết phải làm sao. “Anh còn không thừa nhận” Tô Lan Huyền tức đến mức đứng dậy.

Lục Đồng Quân nhanh chóng quỳ xuống ván giặt đồ. Aiz, một đời anh minh của Lục Đại Thiếu anh bị hủy cả

Bỏ đi bỏ đi, dỗ dành vợ quan trọng hơn.

Cái quỳ này khiến cả thế giới đều yên tĩnh lại.

Địa vị gia đình lập tức hiện lên rõ ràng.

Tô Lan Huyên kinh ngạc: “Lục Đồng Quân, ai cho anh quỳ trên ván giặt đồ “Thế thì anh quỳ sầu riêng?” Lục Đồng Quân lại quỳ trên sầu riêng.

Đầu gối đau quá.

Tô Lan Huyền: “

Vừa đúng lúc này, Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa trở lại: “Chị, Lương Vân Sơn và Ngô Anh Phàm lại gây gỗ với nhau rồi...

Hai người tiến vào, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, lời nói phía sau bị kẹt lại.

Bọn họ cũng không ngờ rằng sẽ nhìn thấy cảnh Lục Đồng Quân quỳ sầu riêng đầu. “Anh rể, anh đây là?” Lâu Yến Vy ngạc nhiên nhìn Lục Đồng Quân.

Lục Đồng Quân mặt không biến sắc, lặng lẽ dùng đầu gối đập vỡ quả sầu riêng, sầu riêng tách ra, nói: "Lan Huyền nói muốn ăn sầu riêng, anh giúp cô ấy bổ ra “Lan Huyên, em nếm thử đi." Lục Đồng Quân đưa mũi sầu riêng cho Tô Lan Huyền.

Mọi người: “

Lục Đại Thiếu, thật dũng mãnh.

Không thể không phục nha.

Dùng đầu gối tách sầu riêng, nhìn là thấy đau rồi. Lâu Yến Vy giật giật khóe miệng: “Cách bổ sầu riêng của anh rể... thật là đặc biệt.”

Còn về bàn phím, ván giặt đồ, mì ăn liền trên đất Lâu Yến Vy cũng xem như không nhìn thấy, không vạch trần. Tô Lan Huyền kiềm chế tính tình lại, nhận lấy sầu riêng Lục Đồng Quân đưa cho.

Thể diện của đàn ông ở nhà có thể tạm thời vứt, nhưng khi có người ngoài ở đây, thế thì phải nhặt lên lại.

Tô Lan Huyền ăn sầu riêng, nói: “Mùi vị rất ngon. “Em thích là được." Vẻ mặt Lục Đồng Quân mang theo nụ cười.

Tô Lan Huyền chuyển đề tài: “Lâu Yến Vy, lúc này em nói Lương Vân Sơn bọn họ làm sao thế?” “Bọn họ đã đắc tội với những đại lí vốn dĩ sẽ hợp tác với Thiên Dạ chúng ta rồi, mấy người đó đều đang muốn hủy hợp đồng, không hợp tác với chúng ta nữa.

Tô Lan Huyên cau mày: “Không phải là không hợp tác với Thiên Dạ, mà là không hợp tác với tôi mà thôi, chắc hẳn là bọn họ đã đạt được hợp đồng riêng tư nào đó rồi, Yến Vy, hẹn mấy đại lí đó tối nay cùng nhau ăn bữa cơm đi.

Lục Đồng Quân yên lặng đứng bên cạnh Tô Lan Huyền, nhân lúc hai người nói chuyện, sở sở đầu gối.

Thật sự đau quá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK