Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tô Vũ nói với vẻ đương nhiên: “Sao lại không?”  

 

Thẩm Nguyệt cảm thấy nàng tuyệt đối không hợp bát tự với cái người này.  

 

Thẩm Nguyệt chính nghĩa nói: “Bà đây không bôi”.  

 

Tô Vũ cũng không giận, nói: “Ừ, không bôi thì thôi”.  

 

Hắn ngồi dậy, dừng một chút rồi tốt bụng nhắc nhở: “Cô có biết là nếu vết thương trong miệng không khép lại thì sẽ khiến miệng bị loét không?”  

 

Thẩm Nguyệt: “…”  

 

“Nếu miệng bị loét thì sẽ khó khỏi lắm đấy, ăn gì cũng không ngon, chỉ khẽ đụng tới là đau nhức vô cùng”.  

 

Thẩm Nguyệt không khỏi le đầu lưỡi ra chạm vào vết sưng trong miệng, nơi đó đúng là đã toét ra, khẽ chạm vào là đau.  

 

Tô Vũ giảo hoạt nói: “Nhất là đầu lưỡi vô tình chạm vào thì sẽ càng thêm nghiêm trọng”.  

 

“Ngươi thôi đi”, Thẩm Nguyệt nói: “Ta tự bôi được chưa?”  

 

Tô Vũ hỏi: “Thế cô đã rửa tay chưa?”  

 

Thẩm Nguyệt: “…”  

 

Cho nên cuối cùng, Tô Vũ vẫn cúi người trước mặt nàng, bàn tay khẽ nâng cằm nàng lên, bảo nàng há miệng.  

 

Thẩm Nguyệt có chút sững sờ, rốt cuộc nàng sao thế này?  

 

Có thể là vì… bị loét miệng đúng là không tốt, mà nàng thì chưa rửa tay thật…  

 

Môi nàng khẽ nhếch, Tô Vũ vươn ngón tay vào miệng nàng, chạm vào vết thương trong miệng. Dược cao bôi lên miệng vết thương, vừa nhẹ vừa nhột.  

 

Đầu ngón tay của hắn xen lẫn mùi thuốc, thông qua vị giác truyền tới lỗ mũi.  

 

Thẩm Nguyệt duy trì tư thế này với bộ dáng cả đời này không còn gì luyến tiếc, ngước lên nhìn mặt của Tô Vũ.  

 

Hắn cúi đầu xuống, hai người chỉ cách nhau vài gang tấc, hắn thở vào góc mặt nàng, nhẹ nhàng như lông vũ, mang theo một mùi riêng đặc trưng.  

 

Sự thanh nhàn này nhìn vô cùng phù hợp với vẻ thong dong và ưu nhã của hắn.  

 

Tô Vũ bỗng nhiên hỏi: “A Nguyệt, có thấy ta đẹp trai hơn Tần Như Lương không?”  

 

Thẩm Nguyệt thuận miệng nói: “Ngươi lấy bản thân so với Tần cẩu, không thấy tự hạ thấp thân phận à?”  

 

Tô Vũ sửng sốt, sau đó bật cười, cả căn phòng như sáng lên.  

 

“Sau này đừng có gọi ta là A Nguyệt nữa, chúng ta đâu có thân thiết đến vậy”.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK