Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chỉ cần tưởng tượng đến những chuyện đó thì cơn tức giận trong lòng Liễu Mi Vũ mới có thể kìm lại được một chút.  

 

Sau khi rời khỏi hoa viên, Liễu Mi Vũ hỏi: "Mọi thứ đã sẵn sàng chưa?"  

 

Hương Lăng nói: "Phu nhân yên tâm, nô tỳ đã chuẩn bị sẵn sàng rồi".  

 

"Hừ, Thẩm Nguyệt, để ta xem lần này ngươi có thể đắc ý được bao lâu!"  

 

Đến giờ khai tiệc, người trong nhà lần lượt thắp sáng đèn lồng rực rỡ.  

 

Những ngọn đèn treo giữa những ngọn cây chiếu sáng cả tiền viện.  

 

Tần Như Lương dặn dò người hầu một chút sau đó chào hỏi mọi người rồi ngồi vào vị trí.  

 

Nam nữ khách mời được ngồi riêng biệt, ngăn cách bằng một lớp vải sa mỏng.  

 

Khi Thẩm Nguyệt ôm theo Bắp Chân xuất hiện, các nam khách mời chỉ có thể nhìn thấy đại khái bóng dáng của nàng đoan trang ngồi xuống bàn chủ nhà.  

 

Hạ tướng hôm nay cũng đến tham gia, đương nhiên cũng đến cùng với Hạ Du.  

 

Hạ Du không có chút hứng thú nào với mấy dịp này, nhưng Hạ tướng không thể không nói, dù sao Tần Như Lương cũng đã giúp hắn ta một lần cho nên bọn họ cùng nhauđến chúc mừng cũng là chuyện đương nhiên.  

 

Hạ Du vốn dĩ chỉ muốn đi ra ngoài quậy phá nhưng Hạ tướng đã ngay lập tức quát lên cảnh cáo: "Nếu như ngươi dám rời đi thì ta sẽ đánh gãy cái chân chó của ngươi!"  

 

Hạ Du cũng không kinh ngạc trước sự đe dọa này, dù sao thì ông già này cũng chưa từng ra tay.  

 

Hạ tướng thấy dọa không được hắn ta thì liền nói thêm: "Nếu như ngươi dám rời đi thì tiền tiêu vặt tháng này một văn cũng không có!"  

 

Hạ Du thầm nghĩ, con mợ nó, nếu như tháng này không có tiền tiêu vặt thì còn đau khổ hơn bị đánh gãy chân chó!  

 

Kết quả là Hạ Du chỉ có thể buồn bực theo sau Hạ tướng cùng đến phủ tướng quân chúc mừng.  

 

Hạ Du ngồi trên bàn tiệc cảm thấy buồn chán muốn chết, tay cầm đũa gõ liên tục vào chiếc bát trước mặt, đợi đến khi nữ chủ nhà xuất hiện phía sau lớp vải sa mỏng thì hắn ta mới lơ đãng ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy đã buồn bực nói: "Ồ, sao người kia lại trông quen thế nhỉ?"  

 

Lúc này, Thẩm Nguyệt đã ngồi vào chỗ bên cạnh Tần Như Lương.  

 

Hạ tướng nghe Hạ Du nói vậy thì ngay lập tức đập vào gáy của hắn ta một cái rồi trầm giọng mắng: "Đó là công chúa! Không được vô lễ! Nghiệt tử, có phải đối với ngươi thì nữ tử nào trông cũng quen mắt hay không?"  

 

Hạ Du xoa xoa cái gáy, trợn mắt nói: "Ông già chết tiệt này, nói chuyện thì nói, tự nhiên lại đi động tay động chân!"  

 

Tất cả mọi người đều biết Hạ tướng có một đứa con trai ham chơi khiến cho ông ta đau đầu nhất.  



Nhìn thấy mấy quan lại trong triều đều đang nhìn qua mình, nét mặt già nua của Hạ tướng có chút nhịn không nổi liền cười gượng nói: "Khuyển tử bất hảo, đã khiến cho chư vị chê cười rồi". 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK