Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tô Vũ cũng cười cười: “Cô cũng đồng ý để ta quyết định địa điểm rồi, hình như ngươi không nói là không thể đặt tại nhà của ta”.  

 

Thẩm Nguyệt hiểu ra: “Ngươi lừa ta, ngươi lừa ta là tới tửu lâu, thực chất ngay từ đâu đã dự tính để ta tới nhà ngươi rồi!”  

 

“Trong nhà tự tại hơn, mời A Nguyệt”.  

 

Thẩm Nguyệt cũng biết rằng cứ đứng giằng co ở bên ngoài cũng không hay, đến cũng đến rồi, nếu không vào trong, hắn sẽ tưởng rằng nàng sợ hắn.  

 

Nàng rất quen với viện lạc ở nơi này, sóng vai cùng Tô Vũ đi trên con đường nhỏ.  

 

Trong viện tử của hắn có hoa mai, vào mùa này, hoa mai đón chút gió lạnh nên kết thành nhị hoa ở đầu cành, hương hoa mai thoang thoảng.  

 

Sau đó Thẩm Nguyệt phát hiện ra, trong nhà Tô Vũ không hề chuẩn bị cơm tối.  

 

Tô Vũ nói: “Tới nhà ta rồi, đâu thể để cô được hời. Tất nhiên ta muốn đích thân cô chuẩn bị cơm”.  

 

Thẩm Nguyệt nheo mắt nói: “Ta đường đường một công chúa mà phải đích thân nấu cơm cho ngươi? Tô Vũ, ngươi mơ hay quá!”  

 

Tô Vũ hồi tưởng lại: “Trước kia chẳng phải cô cũng từng nấu cho Liên Thanh Châu sao? Khi hắn đón sinh thần, cô cũng làm bánh bông lan cho hắn, ta nếm thử rồi, rất ngọt”.  

 

Thẩm Nguyệt sững người: “Ngươi muốn ăn cái đó?”  

 

Tô Vũ gật đầu.  

 

Thẩm Nguyệt mới hỏi: “Hôm nay là sinh thần của ngươi?”  

 

Tô Vũ đứng dưới ánh đèn mà mỉm cười: “Nếu cô muốn nói tới ngày ta ra đời, hẳn rằng trên thế gian này chẳng có mấy người nhớ. Nếu nói là ngày ta được sinh ra lần nữa, đại khái là ngày này mỗi năm. Cho nên ngày hôm nay rốt cuộc có được coi là sinh thần của ta hay không, ta cũng không biết nữa”.  

 

“Sinh ra lần nữa cũng là bắt đầu mới rồi”, Thẩm Nguyệt nói: “Nếu ngươi nói ngay từ đầu rằng đó là ngày hôm nay, ta có thể chuẩn bị trước. Bây giờ đợi nấu xong cũng phải một canh giờ sau. Trù phòng ở đâu?”  

 

Tô Vũ dẫn Thẩm Nguyệt tới trù phòng.  

 

Bên trong trù phòng đèn đuốc sáng trưng, nhưng không có một hạ nhân nào.  

 

Tất cả nguyên liệu có thể cần dùng đều được chuẩn bị sẵn sàng, dường như chỉ còn chừa lại bước cuối cùng - để nàng đích thân nấu cơm cho Tô Vũ.  

 

Thẩm Nguyệt xắn tay áo, rửa tay sạch sẽ, tìm trứng gà và bột mình, bắt đầu bận rộn trong trù phòng.  

 

Nàng chẳng buồn ngẩng đầu lên: “Lần sau có yêu cầu gì thì ngươi cứ nói thẳng, không cần vòng vo. Ngươi muốn ăn cơm ta nấu, ngươi cứ nói ra, ta cũng vẫn nấu cho ngươi. Dù sao để cảm ơn ngươi, bấy lâu nay chúng ta cũng có chút giao tình”.  

 

Ngừng lại đôi chút, nàng bổ sung thêm: “Chỉ là, nếu ta nấu không ngon, dù có khóc ngươi cũng phải ăn hết cho ta”.  

 

Tô Vũ đáp: “Nhưng ta sợ bị từ chối”.  



Thẩm Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn hắn, buột miệng hỏi: “Người như ngươi mà cũng sợ bị từ chối à? Ngươi đẹp trai như thế, ai nỡ từ chối ngươi?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK