Mục lục
[Dịch] Ngọc Tiên Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hoa Lân đối với cơ quan học một khiếu cũng không thông, thông đạo đáng chết này chỗ nào cũng bóng láng như kính, ngay cả chỗ gồ ghề cũng không có, đá thủy tinh trên vách tường cũng bị hoa lân hai ba lần đánh rơi xuống, nhưng cũng không tìm được đường ra. Trong cơn tức giận, Hoa Lân cũng không thèm quan tâm đến việc có thể bị bại lộ hành tung của bản thân, ngưng tụ ngọn lửa Phần Tinh luân, Hà Chiếu kiếm trong tay nhất thời dấy lên liệt hảo trùng trùng, hình thành một thanh hỏa diễm kiếm thật lớn. Hai tay cầm kiếm, ngưng tụ lực lượng, hét lớn một tiếng: “Khai!”

Kiếm quang cuồng liệt, điên cuồng phách xuống, liệt bắn nổ tung bắn ra bốn phía, khí lưu mạnh mẽ chấn Hoa Lân thối lui hơn năm bước. Thạch bích đối diện rốt cục cũng bị khảm ra một vết kiếm thật sâu. Đúng vậy, chỉ có một vệt kiếm mà thôi, nhưng tựu chung toàn bộ thạch bích vẫn bất động.

Hoa Lân sau khi sử một kiếm này, rốt cục hiểu được độ dày của thạch bích tuyệt đối vượt quá năm trượng. Nếu không thì với lực lượng của Phần Tinh Luân, cho dù là hai trượng cương bản cũng sẽ bị chấn liệt. Cuối cùng, Hoa Lân cho ra một kết luận, độ dày của cửa đá thật sự quá kinh khủng…

Hoa Lân đối với phế địa cúi đầu, mang theo Hà chiếu Kiếm, cúi đầu ủ rũ quay trở lại. Nghĩ thầm rằng không bằng trở về xử ra “nhuyễn ma nghạnh phao” với Giáng Tuyết, dùng thêm một chút thời gian có lẽ còn có cơ hội.

Hắn không biết rằng, một kiếm của hắn đã kinh động tới thủ vệ phía trên, cả tiên lăng cùng đều bị hoảng loạn. Đoàn đoàn nhân thủ bay ra vây quanh. Chỉ vì Giáng Tuyết còn đang ở bên trong, nên các nàng không dám tự tiện xông vào, sợ mang đến nguy hiểm cho nàng. Hơn nữa, vừa rồi các nàng đã nhận được lệnh của tổng bộ “Tiên Lăng cung”, nói là đã phái người đến đây canh phòng, chờ chỉ thị của thượng cấp.

Lại nói Hoa Lân trở lại tù phòng, chỉ thấy Giáng Tuyết vẫn nằm trên mặt đất, nhìn qua dường như đang ngủ.

Hoa Lân đi tới bên nàng, nhẹ giọng kêu:

“Uy! Ngươi đang ngủ sao?”

Hoa lân đưa tay chạm vào thân thể mềm mại của nàng, nhưng đột nhiên cảm giác không ổn, vì vậy vội vàng nhảy lùi lại. Quả nhiên, trong tay Giáng Tuyết đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm ,“tranh...” một tiếng đâm thẳng vào bụng Hoa Lân, dù Hoa Lân phản ứng thần tốc, những vẫn bị nàng đâm trúng vạt áo, cũng lưu lại vài giọt máu tươi.

Giáng Tuyết cắn môi, trong mắt tràn đầy vẻ u oán,“ bá bá bá...” liên tiếp ba kiếm phóng về phía Hoa Lân. Chiêu thức biến hóa, thân thể mềm mại đột nhiên xoay tròn, phản thủ nhất kiếm*, một mảnh kiếm quang chém ngang hướng tới phía Hoa Lân, kiếm chiêu vừa nhanh vừa chuẩn. Hoa Lân lập tức bay lên, khó khăn lắm mới tránh được bốn kiếm của nàng. Trường kiếm trong tay Hoa Lân chém xuống ngọc oản (cổ tay) của Giáng Tuyết. Song phương nhanh như thiểm điệm, nháy mắt đối công hơn mười kiếm. Thân thể bên trái Hoa Lân có chút máy động, gọi về hai thanh “phân quang kiếm”, tại không trung xoay tròn. Nhìn thoáng qua, ba thanh kiếm tề phát, kiếm pháp phiêu dật, thật khiến cho người ta hoa cả mắt.

Công lực của Giáng Tuyết tịnh không dưới Hoa Lân. Chỉ cần Hoa Lân không dùng ngọn lửa của “Phần Tinh Luân”, nàng cũng có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với hắn. Vì vậy, hai người trong thạch thất bay lên, kiếm khí chém ra bốn phía, đánh đến khó phân thắng bại…

Hai người đang đánh ác liệt. Đột nhiên cửa thạch thất xuất hiện mấy thân ảnh, một tiếng cười như chuông bạc: “a… hai ngươi đang làm gì vậy? hoa cả mắt a…” nhưng tiếng cười ngoài cửa đột nhiên dừng lại.

“Nguy rồi…” Hoa Lân hoảng sợ thất sắc, vội vàng dừng tay, thối lui năm bước, hoành kiếm phòng bị. Giáng Tuyết cũng thối lui hai bước, quay đầu nhìn về phía cửa. Mọi người đều sửng sốt, người nói chuyện lại là Ninh Niêm Tuyết, Hoa Lân vừa nhìn thấy thân ảnh của nàng, lập tức mừng rỡ vạn phần, hoan hô : “ Hảo tỷ tỷ! Tỷ cuối cùng cũng tới…”

Nhưng Ninh Niêm tuyết không có trả lời Hoa Lân, mà lặng lặng nhìn dưới chân Giáng Tuyết. Đôi mi thanh cau lại, phảng phất thấy được gì đó khoái trá. Mọi người theo ánh mắt của nàng nhìn lại. Chỉ thấy trên mặt đất có một ít quần áo vứt bừa bãi, một khỏa y trong suốt tinh mĩ, còn có vài giọt máu đỏ tươi. Thân thể mềm mại của Giáng Tuyết lập tức run lên , thiếu chút nữa đứng không nổi, mặt càng đỏ bừng. Nàng vốn định chế trụ Hoa Lân, ngược lại còn bị người khác thấy được. Thẹn muốn đào hố mà chui xuống đất, lập tức cúi mặt, khóc lóc chạy vội ra ngoài. Ninh Niêm Tuyết giật mình nhìn Hoa Lân, thất vọng nói:
“Ngươi làm gì với nàng vậy?”

Đối mặt với sự trách vấn của Ninh Niêm Tuyết, Hoa Lân cũng choáng váng. Bất tri bất giác đưa tay gãi đầu, con mắt mở thật to, nhìn Ninh Niêm Tuyết nói:
“Không… không có gì! Cương… vừa rồi đánh nhau, nàng bị thương, ta cùng nàng tái chiến.”
Nói xong, Hoa Lân lập tức lảng sang chuyện khác:
“Sao tỷ lại tới đây? … Sao lại nhanh như vậy?”

Ninh Niêm Tuyết lòng tức giận, bộ ngực phập phồng, quay đầu lại nói với ba nữ tử bên cạnh:
“Việc hôm nay, các ngươi một chữ cũng không được nói ra ngoài! Ta còn muốn cùng tên hỗn đản này nói chuyện, lui ra !”

Ba nữ tử phía sau “căng thẳng” lui ra ngoài. Thân ảnh Ninh Niêm Tuyết chợt lóe lên, “ba” một tiếng, tát tai Hoa Lân đến lỗi hắn không rõ phương hướng nữa.

Bị đánh vào mặt, Hoa Lân tức giận nói:
“Sao tỷ lại đánh ta?”

Ngẩng đầu thấy Ninh Niêm Tuyết hận hận trừng mắt nhìn mình, Hoa Lân lập tức nhìn lại, hai người nhìn nhau một lúc lâu… Ninh Niêm Tuyết run giọng nói:
“Ngươi … ngươi luôn miệng nói cái gì nhân nghĩa đạo đức, muốn ta không lạm sát kẻ vô tội. Nhưng chính ngươi thì sao? Ngươi xem ngươi đã làm gì?”

Tiếp theo ngón tay chỉ về hướng Giáng Tuyết vừa chạy đi và lớn tiếng trách mắng:
“Ngươi biết không? Nàng là cháu gái của cung chủ Tiên Lăng cung, ngươi có muốn cùng Tiên Lăng cung khai chiến hay không?... Ngươi, có phải ngươi muốn cùng ta đối địch không hả?”

Ninh Niêm Tuyết càng nói càng giận, lại càng lớn tiếng:
”Ta thật hối hận, hối hận là từ ‘Tiên Lăng tinh vực’ xa xôi về cứu ngươi…” Nói xong, nàng xoay người đi ra, cũng không để ý tới Hoa Lân.

Cả thạch thất chỉ còn Hoa Lân ngây ngốc đứng tại chỗ, nghĩ thầm rằng ta đây làm sao vậy? lần đầu tiên phạm dâm giới, như một tòa núi nửa phát hỏa, chuyện cười này có đúng là quá lớn không?. Giáng Tuyết cũng thiệt là, nàng tại sao lại hết lần này tới lần khác … lại là cháu gái của Tiên Lăng cung cung chủ? Ai… kỳ thật, có rất nhiều dấu hiệu nói rằng thân phận của “Giáng Tuyết” có chút đặc biệt, nhưng Hoa Lân cũng không có chú ý.

Đầu tiên: Hoa lân lần đầu thấy nàng, nàng đứng ở bên Cầm Oản Vận xem cuộc chiến, cũng không có tiến lên tham chiến.

Thứ hai, màu quần áo của nàng cùng đệ tử khác bất đồng, phải biết rằng, nếu một “môn phái” thống nhất phục sức, vậy nàng nếu không có thân phận đặc thù thì sao có thể, nàng cơ bản không cố ý, cũng không dám mặc một loại.

Thứ ba, Hoa Lân lần trước cùng nàng đối một chưởng, nàng lập tức hỏi:
“Ngươi dụng là pháp thật gì?”

Rất hiển nhiên nàng đối với “Thiên Cực Cửu Chuyển thần công” có hiểu biết nhất đinh. Chiêu tuyệt học này là độc môn tâm pháp của Ninh Niêm Tuyết, người thường làm sao nhận thức ? Nhưng nàng chi tiết cũng không rõ ràng, hơn nữa nàng cố ý che dấu thân phận của mình, cho nên người thường căn bản không nghĩ ra. Mặc dù Hoa Lân thông minh tuyệt đỉnh, nhưng hắn chỉ gặp Giáng Tuyết vài lần, chỉ dựa vào mặt ngoài nhận thức, sao có thể đoán được hơn chứ?

Khiến cho hắn khó chịu chính là, hôm nay đúng là bị Ninh Niêm Tuyết đánh tại chỗ, thầm nghĩ rằng xong hết việc này, hình tượng của mình sợ rằng trong mắt nàng từ nay về sau là một vật không đáng giá mới là điểm chết người. Về phần có muốn cùng Tiên Lăng cung đối nghịch hay không, chính là vấn đề trọng yếu nhất.

Hoa Lân đứng lặng một hồi, rốt cục nhớ tới vài câu cuối cùng của bất dâm kinh: “… Nếu không giữ được thanh minh, tất rơi vào a tị ngục!” Nhìn đến bản thân không cách nào thành tiên, sau khi chết nhất định phải vào a tị ngục. Suy nghĩ một chút, hoa lân đột nhiên cười nói: “Quản làm gì! … chính mình vốn không có hy vọng thành tiên. Ninh Tiêm Tuyết không phải nói sao? Ta thủy hỏa đồng luyện, căn bản không cách nào vượt qua Bàn Niết kỳ, xem ra sau này có thể cùng Thanh Thanh và Linh Nhi… hắc hắc.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK