Mục lục
Truyện: Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi (full) - Tô Lan Huyên - Lục Đồng Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh và Lãnh Phú Cường cùng một hạng người. Bà đây còn lâu mới tin anh” Lâu Yến Vy đá cây gậy trúc ra.

Lúc này, đèn điện bên trong cục sáng trưng, cửa lớn mở ra.

Từng chiếc xe cảnh sát nối đuôi nhau đi ra.

gian ngắn không thể giải quyết được, người đã bị mang đi rồi”

“Mang đi? Không còn ở đây sao?” Vạn Hoài Bắc cảm thấy hơi ngạc nhiên, theo bản năng anh liếc nhìn lên ngọn cây một cái, không xong rồi, Lâu Yến Vy đã đi vào rồi.

Tận mắt Tô Lan Huyên nhìn thấy Lâu Yến Vy đi vào, cô không có cách nào lên tiếng ngăn cản, nếu kinh động những người ở đẳng kia vậy thì vô cùng khó lường.

Trong lòng Tô Lan Huyên nóng như lửa đốt, sau khi mấy người Hoàng Vương lên xe cảnh sát rời đi cô mới vội vàng chạy tới.

“Chị dâu?” Vạn Hoài Bắc nhìn thấy tô canh cảm thấy kinh ngạc.

“Đừng ngạc nl Lâu Yến Vy đã đi vào rồi” Tô Lan Huyên chạy về phía cục cảnh sát muốn nhanh chóng ngăn cản Lâu Yến Vy.

Vạn Hoài Bắc cũng chạy theo vào, trong cục cảnh sát chỉ có nhân viên phụ trách, còn lại vô cùng vắng vẻ.

Hai người phân công nhau đi tìm.

Nửa giờ sau Tô Lan Huyên và Vạn Hoài Bắc đều không tìm thấy người, hai người tụ họp nhau ở cửa chính.

Bọn họ cũng không dám gây ra động tĩnh lớn chỉ có thể lặng lẽ đi tìm.

“Chị dâu, không xong rồi” Vạn Hoài Bắc nói: “Một khi đã bị bắt thì đừng nghĩ có đường về”

Vạn Hoài Bắc là nhìn thấy tin tức trên mạng nên cảm thấy vô cùng lo lắng.

Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa hai người đã có tình cảm mười mấy năm nay, Bạch Hồng Hoa xảy ra chuyện, Lâu Yến Vy chắc chẳn sẽ không đi một mình. Anh ta đoán Lâu Yến Vy sẽ đến đây, thật may mắn là anh đã đuổi kịp, thế nhưng đâu biết được trong nháy mắt đã không thấy người đâu nữa.

“Vẫn chưa xuất hiện động tĩnh gì, khả năng là có gì đó đã thay đổi”

Tô Lan Huyên vừa dứt lời, trên đỉnh đầu đã nghe thấy một tiếng động.

“Sao hai người lại vào được đây?”

Tô Lan Huyên và Vạn Hoài Bắc đồng loạt ngẩng đầu, không biết từ khi nào Lâu Yến Vy đã lại đứng trên cây hoè lớn.

Hai người nhìn trái nhìn phải rồi vội vàng chạy ra.

Tô Lan Huyên hạ giọng: “Lâu Yến Vy, mau đi xuống”

Vạn Hoài Bắc nói: “Bạch Hồng Hoa không ở đây, đã đối địa điểm rồi?

Lâu Yến Vy nhảy từ trên cây xuống sau đó đi đến bên cạnh Vạn Hoài Bắc: “ Đổi đi đâu?”

Vạn Hoài Bắc nói: “Không biết, vừa nấy còn chưa hỏi được là đi đâu đã phải vội vàng đi tìm cô nên chưa hỏi được”

“Lên xe trước đã sau đó thì nói chuyện địa điểm sau” Trong lòng Tô Lan Huyên run sợ, cô cảm thấy ở trước cục cảnh sát thật không an toàn.

Nửa giờ sau.

Ba người cùng đến một quán cà phê, Lâu Yến Vy nói với Vạn Hoài Bắc: “Anh đi điều tra một chút xem bọn họ nhốt Hồng Hoa ở đâu. Thật sự là không được, hay anh dùng mỹ nam kế đi, chắc chẳn Lãnh Phú Cường biết”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK