Mục lục
[Dịch] Ngọc Tiên Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoa Lân nói: " A? Không phải…… ta cũng chỉ là nghe qua người ta nói mà thôi." Nói xong, đột nhiên làm vẻ mặt đau khổ nói: "Ta cứ lỗ mãng thất thố mà tiến đến, Hỏa Long liệu có đồng ý trao Ảo quang kính cho ta không?"

Thần long cười một cách khó hiểu : "Nếu trước kia, ngươi đương nhiên không thể lấy được . Bất quá gần đây , Ảo quang kính linh lực đã trở nên cực kỳ yếu . Sau mấy năm, ta sợ rằng nó sẽ tự mình phong ấn lại . Cho nên, ngươi cần lay động được 'Hỏa Long Chân Quân' , hắn nhất định sẽ đưa Ảo quang kính cho ngươi . …… Chỉ cần có Ảo quang kính trong tay, ngươi hoàn toàn có thể tung hoành trong 'Binh Hồn Giải Thần Trận'. Đến lúc đó, ta mới có thể yên tâm giao phó Tiểu Bạch cho ngươi."

Hoa Lân sửng sốt,cảm thấy thiên hạ làm gì có sự việc nào may mắn như vậy chờ mình? Chỉ sợ rằng con Ác Long này lại muốn tự mình chiếm hữu Ảo Quang Kính thì sao? Hoa Lân suy nghĩ một chút, phỏng chừng con Thần Long này cũng sợ liệt hỏa, cho nên muốn ta đến chịu chết thay nó đây. Thật sự là tức chết mà !
Hoa Lân càng nghĩ càng giận, cảm thấy khả năng này có vẻ đúng . Nghĩ thầm, như thế nào mới có thể chiếm được chút tiện nghi đây ?

Đột nhiên, Hoa Lân linh cơ vừa động, ngẩng đầu hỏi: " Đúng rồi , đã muốn ta đi mượn Ảo quang kính, như thế ngươi nên đưa cho ta một tấm bản đồ mới được. Nếu không ta một mình đi, tại Thần trận này lạc đường thì sao ? Chuyện này đối với ta thật bất công, ngươi nói xem ?"

Cự long sửng sốt, cũng thấy yêu cầu của Hoa Lân là hoàn toàn không quá đáng . Vì vậy, nó cũng giảng giải lộ tuyến đường đi truy tìm Ảo Quang Kính một lần. Cuối cùng lại dặn dò nói: "Trong thần trận , nếu như không cẩn thận lạc đường, ngươi có thể lấy một nhánh cây cấm trên mặt đất. Bóng râm của nó sẽ chỉ phương hướng, chính là phương bắc. Tận lực một chút, có thể sống sót trở về hay không, phải xem vận may của ngươi ."

Hoa Lân trong lúc vô ý biết được bí mật của cách xác định phương hướng, trong lòng lập tức trống dong cờ mở . Trong lòng âm thầm buồn cười, chính mình quanh đi quẫn lại, cuối cùng chính là bước trên con đường tầm bảo . Có thể nói là tạo hóa trêu người mà.

Nếu theo lời Cự Long nói , chỉ cần có nghị lực, nhất định có thể chạy thoát khỏi thần trận. Nói không chừng, Thượng Quan Linh đã bị "Phần Âm Tông" giam giữ tại phía nam nơi này..

Sắp xếp xong xuôi mọi việc, Cự Long đột nhiên vươn móng vuốt khổng lồ ra, ý bảo Hoa Lân giao nộp Tiểu Bạch ra đây .

Hoa Lân nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tiểu Bạch ,trong lòng hết sức miễn cưỡng. Nhưng lúc này chính mình cũng không thể tự quyết định được , chỉ có thể giao Tiểu Bạch cho Cự Long

Tiểu Bạch liều mạng giãy dụa , kêu loạn lên " Hống hống hống .. ", muốn quay trở lại bên Hoa Lân .

Hoa Lân thấy thế, cảm thấy ngực đau nhói. Nước mắt thiếu chút nữa trào ra. Chỉ có thể nức nở nói: " Tiểu Bạch ngoan! ……ta chỉ đi vài ngày thôi mà . Nếu nhanh, chỉ cần hai ngày là có thể trở về rồi . Nhân ... nhân cơ hội này, ngươi hãy nói với Thần Long tiền bối dạy ngươi mấy chiêu pháp thuật lợi hại . Tỷ như 'Phi Hành Thuật', ngươi không phải lúc nào cũng muốn bay lượn sao? Cơ hội tốt đã xuất hiện ngay trước mắt ngươi rồi đó …… Tiểu Bạch !"

Tiểu Bạch vẫn đang liều mạng giãy dụa, kêu lên "Hống hống hống" ,không hề muốn rời xa những lời nói xuất phát tự đáy lòng này .

Hoa Lân nén đau không quay đầu lại, đột nhiên chỉ cự long quát: "Bạch Long khốn kiếp ! Ngươi giúp ta trông nom Tiểu Bạch thật tốt, nó nếu rớt một sợi lông, ta chắc chắn sẽ tìm ngươi liều mạng. Hừ……" Nói xong, Hoa Lân quay đầu chạy đi, trong mắt nhất thời ngấn lên vài giọt hoa lệ . Sợ Tiểu Bạch phát hiện, cho nên Hoa Lân không hề dám quay đầu lại.

Hoa Lân nhảy vọt đi trên tuyết địa, chỉ để lại Tiểu Bạch cô độc "Hống hống" kêu, tiếng kêu vang vọng , vang vọng mãi không thôi . .

Cự long có chút cảm động, cúi đầu hòa ái an ủi Tiểu Bạch . Nhưng khuyên giải cả nửa ngày, Tiểu Bạch vẫn không hết kêu than . Không còn cách nào khác, Cự Long đành mang theo Tiểu Bạch bay lên trời, long vĩ vẫy động, biến mất vào màn mây.

Lại nói Hoa Lân phóng như bay trong biển tuyết mênh mông, trong lòng muôn vàn suy nghĩ. Tương lai quá mức hung hiểm, hắn thật sự không có gì nắm chặc. Cho nên,để Tiểu Bạch lưu lại nơi đó cũng là một lựa chọn không tồi..

Nói không chừng, Cự Long còn có thể dạy Tiểu Bạch rất nhiều cách để sinh tồn,tương lai mình cũng không phải lo lắng nhiều . Về phần "Ảo quang kính", nếu mình có thể thuận lợi lấy về, sẽ đưa cho Cự Long để đổi lấy cách thoát khỏi " Thần Trận " này . Ngoài cách này ra , Hoa Lân cũng chẳng thể nào làm khác . Đối mặt với " Thần trận " muôn phương ngàn hướng này, có quỷ mới biết được liệu mình có thể đi hết được một trong hàng nghìn khu vực nơi này không.

Đi không lâu, sắc trời dần dần âm u, một trận gió lạnh thổi qua, đột nhiên tuyết rơi đầy trời . .

Gió lạnh thê lương cùng bông tuyết thổi qua đại địa , như muốn cắt nát cả thế gian.

Lúc này, trên mặt tuyết trắng , lại có một đạo thân ảnh như ánh sao băng, lướt trong phong tuyết, lưu lại một quỹ tích tuyệt đẹp.

Hoa Lân chạy như bay, thì thào mắng: "Cái nơi quỷ quái này sao tuyết rơi nhiều vậy? Dám chắc là con Bạch Long chết tiệt dở trò quỷ mà " .Vừa nói vừa hướng về phía tuyết trắng mênh mông, dũng cảm tiến đến.

Cũng không biết chạy vội bao lâu, phía trước thủy chung nhìn không tới điểm cuối. Hoa Lân nghĩ thầm, chẳng lẽ mình lại lạc đường sao ? Nếu không thì đã tiến được vào tiên trận tiếp theo rồi chứ. Đang lúc nghi hoặc, phía trước không gian đột nhiên biến động dữ dội, Hoa Lân mừng như điên , chạy nhanh tới .

Chỉ thấy trước mắt sáng ngời, ánh mặt trời chiếu khắp, biển hoa tuyết mênh mông trắng xóa đã lặng lẽ biến mất. Hoa Lân dừng lại , ngẩng đầu nhìn mặt trời trên không, có vẻ hết sức nắng,hiện tượng sương khói mù mịt như đã được dọn sạch sẽ.

Dưới ánh mặt trời gay gắt , tất cả cảnh vật như được thu vào tầm mắt. Nhưng tim Hoa Lân bỗng đập thình thịch , tình hình bỗng trở nên trầm trọng hơn .

Chỉ thấy ngàn dặm bằng phẳng, cũng không có nửa điểm màu xanh biếc. Dõi mắt nhìn ra xa, trước mắt lộ ra vẻ tử khí sâu nặng hoang tàn.

Nơi đây phảng phất như vừa trải qua một hồi chiến tranh kịch liệt. Nhà cửa sụp đổ , cắm đầy dấu vết loang lỗ đao kiếm rỉ sét. Trên đường, cung tiễn , đao thương rải rác khắp nơi. Với cảnh tượng bi tráng này, Hoa Lân vô luận như thế nào cũng cao hứng không nổi.

Hoa Lân lấy ra "Tầm bảo đồ", đối chiếu với lộ tuyến mà Thần Long đã chỉ cho mình, nơi này hẳn nhiên là "Thần binh trận". Dựa theo ngũ hành nói đến, nơi đây thuộc loại trận pháp "Kim" hệ. Ngoài việc này ra, Cự Long cũng không có nói rõ Thần Binh Trận này có gì nguy hiểm, cũng như cách phá giải.

Hoa Lân chậm rãi rút ra Hà Chiếu Kiếm, cảnh giác nhìn chung quanh , nhẹ nhàng đi từng bước , tiến vào khu phế tích hoang tàn . .

Điều hiển nhiên , nơi này từng là một thôn trấn rất phồn hoa . Nhưng hôm nay đã tan hoang, chỉ có thể mơ hồ nhận biết từng ngã tư đường. Xuyên qua một loạt căn nhà, Hoa Lân thấy rõ tất cả đều là tường và mái ngói đỗ vỡ . Chung quanh im lặng hệt như quỷ vực, chỉ có thể nghe thấy tiếng bước chân sột soạt của chính mình.

Một việc vẫn suôn sẻ, Hoa Lân bất tri bất giác đã xuyên qua trấn nhỏ, cũng không có gặp điều gì nguy hiểm. Vì vậy, hắn lại theo đường lớn, hướng khu vực đi đến.

Quẹo qua một đoạn đường ngoằn ngèo, chỉ thấy phía trước một gò cát vô cùng vô tận. Tại gò cát, binh khí cũng cắm đầy khắp nơi trên đất .

Ngoài việc này ra , phía xa cũng còn có nhiều thi thể. Hoa Lân trái tim đập mạnh , nghĩ thầm nơi đây ít ra cũng có mấy ngàn năm lịch sử , cho dù là hài cốt, giờ phút này cũng phải hóa thành bụi đất chứ.

Mang theo hoài nghi trong lòng , Hoa Lân phóng người lên mấy cái, đã hạ xuống thi thể bên cạnh.

Khom lưng cẩn thận kiểm tra, mới phát hiện bọn họ bộ mặt một mảnh đen nhánh, sờ qua cảm giác cứng ngắc phi thường, có thể dùng từ lạnh lẻo tê buốt để hình dung. Hoa Lân dụng trường kiếm gõ gõ, có tiếng kim thiết " Đang Đang Đang " phát ra . Nhìn kỹ, mới phát hiện cổ thi thể đúng là huyền thiết đả tạo, khó trách có thể bảo tồn qua một thời gian dài.

Hoa Lân đứng thẳng lên, không rõ tại sao gặp phải "Kim nhân" này tại chiến trường . Suy nghĩ một chút, giật mình hiểu ra nói: "Chẳng lẽ bọn họ bị tiên nhân điểm kim thuật? Ai…… tên này thật đáng thương."

Nhìn quanh bốn phía, nơi này cũng không có gì đặc biệt. Vì vậy hắn lắc lắc đầu, bước đi nhanh, tiếp tục hướng tới gò cát hoang vu.

Đang lúc đi tới, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng sột soạt . Hoa Lân lập tức quay đầu lại, nhưng ngoại trừ chính tiếng bước chân của mình, không phát hiện có gì bất ổn. Bất đắc dĩ , lại bước đi nhanh, tiếp tục tiến lên phía trước .

Nhưng lúc này đây đi chưa được mấy bước, sau lưng lại truyền đến tiếng sột soạt. Hoa Lân lúc này nghe được rõ ràng, tuyệt không phải tiếng bước chân của mình. Hắn vốn định quay đầu lại , nhưng cuối cùng lại giả như chưa phát hiện ra, tiếp tục đi nhanh hơn. Mặc dù như thế, Hoa Lân cũng cảm thấy sau lưng nổi lên một cảm giác nhột nhạt, như có gai nhọn chĩa vào lưng.

Vừa được vài dặm, sau lưng tiếng sột soạt ngược lại càng lúc càng lớn, giống như khiêu khích vậy. Hoa Lân không thể nhịn được nữa , quay đầu lại , không khỏi hít phải một bụng đầy khí lạnh .

Phía sau vẫn không có một ai.

Nhưng cách ngoài hai mươi trượng,vô số trường kiếm rỉ sét được cắm một cách kỳ lạ tại đó. Hoa Lân hoảng sợ nói: "Cái gì…… phi quỷ kích ?"

Phải biết rằng, Hoa Lân trên đường đi tới, không hề thấy trên mặt đất cắm nhiều thanh kiếm rỉ sét như vậy. Nhưng lúc này, chúng lại xuất hiện chính trước mặt mình. Hiển nhiên, những thanh kiếm này lai lịch rất bất minh

Hoa Lân cảm thấy rợn tóc gáy. Vì vậy giương giọng nói: "Các ngươi muốn làm gì ? Ban ngày ban mặt đã nghĩ đến chuyện hút máu người sao?"

Bởi vì hắn biết, phi quỷ kích là chú kiếm của người chết trận, thanh kiếm cũng được gửi đến. Cho nên chúng rất khát máu. Nhưng Phi Quỷ Kích trước mắt nhiều vô số , rõ ràng có điểm không bình thường . Hơn nữa, phi quỷ kích phải buổi tối mới có thể xuất động, nhưng đây lại là những thanh kiếm rỉ sét, tựa hồ không sợ ánh mặt trời. Điều này làm cho Hoa Lân trầm tư , không thể lý giải được .

Ngay lúc này, Hà Chiếu Kiếm trong tay đột nhiên rung động. Nó phảng phất nhận thấy được nguy hiểm đã tới. Quả nhiên, những thanh kiếm rỉ sét đã bay lên trời, mũi kiếm chỉnh tề nhắm ngay Hoa Lân, giống như tên đã lên dây, sát khí bức nhân. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK