Mục lục
Truyện: Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi (full) - Tô Lan Huyên - Lục Đồng Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Thanh Tâm kinh ngạc, im lặng một lúc rất lâu, cô ta nhìn Tô Lan Huyên lại một lượt từ trên xuống dưới với vẻ không thể nào tin nỗi rồi nói: “Cô, cô, cô là 

mợ Lục sao? Là bà chủ của tập đoàn Huyện Quân hả? Tôi biết, tôi đã xem tin tức, trên mạng nói cô đã giết mẹ chồng mình, cô bị truy nã là vì nguyên nhân này sao? 

Cô ở ngoài đời thật còn đẹp hơn cả trên ti vi, tôi thật không nhìn ra” 

Trương Thanh Tâm nói với vẻ khoa trương: “Trời ơi, tôi đã gặp may mắn gì thế không biết, không ngờ lại được gặp mợ Lục trong lời đồn. Tôi là fan của cô đấy, cô là thần tượng của tôi, tôi vô cùng, vô cùng ngưỡng mộ tình yêu của cô và cậu Lục, thật là lãng mạn. Cậu Lục nổi tiếng chiều vợ mà” 

Tô Lan Huyên ngay mặt ra: “.” Cô mà cũng có fan sao? 

Cô cảm thấy Trương Thanh Tâm đang mất trí nhớ có chọn lọc, bây giờ trên mạng đang lan truyền chuyện cô và Lục Đồng Quân trở mặt, chuyện cuồng chiều vợ đã chìm xuống, bây giờ đã là chuyện hai vợ chồng xem nhau như kẻ thù rồi. 

“Bớt nịnh đi" Tô Lan Huyên nói: “Cô đi đi, tôi phải đi tìm con trai tôi”. 

“Tôi không đi đâu” Trương Thanh Tâm lắc đầu, đột nhiên nở nụ cười tham lam và hỏi: “Mợ Lục, phần thưởng ba trăm tỷ đó có còn hiệu lực không?” 

Tô Lan Huyên chợt hiểu ra, cô mỉm cười rồi nói: “Ba trăm tỷ đó không dễ lấy đâu, có thể sẽ phải mất mạng đấy”. 

“Tôi hiểu đạo lý đầu tư phải có rủi ro mà.” Trương Thanh Tâm nói: “Không đành lòng bỏ con thì sao bắt được sói, ngộ nhỡ cô gặp phải chuyện gì đó mà có thêm tôi thì nói không chừng tôi còn có thể giúp được” 

“Không được Tô Lan Huyên nói: “Cô đi đi, hôm nay cô cũng đã giúp tôi, sau này tôi sẽ đến trả công cho cô 

Lục Minh Húc và Tần Kiều Lam đều là kẻ dám giết người, cô không muốn làm liên lụy đến Trương Thanh Tâm. 

Tô Lan Huyên chỉ lấy điện thoại của Trương Thanh Tâm để tiện liên lạc với Lục Đồng Quân thôi. Cô đi men theo con đường nhỏ, theo hướng mà Lục Minh Húc đã đi. 

Tô Lan Huyên đi chưa được bao xa thì phát hiện ra Trương Thanh Tâm lại đi theo cô, cô tức giận nói: “Chẳng phải bảo cô đi rồi sao? Cô đi theo tôi làm gì hả?” 

“Nếu như tôi đi thì thật là không có nghĩa khí” Trương Thanh Tâm nói: “Tôi lấy chắc số tiền này rồi, đừng hối hận đấy nhé”. 

Tô Lan Huyên hiếm khi gặp phải người cố chấp như thế, cô có thể nhận ra dù cho cô từ chối thì Trương Thanh Tâm cũng sẽ đi theo cô. 

“Vậy lát nữa cô không được manh động, nếu thấy không ổn thì phải chạy ngay” Tô Lan Huyên dặn dò: “Nếu như có xảy ra chuyện gì thì tôi không gánh nỗi trách nhiệm đâu”. 

“Yên tâm đi, tôi sẽ không làm liên lụy cô đâu” Trương Thanh Tâm nói: “Tôi rất thông thuộc chỗ này, tôi sẽ dẫn đường cho cô 

Con đường nhỏ đó rất dài, hai người họ đi gần hai mươi phút thì lại gặp một ngã rẽ. 

Trương Thanh Tâm hỏi: “Đi bên nào đây?” 

Tô Lan Huyên bật đèn pin điện thoại lên, quan sát mặt đất thì thấy bên trái có dấu bánh xe đè lên, cô nói: “Đi bên này.” 

Suốt dọc đường đi Trương Thanh Tâm rất nhiều chuyện: “Rốt cuộc là ai đã giết mẹ chồng cô?”. 

“Rốt cuộc là ai đã bắt cóc con trai cô?” “Phải rồi, người đàn ông lúc này là ai? Là anh ta bắt cóc sao?” “Còn nữa, có phải lúc nãy cô đã gọi điện cho cậu Lục không?” 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK