Vệ Tây nói: “Lão đại, chẳng lẽ đúng là có người chở xăng vào đây sao? Nếu có người chở xăng, không có khả năng không thể kiểm tra được”
“Tần Kiều Lam rất gian xảo, hơn nữa trong khách sạn này nhất định phải có người của cô ta. Để con cá lọt lưới cũng không có gì ngạc nhiên” Lục Đồng Quân quỳ xuống, đưa tay sờ sờ mặt đất: “Cô ta đã đến rồi.”
Xăng đổ trên mặt đất, bốc hơi hết rồi mà vẫn còn chưa bay hết mùi.
Lần theo mùi xăng, Lục Đồng Quân tìm được một chỗ đậu xe những trong chỗ đậu xe lại không có xe. Xe đã bị lải đi hay là vốn dĩ không có xe đậu ở đây?
Lục Đồng Quân ngẩng đầu liếc nhìn phía trên liền phát hiện đây là góc chết của camera giám sát, cho dù muốn biết loại xe nào đậu ở đây trước đó cũng rất
khó.
Cùng lúc đó. Phía bên kia của một hành lang.
Một người phụ nữ đi giày cao gót màu đỏ, mặc váy cưới đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ đến phòng nghỉ. Tiếng giày cao gót giẫm lên mặt đất phát ra tiếng cộp cộp cộp, vang vọng trên hành lang, nghe thật ghê rợn.
Trên xe đẩy chính là xăng, nó được phủ một tấm vải trắng lên trên. Mấy thùng xăng đã tràn đầy.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một tiếng động lớn ngoài cửa sổ đến nỗi muốn điếc cả lỗ tai.
Vốn dĩ Lâu Yến Vy đang ghé mắt vào mắt mèo theo dõi động tĩnh trên hành lang liền chuyển hướng chú ý.
“Hồng Hoa, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lâu Yến Vy bước nhanh đến cửa sổ để kiểm tra, đồng thời hỏi tình hình của Bạch Hồng Hoa qua tai nghe của cô ta.
Bạch Hồng Hoa đang ở trên lầu cũng nghe thấy tiếng động lớn thì nhìn xuống lầu.
Trong khoảng thời gian sơ hở này, người phụ nữ đi giày cao gót màu đỏ bước đến trước cửa phòng nghỉ, lấy thẻ mở cửa phòng nghỉ rồi tạt xăng vào.
Ở tầng dưới, một chiếc ô tô tông vào tường, toàn bộ phần đầu xe nát bét.
Bạch Hồng Hoa nói qua tai nghe: “Có vẻ như ai đó đã say rượu và đụng vào tường”
Giọng của Vạn Hoài Bắc cũng phát ra từ tai nghe. “Mẫu Dạ Xoa, tình hình bên cô thế nào rồi?” “Hỏng bét rồi” Lâu Yến Vy sợ hãi thốt lên.
Lâu Yến Vy kịp phản ứng và nhanh chóng mở cửa nhưng cánh cửa phòng nghỉ nơi Tô Lan Huyên đang ở lại đóng chặt không mở ra được.
“Chị” Lâu Yến Vy vội vàng lao vào đập cửa.
Lâu Yến Vy cũng gọi điện cho Lục Đồng Quân qua tai nghe: “Anh rể, bên chỗ chị đã xảy ra chuyện rồi”
Gần như đồng thời cùng một lúc, tất cả mọi người đều đổ xô đi về hướng phòng nghỉ ngơi.
Lãnh Phú Cường cũng đã nhận được tin báo và cùng với cảnh sát hình sự mặc thường phục đi lên lầu.
Bạch Hồng Hoa từ trên lầu xuống trước, Lâu Yến Vy đang đạp cửa. "Chất lượng của cánh cửa này quá tốt" . Lâu Yến Vy đã đạp vài cái nhưng vẫn không phá được.
Mùi xăng nồng nặc bốc ra từ phía dưới khe cửa, ngay sau đó liền có xăng tràn ra ngoài.
Lâu Yến Vy sốt sắng nói: "Không hay rồi" Cô ta thực sự muốn phóng hỏa ư.
Bạch Hồng Hoa cũng tông vào cánh cửa mấy lần mà vẫn không mở ra được, cô ta liền hỏi: "Kim vàng của cậu đâu rồi?"
“Ừ nhỉ, suýt chút nữa thì tớ quên mất, tớ vẫn còn kĩ năng mở khóa cơ mà” Lâu Yến Vy vô trán một cái lấy ra một chiếc kim vàng để cạy ổ khóa.
"Lâu Yến Vy, Bạch Hồng Hoa, chị dâu đâu rồi." Vạn Hoài Bắc cũng đã đến.
Lãnh Phú Cường, Tần Chấn Đông và Tô Khánh Thành đều lần lượt có mặt ở đây.
Tần Chấn Đông hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Đối với những ai còn chưa biết sự tình là như thế nào thì khi nhìn thấy mọi người ai nấy đều chạy đến đây trong lòng cũng cảm thấy hơi hoảng loạn.
Trong lòng của Tần Chấn Đông vừa bối rối lại vừa tò mò.
Ngày vui hân hoan náo nức, sao mọi người lại cuống cuồng sợ hãi làm gì thế kia!
Ngay khi ông ta vừa dứt lời, Lâu Yến Vy đã mở được cánh cửa ra.