Tô Lan Huyên liếc mắt nhìn xuống đùi Lục Đồng Quân, thấp giọng lẩm bẩm nói: “Xem ra lúc quay về em phải thương lượng với Xa Thành Luân một chút, đừng dùng thuốc tốt quá, để tốc độ bình thường thôi là được.”
Lục Đồng Quân đang dỏng tại lên nghe chỉ biết cạn lời.
Đám người Tôn Quê Như và Vương Hồng Nhung sau khi dùng bữa xong liền ra khỏi phòng bao, sắc mặt cả đám không được tốt lắm. Ban nãy người nào người nấy đều ra sức khoe khoang, kết quả lúc thanh toán hóa đơn, tất cả vẫn phải nhìn nhau chia tiền.
Trong lần họp lớp này, ai cũng cảm thấy không thoải mái, chẳng qua không thể hiện ra bên ngoài mà thôi.
Tôn Quế Như có đôi mắt sắc bén, vừa nhìn thấy Tô Lan Huyên đang ăn cơm ở bên ngoài khu vờn của nhà hàng, lập tức nói: “Tô Lan Huyên đang ăn cơm ở kia kìa, người đàn ông bên cạnh có phải là chồng của cô ta không?”
Tôn Quế Như vừa dứt lời, tất cả mọi người đồng loạt nhìn sang, đúng là Tô Lan Huyên.
Ban nãy Tô Lan Huyên nói có việc, thật đúng là không hề nói dối. Người ta bận đi hẹn hò với ông xã ở đây rồi.
Đứng ở chỗ bọn họ chỉ nhìn thấy bóng lưng Lục Đồng Quân, hoàn toàn không thấy mặt, nhưng chỉ từ bóng lưng cũng đã có thể nhận ra dáng vẻ không tầm thường của người đàn ông ấy.
Vương Hồng Nhung vẫn không cam lòng, lén khiêu khích mọi người: “Các cậu có muốn nhìn thấy bộ mặt thật của chồng Tô Lan Huyên không? Tổng giám đốc tập đoàn Huyên Quân, đồng thời cũng là người đứng đầu nhà họ Lục. Tôi cũng khá hiếu kỳ muốn nhìn thử đấy”.
Lời này của Vương Hồng Nhung quả thực đã đánh trúng tiếng lòng của mọi người, ban nãy Lý Hồng Vân bị đánh trở lại nguyên hình chỉ vì tội khoe khoang sự giàu có ảo tưởng, nói không chừng Tô Lan Huyên cũng chỉ là ngụy tạo mà thôi.
Tất cả mọi người đều không muốn nhìn thấy cuộc sống của Tô Lan Huyên tốt hơn so với mình.
Tôn Quế Như nói: “Vương Hồng Nhung, đừng gây chuyện nữa, tất cả đều là bạn bè cũ, đừng khiến mọi chuyện quá khó coi”.
“Ai gây chuyện? Chúng tôi chỉ qua đó chào hỏi một chút thôi.”
Nói rồi, Vương Hồng Nhung uốn éo lắc mông đi phía trước, những người khác cũng cất bước theo sau.
“Tô Lan Huyên” Vương Hồng Nhung tươi cười chào hỏi: “Người này chính là chồng của cô sao, không giới thiệu cho mọi người làm quen với hả?”
Tô Lan Huyên vừa nhìn thấy đám người Vương Hồng Nhung, tâm trạng liền không còn vui vẻ nữa.
Lúc này Lục Đồng Quân mới quay đầu lại, đám người Vương Hồng Nhung nhìn thấy khuôn mặt anh liền trợn mắt há hốc mồm.
Đây thực sự là Lục Đồng Quân. Lục Đồng Quân mà bọn họ đã từng nhìn thấy trên TV.
Trời đất, Tô Lan Huyên thực sự đã kết hôn với một người đàn ông giàu có bậc nhất nơi này.
Tất cả chỉ biết hâm mộ và ghen tị. Mồ mả tổ tiên rốt cuộc phải hương khói tới cỡ nào mới có phúc khí lớn như vậy.
Lục Đồng Quân thản nhiên liếc nhìn những người này, nhẹ giọng hỏi Tô Lan Huyên: “Bà xã, bạn của em đây sao?”
Một tiếng “bà xã” này, quả thực như sét đánh vào tâm hồn tất cả.
Vương Hồng Nhung muốn thấy Tô Lan Huyên mất mặt, nhưng trò hay chưa thấy đâu đã bị dội một tô cơm chó vào miệng.
Tìm được một ông chồng vừa giàu vừa đẹp trai thì thôi đi, còn cưng chiều Tô Lan Huyên như vậy nữa.
Trước đây bọn họ chưa từng tiếp xúc với Lục Đồng Quân, nhưng đều biết tới tên anh thông qua báo đài, TV tạp chí. Người ta nói Lục Đồng Quân là kẻ lạnh lẽo vô tình, tính cách sát phạt quyết đoán, thế nên họ chưa từng nghĩ tới sẽ nhìn thấy khía cạnh dịu dàng này của anh. ”
Sự thực không hề giống như lời đồn. Vương Hồng Nhung nhìn đến ngẩn người. Tô Lan Huyên hiền dịu nói: “Bạn học cũ trước kia của em”
Chỉ vài câu đơn giản, Lục Đồng Quân đã biết Tô Lan Huyên không muốn gặp những người này.
“Cậu Lục, tôi tên là Vương Hồng Nhung, lúc còn đi học, quan hệ giữa tôi và Tô Lan Huyên vô cùng thân thiết, chúng tôi thậm chí còn là bạn cùng bàn nữa.”
Vương Hồng Nhung nhiệt tình duỗi tay ra, nở nụ cười rực rỡ, dáng vẻ cũng cực kỳ mê người.
Để quyến rũ ai ở đây?