Tên cầm đầu nghe nói Hoa Lân cũng có một quyển Thiên Cơ Đồ, do dự chốc lát, đưa tay nói: " Thật ko? Đưa ra xem"
Hoa Lân đưa tay vào trong người hồi lâu, cuối cùng cũng rút quyển Thiên Cơ Đồ ra, đoạn nói: " Thật ngại quá, chỉ có một nửa. Đáng tiếc là phần quan trọng nhất ở phía trước đã bị người ta đoạt mất rồi. Hehe. "
Vị thủ lĩnh đó tiếp lấy Thiên Cơ Đồ, lật qua hai trang, quả nhiên thấy quyển Thiên Cơ Đồ này bị thiếu mất một nửa, nhăn nhó nhíu mày, trả lại cho Hoa Lân, hồi đáp: " Nói như vậy, các hạ cũng là người đi tầm bảo? "
Hoa Lân thu lại quyển Thiên Cơ Đồ, cười nói: " Cũng có thể cho là như vậy đi! "
Nho Tử Quân từ nãy đến giờ đứng bên cạnh quan sát Hoa Lân, lúc đó bỗng đi lên phía trước hỏi: " Hình như ta đã gặp ngươi ở đâu rồi thì phải? "
Hoa Lân biết không thể qua mắt được gã, bèn cười haha mà rằng: " Tên tiểu tử thối nhà ngươi, nhìn thấy ân nhân cứu mạng mà còn không quỳ xuống cảm ơn. Thôi được, coi như từ trước tới nay ta chưa hề gặp qua nhà ngươi. "
"A .. Ngươi ... Ngươi thật sự là Long Tiểu Hoa? " Nho Tử Quân bất giác hiểu ra. Nhưng ngay lập tức hắn nghĩ đến tình huống một mình đào tẩu lúc đó, liền cảm thấy lương tâm có chút cắn rứt. Vì vậy liền quay đầu lại nói với vị đầu lĩnh áo đen: " Kim đại ca, đệ thấy nên để hắn đi cùng chúng ta nhé? Vả lại .. vả lại tới " di tích thượng cổ " vạn phần hung hiểm. Thêm một người là thêm một phần sức mạnh. "
Hắc y nhân cầm đầu đắn đo hồi lâu, cau mày nói : " Cũng được, bất quá tất cả vì sự an toàn, hắn bắt buộc phải nghe theo hiệu lệnh của ta. Thế nào ? "
Hoa Lân thu lại Nguyệt Quang Kiếm, cười haha: " Được thôi nhất ngôn vi định. Nếu chúng ta thành công tiến vào " di tích thượng cổ ", thì các vị hãy đi tìm Ảo Quang Kính của các vị, ta đi tìm viên Hàng Ma Châu của ta. Dù thế nào đi nữa mọi người cũng không được tranh dành của nhau. Trong đó bảo vật nhiều vô số, muốn bao nhiêu tiên khí đều có hết. "
Bảy tên hắc y nhân nghe vậy thì hai mắt liền phát sáng. Bởi vì Nho Tử Quân cũng đã từng nói với chúng rằng phía trong " di tích thượng cổ " bảo vật nhiều không kể xiết. Bây giờ Hoa Lân lại chứng thực rằng hắn nói không hề sai.
Hoa Lân cười haha, vỗ vai hắc y nhân đứng bên cạnh mà hỏi: " Vị đại ca này xưng hô ra sao? "
"Ta họ Kim , tên là Cửu Dương ". Nói đoạn dùng kiếm gạt tay Hoa Lân ra.
Hoa Lân liền trưng ngay bộ mặt thành khẩn của hắn ra: " Hạnh ngộ hạnh ngộ. Tiểu đệ tên thật là Long Tiểu Hoa . Sau này mong đại ca chiếu cố nhiều nhiều. Hắc hắc hắc ..... "
Kim Cửu Dương lạnh lùng nói: " Về điểm này thì ngươi yên tâm. Ta trước nay vẫn thường chiếu cố kẻ khác. Đặc biệt là những tên tiểu tử không biết nghe lời, ta càng chiếu cố. " Nói đoạn khinh miệt nhìn Hoa Lân bằng một con mắt. Cũng bởi vì trong mắt hắn, Hoa Lân chẳng giống với cao thủ một chút nào. Làm sao có chuyện người tu chân lại có gương mặt bỉ ổi như hắn?
Hoa Lân liền nhún vai, không nói thêm câu nào. Kim Cửu Dương lập tức giơ tay chỉ huy: " Chúng ta đi... ! "
Hoa Lân cũng ngự trên Nguyệt Quang Kiếm, theo bọn họ lên đường. Hắn tự nhủ: " Bọn họ nhân số có thể cho là hơi đông một chút, nhưng đối với việc mình phải ẩn giấu thân phận thì lại là một điểm rất tốt, so với việc đi một mình thì an toàn hơn nhiều. "
Vì thế một đoàn chín người ngự kiếm lao vút đi trên con đường tầm bảo mênh mông bát ngát.
Bọn họ đi không ngừng nghỉ qua 19 lần truyền tống, tiến vào biên giới của Phần Âm Tông, bất tri bất giác đã đến vùng trung tâm của Phần Âm Tông, cách trung tâm Phiêu Miễu Hà chỉ còn ba trạm lộ trình. Trên đường đi, Hoa Lân nhận thấy bảy tên hắc y nhân này toàn thân đều phát một luồng hỏa nhiệt, có thể thấy rõ Kim Cửu Dương chính là môn đồ chân chính của Phần Âm Tông. Không chỉ có hắn, còn có Lãnh Khốc Đỗ Thiên, cơ thể phương phi, cùng một tên lùn Viên Linh Tinh, bọn chúng đều là đệ tử của Phần Âm Tông. Ba gã đồng hành còn lại là người tu chân bản địa tại Phiêu Miễu Hà. Đoàn người này, thấp kém nhất cũng đã luyện đến Nguyên Anh Kỳ, có thể nói rằng cao thủ đông như mây. Đương nhiên, tựu chung vẫn là Kim Cửu Dương với tu vi thâm hậu nhất. Hoa Lân vẫn không thể nhìn ra được cảnh giới của hắn, tất yếu tu vi của gã vẫn kém hơn Kim Cửu Dương một bậc.
Ánh bạch quang lóe lên, chín người đã đến một tinh vực có tên " Tĩnh Hà ". Nhìn quanh bốn phía, Hoa Lân chợt phát hiện ra mình đang đứng trên một huyền nhai, phía dưới là một dòng sông lớn đang chậm rãi chảy qua. Hướng mắt nhìn ra xa, chỉ thấy khói sóng bay bay, xa xa như mơ như thực ẩn hiện núi sông tráng lệ, làm lòng người nhẹ nhàng yên tĩnh. Hoa Lân đột nhiên cảm thấy mình đã rời xa giết chóc, rời xa những ân oán, thật không tưởng rằng Phần Âm Tông lại có những nơi yên bình như vậy.
Bảy gã hắc y nhân cũng giống Hoa Lân , nhìn ngây ngốc xuất thần về phía con sông xa xa. Kim Cửu Dương cảm thán nói: " Đến đây đã là khu vực trong Thần Tông rồi. Chúng ta chỉ cần dùng 3 lần truyền tống nữa là có thể đến trước " binh hồn giải thần trận ". Mọi người phải chú ý, phía trước kiểm tra nhất định sẽ nghiêm mật hơn, tuyệt đối không được để lộ ra hành trình của chúng ta. " . Nói xong , hắn quay lại nhìn Hoa Lân: " Còn ngươi, Long Tiểu Hoa! ... Ta không biết ngươi từ đâu đến, cũng không biết làm sao ngươi lại có được yêu bài. Nhưng khi đã đến đây, ngươi phải ghi nhớ rằng hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của ta. Nếu không ngươi chết cũng không đáng nói, mà còn hại chết tất cả chúng ta nữa đó. "
Hoa Lân vô tội nhún vai, quá âm độc, cũng không quá hung ác. Hắn tự nhủ hoặc giả những người này không quen với cách làm của Phần Âm Tông, chuẩn bị làm phản chăng? Trừ cách giải thích này, Hoa Lân tuyệt không nghĩ ra còn lý do nào khác.
Ánh mắt hướng về phía con sông, một người xưa nay không thích nói nhiều như Đỗ Thiên cũng cảm khái:
" Tây phong phúc tẫn sa tràng huyết
Nhất mạt tiên hồng nhiễm tiền khâm "
Ai.. Không biết bao giờ mới có thể có những ngày sống yên ổn đây"
Hoa Lân nghe được những lời cảm thán tang thương của gã, tự nhủ tên này không lẽ cũng xuất thân từ con đường binh nghiệp? Trong lòng không khỏi dấy lên một cảm giác thân thiết đối với gã.
Gã lùn Viên Linh Tinh chợt hỏi: "Kim Đại Ca, người nói xem thất đại Thánh Môn khi nào thì tấn công đến đây? Liệu chúng ta có kịp mở ra thần tích? "
Kim Cửu Dương lắc đầu trả lời: " Ta cũng không rõ. Ta chỉ mong có thể sống sót trở ra là đủ rồi. " Nói xong bèn xuất ra phi kiếm " Chúng ta đi thôi. Đứng đây mà cảm thán cũng chẳng được ích lợi gì. Có thể tiến được vào thần tích hay không còn là một vấn đề lớn đấy. "
Chín người ngự kiếm bay nhanh theo vách núi. Xa xa, chỉ thấy một tòa kỳ phong ở phía trước, vừa lúc đi đường tắt. Bất đắc dĩ, mọi người không thể làm gì hơn là bay lên cao, chuẩn bị lướt qua đỉnh núi. Tại đây thì, hoa lân phóng tầm mắt, chỉ vào đỉnh núi nói: “ Trước mặt hình như có người!’
Chúng nhân ngưng thần nhìn tới, quả nhiên thấy 3 nhân ảnh đứng trên đỉnh núi, hình như là 2 nữ 1 nam.
Song phương càng lúc càng tiến lại gần nhau. Chỉ thấy một thiếu nữ vận bạch y đang đứng trên đỉnh núi ngắm nhìn biển mây nơi xa. Gió núi thổi tới làm tung bay chiếc quần lụa màu tuyệt bạch của nàng, tư sắc nàng thùy mị như ngọc, đẹp tựa phù dung xuất thủy, mang theo một cỗ tiên khí siêu phàm thoát tục. Bên cạnh nàng còn có một thiếu nữ yểu điệu trong chiếc sa quần màu xanh lục. Không cần tốn công nhìn cũng có thể biết 2 nàng đều đẹp tựa thiên tiên.
Phía sau họ còn có một nam tử thân vận tử y ( bộ đồ màu tím ). Hắn khoanh hai tay, thân như thiết thương, khí như đình uyên. Trên đầu mang thúc kim quan, tựa như đang đứng canh hai nữ tử che mặt.
Lúc đó, Hoa Lân nhất thời kích động, hô lên: " Linh Nhi ! "
Hắn liền tăng tốc, ngự kiếm lướt tới . Nhưng khi đi đến nửa đường, hắn lại dừng lại. Lí trí Hoa Lân mách bảo rằng Thượng Quan Linh chắc chắn không thể có mặt tại nơi này. Thiếu nữ kia ngoại hình rất giống Thượng Quan Linh, nhưng khí chất ẩn ước có gì không giống. Bên cạnh nàng, thủy ảnh kia không ai khác, chính là âm hồn bất tán Yến Thu Thủy.
Hoa Lân thất thố, làm cả bọn Kim Cửu Dương một phen chết khiếp, đang định né đi, nhưng có lẽ là không còn kịp rồi. Bất đắc dĩ, Kim Cửu Dương đành phải đi tới, khi lướt qua Hoa Lân, không quên lườm hắn 1 cái. Hoa Lân không để ý, đưa tay lên vẫy: "
Kim Đại Ca, chúng ta đi thôi, ta nhận lầm người"
Kim cửu dương lại thầm thở dài, trực tiếp đi thẳng tới trên núi, đi tới trước mặt bạch y nữ tử, cung kính khom lưng nói:
“Đệ tử kim cửu dương, ra mắt thánh nữ.”
Sau đó liền quay sang nam tử vận áo tím: " Bái kiến Thần Binh Vệ "
Hoa lân thầm kêu không xong, Nho Tử Quân cũng đã sợ đến mặt mũi trắng bệch, không hiểu tại sao lại gặp đại ma đầu ở nơi này. Chỉ thấy bạch y thiếu nữ giơ tay lên: " Bất tất đa lễ. Ta chỉ muốn ngắm phong cảnh nơi này. Nếu ngươi có việc, thì cứ đi đi. "
Kim Cửu Dương mừng quýnh lên, đang định cáo lui, không hiểu sao tên Thần Binh Vệ bên cạnh lại đột ngột hỏi: " Các ngươi là người thuộc phân điện nào? Tại sao lại có mặt ở đây? "
Kim Cửu Dương lòng rúng động, không dám ngẩng đầu lên: " Thuộc hạ là đệ tử của Vệ Tinh Điện, phụng mệnh áp giải phản đồ về tổng bộ, đã làm kinh động đến Thần Vệ, xin hãy tha tội .. "
" Ồ, vậy sao ? " Tử y nhân lạnh lẽo đảo mắt qua tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại tại Hoa Lân, đoạn hỏi: " Ngươi họ tên là gì? Hiện nay đang nhậm chức ở đâu? "
Hoa Lân tự trấn tĩnh lại: "Tiểu nhân là Long Chấn Thiên, hiện đang nhậm chức tại Sí Dương Điện. Đây là yêu bài " nói rồi lấy yêu bài trình ra trước mặt , chỉ thấy tử y nhân mắt lóe lên 1 tia hàn quang , mang theo một luồng sát khí khó có thể nhận thấy được. Hoa Lân toàn thân chấn động , thật không hiểu mình đã lộ liễu ở chỗ nào, định rút kiếm ra tháo chạy , thì nghe Lệ Thu Thủy cười duyên nói: " Vị Long Chấn Thiên này ta đã gặp qua . Hắn vốn trước đây là mật thám Trấn Thiên Điện , sau đó bị Hiên Dĩ Thừa chuyển giao cho Bùi Liệt sử dụng. Hi hi hi, đúng không cung chủ? " Nàng hướng về phía bạch y nữ tử cầu viện, mong nàng chứng thực.
Bạch y thiếu nữ trước giờ cũng chưa quá hoảng hốt, liền gật đầu: "A , đúng rồi. Lần trước ta hình như đã gặp qua thì phải. " . Câu nói của bạch y thiếu nữ thật cao thâm. Nàng chỉ nói là hình như đã gặp qua Hoa Lân, còn gặp ở đâu, thì không tiện nói rồi.
Hoa Lân bị dọa một trận toát mồ hôi, bất giác giơ tay sờ lên bộ râu giả, thầm hỏi phải chẳng Yến Thu Thủy đã nhận ra rồi? Sao nàng lại giúp ta? Đối với nàng thì được lợi ích gì?
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK