Trần Hương Thủy chết, đây là án hình sự, sao có thể vì dăm ba câu của Lâu Yến Vy, không qua thẩm tra đã xét xử Tô Lan Huyên vô tội.
Lâu Yến Vy còn định nói thêm gì đó, Vạn Hoài Bắc kéo cô ta lại: "Lâu Yến Vy, họ có quy trình làm việc của họ, bây giờ chị dâu mất tích, quan trọng nhất là tìm được người trước đã.
Lâu Yến Vy biết đạo lý này nhưng bây giờ Tô Lan Huyên trở thành người bị tình nghi, cô ta không bình tĩnh nổi bèn hất Vạn Hoài Bắc ra:
"Đội trưởng Lãnh là người yêu cũ của anh, thế mà anh lại nói giúp anh ta."
Lâu Yến Vy nói xong lập tức đi ra ngoài. Vạn Hoài Bắc: ".."
Lãnh Phú Cường: ".." Một đám đồng nghiệp: ".." Lãnh Phú Cường và Vạn Hoài Bắc là người yêu cũ?
Tin tức này quá chấn động, ánh mắt mọi người nhìn Lãnh Phú Cường và Vạn Hoài Bắc đều có phần không đúng.
Lãnh Phú Cường giả vờ ho khan: "Đi làm việc hết đi, đứng chỗ này làm gì, mọi người còn muốn tiền thưởng tháng này nữa không?"
Vừa nghe thấy bị trừ tiền thưởng, mọi người lập tức ra ngoài làm việc.
Lãnh Phú Cường hỏi: "Lục Đồng Quân tỉnh chưa?"
Vạn Hoài Bắc đâm chọt: "Trời vừa sáng đã bị các cậu gọi đến, tớ còn chưa kịp gặp lão đại thì biết thế nào được"
Lãnh Phú Cường híp mắt: "Sao tớ có cảm giác giọng điệu của cậu và Lâu Yến Vy càng ngày càng giống nhau."
Hai người này đều tỏ vẻ rất bất mãn với anh ta.
Lãnh Phú Cường cũng rất khó xử, anh ta mặc bộ đồng phục cảnh sát trên người, phải làm việc theo khuôn phép không thể vì tình riêng mà làm chuyện bất hợp pháp được.
"Người chết là mẹ của Lục Đồng Quân, kẻ tình nghi là vợ của Lục Đồng Quân" Trên mặt Lãnh Phú Cường lộ ra vẻ đồng cảm nói: "Đến viện thăm trước đã"
Tất nhiên Vạn Hoài Bắc cũng cùng đến bệnh viện.
Anh ta quen biết Lục Đồng Quân nhiều năm như vậy, đây chắc là tai nạn lớn nhất trong cuộc đời này của Lục Đồng Quân.
Con nhỏ chưa tìm về được, mẹ chết, vợ thành người bị tình nghi lại mất tích.
Bệnh viện.
Lục Đồng Quân vừa tỉnh, trong mắt phủ kín tia máu, giây phút anh mở mắt ra giống như một con mãnh thú ngủ say đã lâu nay tỉnh lại, khí thế tàn bạo kinh người bao phủ quanh thân.
Lãnh Phú Cường em quy trình làm việc xuống, giải quyết việc chung hỏi: "Anh Lục, về việc Tô Lan Huyên đâm chết mẹ anh..."
Lãnh Phú Cường còn chưa nói xong, Lục Đồng Quân đã lạnh giọng cắt ngang: "Vợ tôi vĩnh viễn không có khả năng là hung thủ giết mẹ tôi."
Dù có camera giám sát, dù cảnh sát có nhân viên chuyên
nghiệp thông qua kỹ thuật phân tích, từ âm môi biết được nội dung tranh chấp giữa hai người lúc Trần Hương Thủy bị giết. Vì đánh mất đứa con nên Tô Lan Huyên mới sinh ra ý muốn giết Trần Hương Thủy, Lục Đồng Quân vẫn không tin.
Anh cực kỳ vững tin không phải do Tô Lan Huyên làm.
Một câu của Lục Đồng Quân khiến Lãnh Phú Cường không hỏi tiếp được.
Hơn nữa không chờ Lãnh Phú Cường mở miệng thì Lục Đồng Quân đã lạnh lùng ra lệnh:
"Vạn Hoài Bắc, tiễn khách
Tâm trạng của Lục Đồng Quân rất không ổn định, Vạn Hoài Bắc nói: "Cục đá lạnh, cậu cứ đi trước đã"
Lãnh Phú Cường nhíu mày: "Vậy tôi tớ sẽ trở lại"
Lãnh Phú Cường rời khỏi, Lục Đồng Quân nói với Vạn Hoài Bắc: "Chuẩn bị cho tôi một cái máy tính."
"Vâng." Vạn Hoài Bắc cũng không hỏi thêm, chỉ đi làm theo mệnh lệnh.
Anh ta nhanh chóng mang máy tính tới, Lục Đồng Quân hack trực tiếp vào hệ thống theo dõi điều tra tất cả camera giám sát xung quanh cầu Nhị Tiên.
Vạn Hoài Bắc nhìn một thân toàn vết thương của Lục Đồng Quân hỏi: "Lão đại, tối qua đã xảy ra chuyện gì?"
"Đối phương mời người của Hùng Sư". Nghe thấy hai chữ Hùng Sư làm Vạn Hoài Bắc kinh hãi.
Lục Đồng Quân có thể sống trở về vậy thì đúng là vô cùng may mắn.
"Trước đây tôi đã coi thường Tần Kiều Lam, lần này ông đây sẽ khiến cô ta có đến mà không có về." Đáy mắt Lục Đồng Quân lộ ra sát khí. Bây giờ quan trọng nhất không phải
là bị thương, cũng không phải điều tra ra Trần Hương Thủy bị ai giết hại mà là tung tích của Tô Lan Huyên.
Một camera giám sát ở cầu Nhị Tiên đã hỏng, bị phá hỏng vài tiếng trước khi vụ án xảy ra.
Lục Đồng Quân dụng kỹ thuật khôi phục lại cũng chỉ có thể nhìn thấy việc trước khi vụ án xảy ra vài tiếng.
Anh điều tra camera theo dõi xung quanh quán bar, Tô Lan Huyên lái xe, Lục Đồng Quân liếc mắt đã nhận ra Lâu Yến Vy cải trang thành dáng vẻ của Tô Lan Huyên đi vào quán bar, anh vừa nhìn đã biết đó không phải là cô ấy.
Tất nhiên anh cũng chỉ cần liếc mắt đã nhận ra người giết Trần Hương Thủy không phải là Tô Lan Huyên.
Hai mắt Lục Đồng Quân nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, Tô Lan Huyên đi theo một chiếc xe có rèm che.
Đó là một chiếc xe gắn biển số giả.
Vạn Hoài Bắc nhìn hình ảnh theo dõi nói: "Sao mấy người cục đá lạnh bọn họ không phát hiện ra đoạn video giám sát này."
"Đoạn này bị người khác phá hỏng, vừa rồi tôi khôi phục lại, thời gian ở giữa bị thiếu ba phút, không cẩn thận tỉ mỉ không dễ dàng phát hiện ra".
Sắp đặt tối qua cũng không phải vô cùng hoàn hảo, có rất nhiều sơ hở, hơn nữa Lâu Yến Vy giả trang thành Tô Lan Huyên đi vào quán bar càng thêm thiếu sót trăm mối, trước sau không cách nào toàn vẹn được.
Trên đời này không thể có ba Tô Lan Huyên.
Vạn Hoài Bắc sùng bái nhìn Lục Đồng Quân, vừa rồi anh ta cũng không phát hiện ra Lục Đồng Quân làm thế nào nhanh chóng khôi phục lại được.
Biển cố lớn như vậy mà Lục Đồng Quân không bị đau thương giam cầm chỉ số thông minh, nhanh chóng phân tích ra toàn bộ sự việc.
Du hổ rời núi làm cho Lục Đồng Quân rời khỏi thủ đô, Trần Hương Thủy và Tô Lan Huyên lạc nhau.
Bây giờ không khó để đoán ra mưu đồ của đối phương, giết Trần Hương Thủy giá họa cho Tô Lan Huyên rồi hủy hoại sự trong sạch của Tô Lan Huyên.