“Tuyệt Trần kiếm pháp” của Thượng Quan Linh nhanh như thiểm điện, hoàn toàn không giống với những người khác phải “ngưng khí” mới có thể phát chiêu. Cho nên, dù đối mặt với cả “Liên Tinh quyết” “Vô Cực thuẫn” hay những kiếm trận cường đại, Thượng Quan Linh vẫn có thể lợi dụng kiếm khí liên miên không ngừng để hóa giải kiếm trận hay chiêu thức của đối phương một cách dễ dàng, bởi vậy cơ hồ không ai có thể cản được quá ba trăm chiêu của nàng.
Hoa Lân biết rõ điểm này, do đó hắn lao cả thân người vào, trường kiếm trong tay ”bá bá bá…” liên tiếp tung ra bảy kiếm mở ra một đường máu. Kiếm quang của Thượng Quan Linh lập tức rối loạn, có vài đạo kiếm quang tưởng như đã cắt vào thân thể hắn, quả nhiên hết sức nguy hiểm. Trong nháy mắt, khoảng cách giữa hai người rốt cuộc bị Hoa Lân thừa cơ kéo gần lại một nửa.
Hoa Lân chính là muốn cùng nàng cận chiến, đối mặt với kiếm pháp của Thượng Quan Linh, có lẽ cách này là lựa chọn tốt nhất.
Thượng Quan Linh đương nhiên biết rõ dụng ý của hắn, thân thể mềm mại lập tức lùi về phía sau khoảng hai trượng, xoay tay vung lên, một đạo kiếm khí mãnh liệt xoay ngang kéo tới nhằm thẳng tới lưng Hoa Lân. Ai ngờ hắn cũng không một chút né tránh, ngược lại còn đưa kiếm đón lấy đạo kiếm quang kia. Hà Chiếu Kiếm kêu “tranh” một tiếng khiến kiếm khí của Thương Quan Linh bị chẻ làm hai nửa, đồng thời thân thể nhanh chóng đánh về phía Thượng Quan Linh.
Thượng Quan Linh chấn động, luống cuống phát ra hai đạo kiếm quang đánh thẳng cào vai trái của Hoa Lân với tốc độ cực nhanh khiến cho người xem dưới mặt đất dán mắt không rời. Nhưng nàng đối với Hoa Lân ít nhiều cũng có chút nương tay, đây là nàng mấy năm giao thủ với Hoa Lân đã thành thói quen, có lẽ bản thân nàng cũng không biết điểm này, cho dù võ công của Hoa Lân đã tiến rất xa, chính nàng cũng không dám thi triển chiêu sát thủ. Vì vậy, khi Hoa Lân nhào tới trước người nàng một trượng, lúc bấy giờ nàng mới tỉnh ngộ, giờ là Thục Sơn kiếm điển chứ không phải đang dạy Hoa Lân kiếm pháp….
Mặc dù là như thế, người xem dưới mặt đất vẫn còn tưởng rằng Thượng Quan Linh đã thi triển toàn lực.
Chỉ thấy Hoa Lân đánh tan kiếm khí đâm đầu mà tới, rốt cục khi tới trước Thượng Quan Linh, trường kiếm trong tay điểm thẳng vào huyệt Cự Khuyết của nàng khiến cho nàng phải nghiêng người né tránh. Nhưng đến lúc này, sáo ngọc trong tay Thượng Quan Linh cũng nhanh chóng điểm vào cổ tay hắn.
Cổ tay Hoa Lân vừa chuyển, một mảnh kiếm khí liền hướng tới sáo ngọc của nàng, phản ứng cực nhanh, nằm ngoài ý muốn của Thượng Quan Linh. Bất đắc dĩ Thượng Quan Linh không thể làm gì hơn đành thu hồi sáo ngọc, đuôi sáo chuyển thế điểm thẳng tới đầu gối của hắn, phát ra một mảnh kình khí làm Hoa Lân phải nghiêng người né tránh. Không nghĩ được lúc Hoa Lân vừa né tránh lại vừa đánh lại một kiếm, nhằm thẳng huyệt Kiến Lý của Thượng Quan Linh, bức nàng dời sang bên trái. hai bên kẻ công người thủ không khoan nhượng một chút nào cả. Trong lúc nhất thời vị trí hai người lần lượt thay đổi cho nhau, đánh cho không phân biệt được cao thấp, kiếm khí đánh ra, kẻ tới kẻ lui, song phương căn bản không thể bay lên khoảng không phía trên được…
Trăm chiêu đã qua đi, mọi người thấy bọn họ giao đấu gần nhau, kiếm khí toả ra bốn phía, trong lòng đều rất kinh hãi. Chỉ cần một sai lầm, thì sẽ có cảnh máu chảy, trọng tài ở bên ngoài tuyệt đối cứu không kịp.
Chỉ thấy ở trên không trung bọn họ như con thoi không dừng, tựa như hai con bướm quyến luyến bay múa, làm cho người xem dưới mặt đất hoa cả mắt. Những người công lực yếu đã sớm choáng váng đầu óc, xem không nổi, thế mới biết muốn xem kẻ phi thường chiến đấu cần phải có bản lãnh thực sự…
Theo lý thuyết, võ công của Thượng Quan Linh so với Hoa Lân quả thực cao hơn, để thắng Hoa Lân miễn cưỡng có thể làm được, nhưng hai người cận chiến đã đấu quá mức hung hiểm, không nghĩ rằng mình sẽ lấy mạng nhỏ của Hoa Lân nên Thượng Qua Linh luôn cảm thấy có điểm bó tay bó chân. Hơn nữa tại thời khắc mấu chốt, Hoa Lân lại kèm theo vài chiêu Túy Tâm kiếm pháp đánh tới, làm cho nàng luống cuống tay chân nên chỉ đánh ngang tay cùng hắn. Trong lòng hai người cũng rất mâu thuẫn, muốn thắng đối phương nhưng lại không dám ra làm đối phương bị tổn thương, cứ như thế đánh tới đánh lui, không đánh ngang tay mới là lạ!
Mạnh Lôi thân là trọng tài cũng đứng một bên hô to, khẽ kêu:
- Ai da, ai da! Nếu như đâm nhanh vào một chút, Tứ đệ sẽ thắng rồi… ấy? như thế nào hắn lại có một chút nhầm lẫn như vậy chứ? Thật đáng tiếc!
Sau đó lại kinh hô:
- Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, may mà một kiếm này của đối phương không chém thẳng mà lại chém ngang, nếu không Tứ đệ sẽ thua…
Thượng Quan Truy Vân cùng Cốc Thanh Phong cũng đều cảm thấy buồn cười khi nghe kiểu nói của Mạnh Lôi, rõ ràng thấy đang đứng về phía Hoa Lân, thật sự mất hết sự công chính của một trọng tài.
Nhưng Thượng Quan Truy Vân muốn cười cũng không được, kẻ ngu cũng có thể thấy được nhi nữ mình trong lòng không nỡ xuống tay đối với Hoa Lân. Bọn họ rõ ràng đã vượt qua quan hệ sư đồ, vốn nam hoan nữ ái không phải điều gì sai trái, nhưng thân phận của Hoa Lân thật sự có điểm quá rối loạn, đã là sư điệt của Thượng Quan Linh, lại là trưởng bối của nàng, hơn nữa Hoa Lân đã có Diệp Thanh, nữ nhi mình còn muốn lao vào, hình như có chút tiện nghi thái quá cho Hoa Lân?
Cốc Thanh Phong đương nhiên cũng đã nhìn ra, thấy bọn họ đánh tới đêm cũng không phân nổi thắng bại, vì vậy hướng qua Thượng Quan Truy Vân nói cứng:
- Ta thấy không bằng ngươi để bọn họ nghỉ ngơi một chút, rồi tìm một chỗ uống ngụm trà, cùng nhau thương lượng, nói không chừng là có thể phân ra thắng bại rất nhanh!
Thượng Quan Truy Vân trừng mắt liếc hắn nói:
- Thật sao? Vậy ngươi gọi bọn họ dừng tay được rồi đó!
- Ha ha ha…
Lúc bấy giờ, Hoa Lân cùng Thượng Quan Linh đã đến thời khắc quyết chiến mấu chốt.
Nguyên lai, ý nghĩ của bọn họ cũng từ từ thay đổi, đều lo lắng bản thân có nên nhượng cho đối phương một chút, nhưng vì phải đoạt kiếm, vậy phải tàn nhẫn với đối phương. Nhưng Thượng Quan Linh sẽ không vì danh vọng của Thiên Sơn mà làm thương tổn với Hoa Lân, Hoa Lân cũng sẽ không vì lấy Huyền Thiên kiếm cho Diệp Thanh, mà nhẫn tâm làm thương tổn Thượng Quan Linh. Cho nên, bọn họ cơ hồ đồng thời đều nghĩ đến việc buông xuôi.
Tâm niệm Thượng Quan Linh vừa động, nghĩ thầm “nếu tự mình từ bỏ, dứt khoát thử một lần cho rõ ràng xem cuối cùng trong lòng Hoa Lân mình quan trọng bao nhiêu, xem hắn có dám làm mình bị thương hay không?
Hoa Lân cũng nghĩ, nếu thua thì cũng phải thua cho oanh liệt, không thể để cho những kẻ dưới lôi đài chế giễu mình được.
Chính vì vậy, trong thời điểm này, hai người đều nghĩ đến “Thiên Ảo kiếm”, chỉ có chiêu này mới kích động được đối phương huy động toàn lực phản kích.
Trong phút chốc, binh khí trong tay hai người đều hướng về phía đối phương, thân thể cũng đều nghiêng qua, tả chưởng “phanh” một tiếng, một chiêu thí mạng chạm nhau, hai người đều bị lực phản chấn đẩy ra xa. Cùng lúc đó, song phương nhanh chóng vung trường kiếm lên, binh khí trong tay đều hiện lên một đạo ánh sáng, công lực toàn thân ngưng tụ tại một điểm, khí thế trên người cả hai tỏa ra làm cho người xem dưới đài hô hấp khó khăn, trong lòng đều hiện lên một trận hoảng sợ.
Đột nhiên Hoa Lân cùng Thượng Quan Linh cơ hồ đồng thời ra tay, binh khí trong tay nhắm thẳng đối phương, người kiếm hợp nhất mang theo kiếm khí khổng lồ bắn thẳng tới thân thể đối phương. Mũi kiếm rung động một trận mãnh liệt khiến thân ảnh của đối phương hoàn toàn bị bao phủ dưới kiếm khí của mình. Thứ bọn họ đang thi triển đúng là tuyệt học “Thiên Ảo kiếm”
Hoa Lân và Thượng Quan Linh cùng chấn động, chỉ thấy kiếm khí đối phương áp vào mặt, căn bản làm cho người ta né tránh không kịp. Thời khắc này, bọn họ đều sợ đả thương đối phương, bất kể người kia có hạ thủ lưu tình đối với mình hay không, dù sao bản thân có chịu một kiếm của đối phương, cũng ngàn vạn lần không thể gây thương tổn cho người mình yêu sâu đậm…
Trong phút chốc kiếm khí của song phương xuất ra, như muốn cùng đồng quy ư tận, khiến cho ba người trọng tài chấn động cả kinh, trong lúc đó chỉ cần Hoa Lân và Thượng Quan Linh có người ham sống sợ chết, binh khí trong tay sẽ xuyên thấu cơ thể đối phương, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi…
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK