“Chị dâu, đừng nghĩ lung tung, nhất định cảnh sát sẽ trả lại trong sạch cho chị” Lục Minh Húc trấn an nói: “Ăn chút đồ đi đã.”.
Tô Lan Huyên lắc đầu: “Chị không muốn ăn gì cả, ăn không nổi”
Tô Lan Huyên vùi đầu vào hai đầu gối, tâm trạng hoàn toàn là hoang mang và sợ hãi.
Lục Minh Húc cũng không miễn cưỡng cô, đi đến bàn uống nước rót cho cô một cốc nước: “Vậy uống chút nước đi”
Tô Lan Huyên hít một hơi sâu, uống hết cốc nước rồi mới dò hỏi: “Em hai, có thể cho chị mượn di động một chút không?”
Lục Minh Húc không hề do dự, thản nhiên lấy đi động ra đưa cho cô: “Được, tuỳ ý mà dùng, em xuống bếp xem thế nào”
Lục Minh Húc không có ý tránh đi, anh ta đóng cửa lại nhưng vẫn để hé một kẽ hở, giấu người sau cánh cửa nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của Tô Lan Huyên.
Trên mặt Tô Lan Huyên không hề biến đổi, cô không tuỳ tiện mở xem điện thoại của Lục Minh Húc, chỉ lên mạng xem tin tức nóng mà thôi.
Con dâu giết mẹ chồng, vụ án động trời này đã lọt vào hot search, thu hút nhiều lượt theo dõi của cư dân mạng.
Những dòng bình luận vẫn là mắng chửi cô thậm tệ, Tô Lan Huyên đưa tay lên che miệng, lông mi khẽ chớp khiến nước mắt rơi xuống.
Một bộ dáng hoàn toàn không chịu được áp lực từ dư luận mà bật khóc.
Tô Lan Huyên khóc vô cùng nhẫn nhịn, những ngón tay khác không ngừng lật xem các bình luận, giống như cô đang tìm gì đó.
Cuối cùng Tô Lan Huyên cũng thấy được một cái tên trên mạng là “Đát Kỷ đẹp nhất” đang phản đối lại những bình luận oán hận cô.
Tô Lan Huyên che giấu sự kích động trong lòng bàn tay thao tác nhanh chóng đăng nhập vào Facebook của chính
mình, trả lời bình luận người tên “Đát Kỷ đẹp nhất” đúng ba chữ “tôi vẫn ổn”.
Sau khi gửi xong, Tô Lan Huyên lập tức đăng xuất.
Cô không có dùng điện thoại của Lục Minh Húc để liên hệ với Lục Đồng Quân, vì cô hiểu Lục Đồng Quân. Nếu anh biết cô đang ở chỗ của Lục Minh Húc, khẳng định anh sẽ đến tìm cô, vậy kế hoạch của cô coi như hỏng.
Cô mượn điện thoại của Lục Minh Húc mục đích chính là khiến cho Lục Minh Húc thả lỏng cảnh giác.
Trần Hương Thủy chết thảm, trong lòng Lục Đồng Quân. nhất định rất đau khổ, bây giờ cô vẫn còn cơ hội có thể tìm lại đứa con trở về, cô nhất định phải nắm lấy.
Lục Minh Húc đứng ngoài nhìn một lát sau đó mới đi vào, anh ta liếc mắt nhìn Tô Lan Huyên, thấy Tô Lan Huyên đang đọc bình luận dưới những bài đăng nóng hổi bên an ủi: “Chị dâu, vẫn là đừng nên đọc mấy thứ này. Những người này. không biết chân tướng sự việc, đều là những người não tàn hùa nhau đùa cợt thôi.
“Hiện giờ chị đã thành một người con dâu ác độc, từng có bao nhiêu phong quang, bây giờ thì thật nghèo túng. Nếu không phải em hai thu nhận chị, ngay cả nơi để đi chị cũng không có” Tô Lan Huyên đưa điện thoại trả lại cho Lục Minh Húc, cả người vô lực dựa đầu vào tường, nhìn ra ngoài cửa sổ và nói: “Nếu lần này chị không có chuyện gì mà có thể quay về, ân tình này của em hai chị nhất định sẽ nhớ kỹ. Đến lúc đó chị sẽ nói với ông nội và Lục Đồng Quân để em quay về nhà họ Lục”
Lục Minh Húc nhận lấy điện thoại cất vào túi quần, vô tư cười cười: “Cuộc sống hiện giờ của em rất tốt, không nghĩ tới sẽ quay về nhà họ Lục, sống một cuộc sống đơn giản không quan tâm cũng rất tốt”.