Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù quan viên trong triều rủ rỉ với nhau cũng không thể nào khiến mọi người đều biết trong thời gian ngắn như vậy.

 

Chuyện này ắt hẳn phải có kẻ đứng sau chỉ đạo, khiến ông ta cưỡi trên lưng hổ khó lòng trèo xuống, không thể không khoanh tay chịu trói!

 

Hiện giờ sứ thần Bắc Hạ đã khởi hành lên đường tới Đại Sở, hoàng đế không muốn đánh trận này, cũng không bằng lòng đích thân giao Tĩnh Nguyệt công chúa vào tay Bắc Hạ, chỉ có thể phái thái y tới Tần phủ trị bệnh cho Tĩnh Nguyệt công chúa.

 

Từ khi Tĩnh Nguyệt công chúa đổ bệnh nặng tới nay, trong cung chưa một lần đưa thái y đến, điều này cũng trở thành lời đồn đãi trong dân gian.

 

Vốn dĩ cùng lắm chỉ cần đợi vài ba ngày là hoàng đế có thể trông thấy Thẩm Nguyệt đi Tây Thiên, không ngờ rằng chỉ trong vài ba ngày ngắn ngủi lại phát sinh biến cố.

 

Bắc Hạ nói là lo lắng cho an nguy và sức khỏe của nghĩa tôn nữ Thẩm Nguyệt, thực chất cũng có khả năng đang lấy danh nghĩa để nhân lúc Đại Sở suy yếu mà nhòm ngó Đại Sở như hổ rình mồi. Nếu Thẩm Nguyệt thực sự chết ở Đại Sở, Bắc Hạ lại có thêm lý do để xuất binh.

 

Một khi Bắc Hạ nhúng tay vào, tình thế ép buộc, ông ta nhất thời không thể quyết định chuyện sống chết của Thẩm Nguyệt.

 

Điều này làm sao có thể khiến hoàng đế không ấm ức không phẫn nộ.

 

Qua một hồi suy đi tính lại, hoàng đế mới cố nén cơn giận trong lòng, phái thái y giữ lại tính mạng cho Thẩm Nguyệt.

 

Thái y ra ra vào vào Trì Xuân Uyển, ban đầu cũng không có cách gì, hiệu quả vô cùng chậm chạp.

 

Sau này biết được nguồn cơn bèn bắt tay đẩy độc tố ra khỏi phổi của Thẩm Nguyệt. Cho dù Thẩm Nguyệt tỉnh lại, chắc hẳn cũng phải cần thời gian dài mới hồi phục.

 

Khi mới tỉnh dậy, thấy có thái y trong phòng, Thẩm Nguyệt rất ngạc nhiên.

 

Đợi khi thái y dặn dò những việc cần chú ý rồi rời đi, Thôi thị và Ngọc Nghiên mới vây quanh nàng, hai người bắt đầu kể lại đại khái mọi chuyện.

 

Ngọc Nghiên mừng rơi nước mắt: “Như thế này tốt quá rồi, như thế thì không ai dám ám hại công chúa nữa”.

 

Thẩm Nguyệt sững sờ.

 

Nàng vẫn không dám tin, vị hoàng đế Bắc Hạ mà nàng chưa từng gặp mặt lại có thể đối đầu với Đại Sở để giữ mạng cho nàng.

 

Trong việc này có người ra tay xoay chuyển tình thế.

 

Một khi nàng và Bắc Hạ liên thủ với nhau sẽ ảnh hưởng tới lợi ích của toàn bộ Đại Sở, hoàng đế không thể dễ dàng ra tay với nàng nữa.

 

Dùng một bước đi để khống chế toàn bộ ván cờ, người điều khiển quân cờ này rất lợi hại.

 

Thẩm Nguyệt cụp mắt, nghe Thôi thị mỉm cười ôn hòa: “Chắc hẳn công chúa cũng biết, ai đang âm thầm bảo vệ công chúa”.

 

Tuy rằng từ đầu đến giờ hắn chưa từng xuất hiện, nhưng Thẩm Nguyệt có thể cảm nhận được nỗi khổ tâm và vất vả của hắn trong từng sự việc.

 

Trải qua những chuyện này, Thẩm Nguyệt phát hiện, nếu so với hắn, bản thân nàng từ đầu đến cuối vẫn chỉ như con nghé mới sinh, bất kể trưởng thành bao nhiêu cũng không đuổi kịp hắn.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK