Mục lục
[Dịch] Ngọc Tiên Duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoa Lân bên ngoài cửa đang trêu chọc mỹ nữ thì Thu Uyển Ly tỉnh lại, nàng dụi đôi mắt lờ mờ, mơ mơ màng màng tiến đến phía sau hắn, núng nịu hỏi:
- Sư phụ… Có phải là giờ cơm tới rồi không?

Thiếu nữ ngoài cửa dùng ánh mắt kì quái đánh giá bọn họ, trầm giọng nói:
- Long sư huynh muốn tìm tỷ tỷ thương lượng sự tình mà? Vậy mời theo ta đi…

Hoa Lân thấy thiếu nữ này đỏ ửng khuôn mặt, biết nàng hiểu lầm quan hệ giữa mình và Thu Uyển Ly nhưng hắn cũng không giải thích nhiều, vì vậy nhìn Thu Uyển Ly nói:
- …Muội ở chỗ này chờ, ta đi kêu ai đó đem chút gì đến để ăn.
Nói xong đi theo thiếu nữ của Tiên Lăng cung bước vào hành lang phía Tây…

Chỉ phút chốc, Hoa Lân được dẫn đến trước cửa một gian tiểu trúc thanh tĩnh, chỉ thấy khung cảnh xung quanh chẳng nhiễm bụi phàm, nghĩ thầm thiếu nữ Tiên Lăng cung quả nhiên kỉ luật nghiêm minh, chỉ một buổi tối mà đã thu thập thỏa đáng mọi thứ. Đang miên man suy nghĩ, trong phòng đột nhiên truyền đến thanh âm êm ái:
- ...Ngoài cửa có phải là Minh Nhi không? Có phải là Long thiếu hiệp đã tới? Ngươi hãy mời thiếu hiệp vào đây đi!

Hoa Lân đằng hắng một tiếng, nói:
- Tiên tử quả nhiên lợi hại, đúng là liệu sự như thần…
Nói xong nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, tiến thẳng vào bên trong.

Nhưng thấy trong phòng chỉ có một cây trầm hương, khắp nơi hương thơm ngan ngát. Trên giường phía xa xa, một lớp sương trắng bao bọc lấy tuyệt sắc thiếu nữ, nàng nhu nhã khoanh chân mà ngồi, thấy Hoa Lân đã đến liền thu công liễm khí…

Hoa Lân trong tâm máy động, cảm thấy “Đả Tọa phương thức” của nàng tựa như đã từng gặp qua, vì vậy cúi đầu suy tư.

Lúc này, Cầm Oản Vận phía đối diện đột nhiên bình thản cười nói:
- Long thiếu hiệp có phải còn việc gì muốn thỉnh cầu, xin hãy nói thẳng ra.

Hoa Lân bị câu hỏi của nàng làm đứt mạch suy tư, kinh ngạc nói:
- A?... Tiên tử quả nhiên thần cơ diệu toán, biết ta có sự tình muốn nhờ. Đã như vậy, tiên tử lại đoán thêm một lần nữa, xem ta lần này tiến vào là vì sao?
Hắn cũng không đơn giản, trực tiếp đem vấn đề ra cho đối phương đoán, nếu bị đoán trúng, vừa lúc có thể xin nàng trợ giúp.

Cầm Oản Vận phía sau màn sương khói mỉm cười, mềm mại đáp:
- Nếu như Oản Vận đoán không sai, thiếu hiệp muốn nhờ chúng ta chiếu cố cho thiếu nữ bên cạnh, chẳng biết có đúng không?

Hoa Lân mặc dù trong lòng có chuẩn bị, nhưng nghe nàng một lời trúng ngay, âm thầm kinh hãi, nghĩ thầm “Thiếu nữ này quả nhiên không đơn giản, phân tích sự vật cực kì thông thấu, xem ra nàng đã biết được xuất xứ của mình rồi.” Nguyên lai, khi Hoa Lân quá chiêu với các nàng, không cẩn thận đã thi triển Ám Hồng chân nguyên, vì vậy có thể thấy hắn và Phần Âm tông có quan hệ đặc biệt. Mà Cầm Oản Vận này tuyệt đỉnh thông minh, chỉ suy nghĩ một chút cũng đã hiểu tình cảnh hiện nay của Hoa Lân.

Hoa Lân cũng chẳng phải tầm thường, thấy nàng đoán trúng, hắn lập tức đẩy trúc theo dòng, ha ha cười nói:
- Cô nương quả nhiên lợi hại, không hổ danh Tiên Lăng cung đệ nhất nhân vật. Ha ha ha… Đã vậy, ta có thể yên tâm giao đồ đệ cho nàng dạy dỗ!
Hắn trước hết phủ đầu , sau đó mặc kệ nàng đồng ý hay không, coi như hết thảy trao đổi đều giống nhau.

Hai người đều là tuyệt thế kì tài của Tu Chân giới, mà Cầm Oản Vận chẳng biết rõ về hắn nhưng nàng không để lộ, chỉ là thản nhiên cười đáp:
- Được rồi! Ta có thể thay thiếu hiệp chiếu cố nàng, bất quá ta cũng có một chuyện muốn nhờ thiếu hiệp hỗ trợ, thiếu hiệp có nguyện ý không?
Không để cho Hoa Lân do dự, nàng liền nói tiếp:
- Thiếu hiệp an tâm, chuyện này tuyệt đối không mang lại điều gì bất lợi cho thiếu hiệp…

- Tốt lắm, nàng nói ta nghe xem…
Hoa Lân giương mắt nhìn nàng.

Chỉ thấy trong tay Cầm Oản Vận bạch quang chợt lóe, lòng bàn tay đột nhiên hiện ra mấy mảnh “Ký Ức tinh phiến”, nàng cảm thán nói:
- Đây là một phong thư, muốn nhờ ngươi hỗ trợ gửi đi một chuyến. Nói đến cũng khéo, nghe nói người này mới đây ở Kim Vệ tinh Phiêu Miểu hà. Ngươi, ngươi tiện đường đưa cho hắn, ngươi xem thế nào?

Hoa Lân gật gật đầu, ngọc thủ Cầm Oản Vận nhẹ nhàng giơ lên, đám Ký Ức tinh phiến kia chậm rãi bay tới. Hoa Lân giơ tay đón lấy, phát hiện mảnh Ký Ức tinh phiến này thập phần tinh mỹ, mặt trước khắc một tia chớp trang trí. Còn chưa kịp nhìn kỹ, lại nghe Cầm Oản Vận nói:
- …Người này rất là nổi danh, hắn chính là một trong Tu Chân giới tam đại cao thủ, bình sinh yêu thích nhất là du ngoạn tứ xứ, chắc ngươi đã từng nghe qua danh tự của hắn. Hắn chính là Lôi Thiên Vực!... Hy vọng ngươi có thể tìm được hắn!

Khi nàng nói đến ba chữ Lôi Thiên Vực, trong mắt kín đáo lộ ra một tia ôn nhu, nhưng lại biến mất ngay lập tức.

Hoa Lân ánh mắt sáng như đèn, nghĩ thầm nàng không định nhờ mình gửi tình thư đó chứ? Chuyện này thật sự đáng buồn a.

Còn đang đoán già đoán non, Cầm Oản Vận hình như biết hắn đang nghĩ cái gì, liền bổ sung thêm:
- …Đây là một phong thư khiêu chiến! Nếu Lôi Thiên Vực không ở Phiêu Miểu hà, sau này ngươi giúp ta lưu ý hành tung của hắn một chút, cần phải đưa thư này đến tận tay y.

Hoa Lân càng thêm buồn bực, nghĩ thầm nếu ta không tìm được Lôi Thiên Vực thì sao? Đang tự hỏi, đã thấy Cầm Oản Vận mềm mại ngồi xuống, trầm giọng nói:
- …Tốt lắm! Truyền Tống trận của chúng ta đã chuẩn bị xong, nó ở phía bên trái sơn trang, ngươi có thể tùy thời rời đi. Còn nữa, đưa tiểu cô nương kia đến đây, ta sẽ chú ý chiếu cố cho nàng!

Hoa Lân thấy nàng đã hạ lệnh trục khách, đành phải chắp tay cáo từ:
- Tốt lắm, ta cáo từ trước!
Nói xong chuyển thân bước ra ngoài.

Hoa Lân vừa mới rời đi, một thiếu nữ áo xanh từ cửa ngách tiến vào. Nàng thản nhiên đến cạnh Cầm Oản Vận, khó hiểu nói:
- Oản nhi tỷ! Ngươi thật sự để hắn đi như vậy?... Nếu mảnh Ký Ức tinh phiến kia thật sự bị Lôi đại hiệp thu được, chúng ta không phải thất bại trong gang tấc hay sao?

Trong mắt Cầm Oản Vận hiện lên một tia hàn ý, khẽ cười nói:
- Muội yên tâm đi, cho dù hắn thật sự tìm được Lôi Thiên Vực, Lôi Thiên Vực cũng sẽ không tiếp nhận phong thư khiêu chiến này đâu.
Nói xong, Cầm Oản Vận ưu nhã bước xuống đất, nhìn thiếu nữ áo xanh bên cạnh nói:
- Phân phó muội lưu ý khu vực xung quanh Vệ Nữ Điện - Phiêu Miểu Hà, đặc biệt chú ý những mảnh Ký Ức Tinh Phiến này, tùy thời báo mọi tình huống về Thánh Điện.

Thiếu nữ áo xanh lập tức đáp lại:
- Được rồi!

Hai thiếu nữ đối thoại trong phòng, Hoa Lân đương nhiên không nghe thấy, bởi vì hắn đang trên đường quay về. Hắn mặc dù kín đáo cảm thấy địa phương này có chỗ nào đó không ổn? Nhưng trong lúc nhất thời không thể nghĩ được nguyên nhân…

Đang tiến bước, hắn đột nhiên toàn thân chấn động, lập tức nhớ tới một sự kiện khác. Vừa rồi tư thế Cầm Oản Vận ngồi xuống rất giống bộ dạng của Ninh Tiêm Tuyết, chẳng lẽ hai nàng là đồng môn?

Hoa Lân lắc lắc đầu, tự nhủ:
- Không thể nào!... Ninh Tiêm Tuyết bị giữ đến ba ngàn năm, lịch sử Tiên Lăng cung có lẽ không dài đến thế!
Hắn nghĩ vậy, cho nên lập tức trở về không suy đoán nữa. Hơn nữa, sự tình của Ninh Tiêm Tuyết cũng không nên lộ ra.

Nhưng không ngờ, lần này hắn đã phạm phải một hiểu lầm quá lớn…
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK