Vừa nghe không phải con gái, Lục Đồng Quân liền nhụt chí.
Hai cô con gái biến thành hai cậu con trai, lần này thì là bốn đứa con trai.
Trong lòng Tô Lan Huyên mặc dù vẫn hy vọng là con gái, con gái song sinh, nhưng là con trai thì tất nhiên cô cũng thích, con mình sao có thể không thích được.
Lục Đồng Quân: "..."
Giấc mộng con gái bị vỡ nát.
Dáng vẻ Lục Đồng Quân như bị sét đánh, nhất thời Lục Đại Thiếu vẫn rất khó chấp nhận chuyện con gái biến thành con trai này.
Kiểm tra xong, hai người rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ, Tô Lan Huyên cầm phiếu lấy siêu âm B nghiên cứu: "Sao em không thấy giống vậy nhỉ? Đen thùi lùi một cục, Lục Đồng Quân, anh nhìn một chút đi?"
"Không nhìn." Mặt Lục Đồng Quân đầy kiêu ngạo, nghiêng đầu qua một bên.
Tô Lan Huyên dở khóc dở cười: "Đâu có ai như anh chứ, con trai thì không phải con anh à".
"Anh muốn con gái." Lục Đồng Quân kéo cánh tay Tô Lan Huyên: "Lan Huyên, trở về chúng ta tạo lại con gái đi."
Tô Lan Huyên lạnh lùng liếc anh một cái: "Bớt đi, thai này em còn chưa sinh đã muốn thai sau, anh thật sự coi em là heo à".
"Chẳng lẽ em không muốn có con gái sao?"
"Thôi đi, hình như em đã phát hiện ra, nhà họ Lục các anh chưa có con gái thì phải. Lục Đồng Quân, anh cam chịu số phận đi, bốn con trai cũng phải chịu cho em, cố gắng kiếm tiền mua sữa bột đi." Tô Lan Huyên liếc mắt: "Gieo nhân nào thì gặp quả đó, đây không thể trách em được."
Lục Đồng Quân sờ bụng Tô Lan Huyên một cái, chấp nhận thở dài một hơi: "Con trai thì con trai vậy."
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng Lục Đồng Quân vẫn rất buồn bực, giống như một quả bóng xì hơi, làm gì cũng không có sức.
Lục Đồng Quân bảo Tô Lan Huyên mang thai lần ba cũng chỉ là đùa giỡn, sinh cái thai này xong anh cũng không có ý định để Tô Lan Huyên mang thai lần nữa.
Không có con gái thì không có con gái vậy.
Hai người trở lại biệt thự Nam Sơn, vừa vặn Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa cũng đang từ phòng huấn luyện đi ra, hai người này rất biết tự hạn chế, bình thường cũng không lười biếng, cộng thêm ở đây Lục Đồng Quân có đầy đủ hết dụng cụ huấn luyện nên hai người cũng thích ngâm trong phòng huấn luyện.
"Anh rể, sao mặt anh lại đen lại vậy?" Lâu Yến Vy gặm trái táo, thuận miệng hỏi: "Hôm nay không phải là ngày tốt để Hạ Bảo Hạ Lăng nhận tổ quy tông sao, sao mặt lại như đưa tang vậy."
Lục Đồng Quân mạnh miệng: "Em nhìn lầm rồi, anh đang vô cùng vui vẻ!
Tô Lan Huyên không nhịn được cười trong lòng, nói: "Hai bọn chị vừa mới đến bệnh viện kiểm tra thai sản một chuyển nên anh rể em đang vô cùng vui vě."
"Hả? Thế đúng là con gái chứ?" Lâu Yến Vy chợt cảm thấy trái táo trong tay không còn thơm nữa.
"Ừ là con gái" Lục Đồng Quân thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn thay đổi thời tiết, híp mắt nở nụ cười: "Hai cô con gái, trên đường về bọn anh còn nghĩ. cả tên rồi, Lan Huyên, em quá vất vả rồi."
Trong nháy mắt Tô Lan Huyên liền hiểu ý Lục Đồng Quân, đây là đang muốn quyt nợ sao.
Quả nhiên, Lục Đồng Quân như cười như không cười nhìn Lâu Yến Vy: "Em dâu, anh nghe nói em cược với chị em, vậy em chấp nhận thua cuộc đi, bọn anh đang rất mong chờ em tỏ tình với Vạn Hoài Bắc đấy".
Lâu Yến Vy cũng muốn quyt nợ, bảo cô ta tỏ tình với Vạn Hoài Bắc vậy cô ta thà... độc thân cả đời.
"Em không tin, hai vợ chồng các người rất gian xảo, em phải xem phiếu kiểm tra một chút mới được"
Bạch Hồng Hoa ở bên cạnh cảm thấy rất vui vẻ yên tâm, cuối cùng chỉ số IQ của Lâu Yến Vy cũng tăng.
"Đây cầm xem đi, đỡ phải nói vợ chồng anh giở trò" Lục Đồng Quân rất hào phóng đưa phiếu kiểm tra cho Lâu Yến Vy.
Tô Lan Huyên vẫn hơi bất ngờ, nếu xem thì không phải lộ tẩy sao?
Lục Đồng Quân lén cho Tô Lan Huyên một ánh mắt yên tâm, anh đoán Lâu Yến Vy có xem cũng không hiểu đâu.
Trên phiếu kiểm tra cũng sẽ không viết rõ giới tính, không phải người chuyên nghiệp thì ngay cả hình bốn chiều nhìn cũng không hiểu.
Người ngoài ngành nhìn một cái thì cũng chỉ thấy đen thùi lùi một cục, ngay cả đứa trẻ ở đâu cũng không chắc chắn nhìn ra được.
Thấy Lục Đồng Quân sảng khoái như vậy, Lâu Yến Vy thực sự cũng có chút tin, cô ta nhận lấy phiếu kiểm tra, đúng là cô ta xem cũng không hiểu, cũng chỉ giả vờ nhìn một chút.
Lục Đồng Quân nói: "Thấy không, nhìn đi, rõ ràng như vậy, là hai cô con gái, chấp nhận thua cuộc đi."
Quả thật lâu Yến Vy không thể nhìn ra cái gì, Lục Đồng Quân để cho cô ta nhìn đi nhìn lại mấy lần rồi mới lấy lại phiếu kiểm tra.
"Em là loại người chơi xấu sao, đây không phải là em không giữ chữ tín, nhưng người không ở đây thì em tìm ai tỏ tình chứ, hôm khác, hôm khác đi."
Đúng lúc Lâu Yến Vy còn đang muốn mượn cớ trì hoãn thì tiếng Vạn Hoài Bắc từ bên ngoài truyền vào.
"Lão đại, chị dâu." Vạn Hoài Bắc cả người mặc âu phục màu trắng, khuôn mặt đẹp trai, nói: "Vừa rồi em nghe thấy có ai định tỏ tình, tỏ tình với ai vậy?"
Sau một đêm, mắt Vạn Hoài Bắc cũng bớt sưng hơn, đấy là do thuốc của Xa Thành Luân tốt chứ nếu không Vạn Hoài Bắc sẽ không dám ra tay với con.
mắt gấu trúc này.
Vạn Hoài Bắc vừa xuất hiện, hai mắt Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân đều sáng lên, tới thật đúng lúc.
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, Tô Lan Huyên nháy mắt với Lâu Yến Vy: "Lâu Yến Vy, bọn chị đều trông chờ em."
Lâu Yến Vy ôm mặt muốn bỏ chạy, Vạn Hoài Bắc đến lúc nào không đến, lại cứ cố tình đến lúc này.
Vạn Hoài Bắc cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của Lâu Yến Vy, không hiểu nên nói: "Cô định tỏ tình sao? Không biết tên xui xẻo nào bị cô thích vậy."
Vạn Hoài Bắc cũng rất tò mò.
Vạn Hoài Bắc không nói những câu này cũng không sao, nhưng câu này nói không phải đang chọc tức Lâu Yến Vy sao?
Lâu Yến Vy cũng không thèm đếm xỉa đến những lời này của Vạn Hoài
Bắc, cười híp mắt nói: "Anh cũng sắp biết tên xui xẻo đó là ai rồi đó."
Lâu Yến Vy hung hăng gặm một miếng táo, sau đó khí phách hào hùng lau miệng một cái rồi đi về phía Vạn Hoài Bắc.
Vạn Hoài Bắc chợt cảm thấy không ổn: "Quỷ dạ xoa, cô muốn làm gì? Đừng tới đây, hai chúng ta đã thanh toán xong rồi mà."
"Ân oán thì đã thanh toán xong nhưng còn tình cảm giữa hai ta còn chưa thanh toán xong đâu!" Lâu Yến Vy ngang ngược một tay kéo lấy cà vạt của Vạn Hoài Bắc, kéo đến bên cạnh mình, nhấc chân giẫm lên ghế, dáng vẻ giống như nữ thổ phỉ: "Vạn Hoài Bắc, anh nghe cho kĩ lời bà đây nói này, tôi...
Tôi thích anh."
Muốn thực sự bảo Lâu Yến Vy tỏ tình vậy thật rất khó cho cô ta.
Lúc lời nói vừa dứt, toàn bộ phòng khách đều yên tĩnh.
Hạ Đình Hạ Vân vừa vào cửa cũng đúng lúc nghe được lời tỏ tình của Lâu Yến Vy, hai người chợt nhận ra rằng cuối cùng họ cũng hiểu vì sao mấy năm nay Lâu Yến Vy vẫn đuổi tới tận cùng không buông tha cho Vạn Hoài Bắc, hóa ra là vì thích thầm Vạn Hoài Bắc.
Những lời tỏ tình này lọt vào tai Vạn Hoài Bắc thì lại vô cùng kinh sợ.
Thế nhưng câu "Tôi thích anh" lại giống như ném cục đá vào mặt hồ yên ả, khuấy loạn mặt hồ đã yên ả hơn ba mươi năm.
Lục Đồng Quân và Tô Lan Huyên bị lời tỏ tình ngang ngược này của Lâu Yến Vy làm cho hơi sửng sốt.
Tư thế Lâu Yến Vy kéo tay Vạn Hoài Bắc quá đẹp trai, Vạn Hoài Bắc cao một mét tám chợt giống như một cái túi trút giận vậy, thần phục dưới chân nữ thổ phỉ.
Bạch Hồng Hoa âm thầm giơ ngón cái với Lâu Yến Vy, thật trâu bò.
Vạn Hoài Bắc rất lâu mới lấy lại giọng: "Quỷ dạ xoa, cô không uống lộn thuốc chứ."
Đây cũng quá. . . mơ mộng rồi.
Lâu Yến Vy lại tỏ tình với anh ta.
Một câu nói vừa rồi của Vạn Hoài Bắc đã phá tan toàn bộ bầu không khí nghiêm túc vừa rồi.
Không từ chối, nhưng cũng không chấp nhận.
Lâu Yến Vy buông tay ra rồi thờ ơ nói: "Thích tin hay không thì tùy, Hồng Hoa, tôi đói rồi, đi, chúng ta đi ăn mì thịt bò."
Vừa nói, Lâu Yến Vy còn thật sự cùng Bạch Hồng Hoa rời đi, đi tới cửa trước Lâu Yến Vy còn rất bình tĩnh, vừa ra khỏi cửa liền chạy như bay.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK