Mục lục
Truyện: Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi (full) - Tô Lan Huyên - Lục Đồng Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Đồng Quân nhìn về phía người đàn ông giơ tay, gật đầu đồng ý: “Người anh em này đúng là rất thức thời, anh muốn người vợ thế nào, chỉ cần nói một tiếng ngày mai tôi cho người dẫn đến” Không hổ là người làm ăn, rất biết näm lấy điểm yếu của đối phương.

Người đàn ông cao gầy ngại ngùng nói: “Tôi thích một người da trắng, vóc dáng cao ráo, mông cong và lớn”

Lục Đồng Quân gõ nạng xuống nền quyết định: “Không thành vấn đề. Hạ Đình Hạ Vân, ngày mai tìm một người phù hợp với tiêu chuẩn cho người anh em này. Tìm thêm vài người nữa cho anh ấy chọn”

Người đàn ông cao gầy mừng rỡ như điên: “Còn có thế chọn nữa à?

Độc thân đã hơn bốn mươi năm, vừa nghe thấy có thể lấy được vợ, trong lòng người đàn ông cao gầy vô cùng xúc động.

Những người khác thấy thật đúng là có thể lấy vợ, tỏng lòng cảm thấy hơi dao động.

“Tôi nguyện ý gia nhập.”

“Tôi cũng nguyện ý”

“Tôi cũng muốn cưới vợ”

“Tôi muốn vợ xinh đẹp, tốt nhất là cô gái mười tám tuổi, mềm một chút”

“Lấy vợ cái gì, lấy vợ cái gì?” Chu Á tức giận muốn chết, đi qua đạp cho mỗi người một cái, túm người đàn ông cao gầy đứng lên: “Anh đã hơn bốn mươi tuổi rồi, chỉ cần vài năm nữa là đã về hưu rồi, còn lấy vợ làm gì? Lấy vợ để bị cười vào mặt à? Tôi thấy anh là ăn no dửng mỡ.

Tất cả đứng lên hết cho tôi, nếu ai bắt được Lục Đồng Quân tôi thưởng người đó một ba chục tỷ”

Có người nói nhỏ: “Chiếc nhãn trong tay Lục lão đại chính là tượng trưng cho thân phận thủ lĩnh của Địa Sát. Trước đây Tân lão đại đã nói qua, thấy nhãn như thấy ông ấy”

Hiển nhiên Chu Á đã sớm thấy chiếc nhẫn trong tay Lục Đồng Quân. Cũng chính chiếc nhắn này khiến cho những người này khiếp sợ quỳ rạp một đám.

Sau khi Tân Chấn Đông “chết”, Chu Á vẫn luôn đi tìm chiếc nhãn này, nhưng tìm mãi cũng không được, không ngờ nó lại nằm trong tay Lục Đồng Quân.

“Chắc chản chiếc nhãn trong tay anh ta là giả” Chu Á đùng đùng phẫn nộ: “Tân lão đại đã chết, hiện tại Địa Sát là do tôi định đoạt. Tôi m theo, đều lên hết cho.

kêu các người động tay thì các ngư: Mọi người đều đứng im tại chỗ, không ai động tay. Chu Á thấy cảnh tượng này, nổi trận lôi đình: “Tôi thấycác người đúng là làm phản đúng không?”

Trên mặt Lục Đồng Quân vẫn là biểu cảm ung dung, nhẹ nhàng mở miệng: “Chu Á, một người thủ lĩnh tốt sẽ không ngăn cản cấp dưới của mình chạy đến chỗ có tiền đồ rộng mở. Nhìn mọi người xem, đều đã ba mấy bốn mươi tuổi cả rồi. Người bình thường ở độ tuổi này của bọn họ đều đã có con học tiểu học rồi, còn bọn họ vẫn độc thân, đây chính là điều thất trách của người làm lão đại như anh. Anh không thế vì ham muốn cá nhân của mình mà ngăn cản tương lai của bọn họ được”

Có thể nói những lời này đều nói trúng tim mỗi người.

Người đàn ông cao gầy di chuyển về phía Lục Đồng Quân vài bước, nói với Chu Á: “Chu lão đại, anh dẫn chúng tôi đến thủ đô cũng chỉ là vì cứu cô chủ. Vì hạnh phúc của anh mà kéo nhiều anh em chúng tôi đến đây như vậy, có phải rất xấu xa không? Tôi cảm thấy vẫn là nên dựa vào tổ chức Bóng Đêm. Trước kia tôi đi theo Tân lão đại, nhưng Tân lão đại đã chết, nhẫn ở trong tay ai tôi sẽ đi theo người đó.”

Lục Đồng Quân nháy mắt ra lệnh cho Hạ Đình, Hạ Đình lập tức nằm lấy tay của người đàn ông cao gầy: “Người anh em, chào mừng sự gia nhập của anh, xin ký tên vào đây”

Hạ Vân nhanh chóng chuẩn bị bút qua: “Ai muốn báo danh thì hãy đăng ký vào đây, xếp hàng lịch sự không chen lấn xô đẩy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK