Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hạ Du cười híp mắt, ánh mắt lóe sáng nói: "Như thế rất tốt".  

 

Ngay khi hắn ta buông lỏng tay thì Hạ Phóng mới cảm thấy nhẹ nhõm được đôi chút rồi nhanh chóng lùi lại vài bước.  

 

Sau khi các quan viên lần lượt rời đi, Hạ Du và Hạ Phóng mới cùng nhau bước ra khỏi điện.  

 

Hạ Phóng liếc mắt, nghiến răng nghiến lợi: "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chết ở bên ngoài, không ngờ cuối cùng ngươi vẫn sống sót trở về".  

 

Hạ Du nói: "Ta có phúc lớn, đương nhiên không chết được, thực xin lỗi, làm cho ngươi thất vọng rồi".  

 

Hạ Phóng hừ lạnh một tiếng, phất tay áo nói: "Hạ Du, ngươi cho rằng hoàng đế thật sự ủng hộ ngươi hay sao? Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ rơi vào tay ta, không tin thì cứ chờ xem".  

 

Vừa dứt lời thì hắn ta liền sải bước bước qua người Hạ Du.  

 

Tần Như Lương không vào triều mà ở lại phủ tướng quân để tĩnh dưỡng.  

 

Phủ tướng quân đang rất vui vẻ vì Tần Như Lương trở về thì đột nhiên lại lâm vào tình huống oái oăm.  

 

Hiện tại hoàng đế vẫn chưa xử lý Tần Như Lương, chỉ ra lệnh cho hắn an tâm dưỡng thương. Dựa vào tình huống hiện tại của hắn ta, hắn ta còn không thể cầm kiếm, sao có thể tiếp tục làm tướng quân?  

 

Liễu Mi Vũ đã chạy ra khỏi Phù Dung Uyển để gây chuyện.  

 

Thẩm Nguyệt không hề quan tâm đến nàng ta.  

 

Ngọc Nghiên liếc mắt, nói: "Tướng quân không còn bên cạnh ả ta nhiều như trước mà ả ta vẫn như vậy. Với bộ dạng của ả ta bây giờ thì ngay cả tướng quân cũng không muốn nhìn đến ả ta".  

 

Nếu Liễu Mi Vũ vẫn giống như trước đây thì ít nhất nàng ta cũng có thể tỏ ra dịu dàng động lòng người trước mặt Tần Như Lương, hơn nữa có thể khơi dậy lòng trắc ẩn của Tần Như Lương.  

 

Đáng tiếc bây giờ nàng ta chỉ còn lại sự cuồng loạn.  

 

Tần Như Lương càng không chịu tha thứ cho nàng ta vì chuyện nhục nhã của nàng ta thì nàng ta càng muốn Tần Tần Như Lương tha thứ cho mình mỗi ngày.  

 

Nhưng nàng ta không biết chuyện mà Tần Như Lương không tha thứ đã sớm không còn là chuyện kia.  

 

Sau khi Tần Như Lương trở về, Liễu Mi Vũ đã được thả khỏi Phù Dung Uyển.  

 

Tần Như Lương ngày hôm đó đi ra ngoài không phải đi làm việc mà là đi đến khu phố hoa.  

 

Bây giờ là ban ngày, Minh Nguyệt Lâu vẫn chưa quá đông đúc.  

 

Nhìn thấy Tần Như Lương đi tới, quản sự ở cửa liền hỏi: "Công tử có muốn gọi cô nương nào không? Giờ này nhiều cô nương đều đang nghỉ ngơi".  



Tần Như Lương dừng lại một chút rồi nói: "Ta tìm Hương Phiến". 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK