Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nàng ta lạnh như đang ở trong một hầm băng, nhất thời không phản ứng kịp, bị Thôi thị cứng rắn kéo về phòng thay y phục.  

 

Thẩm Nguyệt đột nhiên ngã vào vòng tay của Tô Vũ thì liền cảm thấy không chân thật.  

 

"Ngươi ôm ta làm gì?", nàng hỏi.  

 

Tô Vũ nói: "Ta cảm thấy lạnh".  

 

Nàng biết đây rất có thể lại là cái cớ của hắn.  

 

Thẩm Nguyệt vùi đầu vào ngực hắn, nói bằng giọng mũi: "Ngươi nhất định không biết cái ôm của ngươi rất ấm áp. Ngươi dễ dàng ôm người khác như vậy rất dễ khiến cho người ta bị nghiện".  

 

Tô Vũ rũ mắt xuống, liền hỏi: "Cô nghiện rồi sao?"  

 

Thẩm Nguyệt chỉ cười chứ không nói gì.  

 

Một khi đã nghiện thứ gì đó thì người ta chỉ muốn giữ nó cho riêng mình, như vậy thì sẽ làm mất đi vẻ đẹp ban đầu của nó.  

 

“Kẻ nào đã hạ thuốc? Tần Như Lương?”, Tô Vũ quay lại chuyện ban đầu.  

 

Thẩm Nguyệt lắc đầu: "Không".  

 

Lúc này nàng đã bình tĩnh lại, hoàn toàn có lý do để tin rằng Tần Như Lương quả thật đã say cho nên mới làm như vậy.  

 

Vào ngày thường hắn ta luôn luôn kiềm chế bản thân, nếu như không phải hôm nay hắn ta đã uống quá nhiều thì đã không liều lĩnh như vậy.  

 

Nói ra những lời đó chẳng khác nào hắn ta đang phơi bày tất cả tình cảm của mình trước mặt Thẩm Nguyệt, chỉ chờ Thẩm Nguyệt dẫm đạp lên.  

 

Đó không phải là chuyện mà Tần Như Lương khi còn tỉnh táo có thể làm được.  

 

"Có lẽ ta đã biết là ai làm rồi, chuyện này ta sẽ tự mình xử lý tốt".  

 

"Trên tay cô có một con dao, tại sao cô lại không giết Tần Như Lương mà lại đi tự hại chính mình?"  

 

"Còn chưa tới lúc phải cá chết lưới rách với hắn ta, giết hắn ta ta cũng không được sống yên".  

 

Hai mắt Tô Vũ tối đen như mực: "Nếu như hắn ta lại dám xúc phạm cô một lần nữa thì cô cứ giết chết hắn ta, không cần đợi ta xử lý. Sau đó ta sẽ giải quyết tốt mọi hậu quả".  

 

"Ta sẽ không ngã ở một chỗ tận hai lần, sau này những chuyện như vậy sẽ không bao giờ xảy ra nữa", Thẩm Nguyệt nhẹ giọng nói.  

 

"Nếu như giết hắn ta đi thì không còn gì thú vị nữa, lần sau ta sẽ tiếp tục phế đi cánh tay phải của hắn ta, khiến cho hắn ta mãi mãi không thể tự lo liệu cuộc sống của mình".  

 

“Được, cứ như vậy mà làm”, Tô Vũ trầm giọng nói: “A Nguyệt, chờ thêm một chút, sẽ không lâu nữa đâu".  

 

"Chờ cái gì?"  

 

"Chờ đông đi xuân đến".  



Thẩm Nguyệt không quá để ý đến ý nghĩa trong lời nói của hắn, nàng chỉ khẽ dịch chuyển một chút rồi nói: "Nói đến đây ta cũng phải cảm ơn ngươi, nếu như lần trước không được ngươi rèn luyện võ công thì ta cũng sẽ không có phản ứng nhanh nhạy như vậy". 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK