Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tên đội trưởng phất tay, con chim bồ câu liền bay tới đậu trên cánh tay của hắn ta.  

 

Hắn ta lấy ra mẫu thư giấu trong ngực áo, chuẩn bị nhét vào ống thư.  

 

Đúng lúc này, bên cạnh hắn ta đột nhiên lại vang lên một thanh âm vô cùng bình thản: "Ngươi đang làm cái gì vậy?"  

 

Tên đội trưởng giật mình quay đầu lại thì nhìn thấy Tô Vũ đã lẳng lặng xuất hiện ở phía sau, cổ họng của hắn ta nghẹn lại, ấp úng nói: "Hóa... hóa ra là Tô đại nhân".  

 

Hắn ta luôn luôn ở trong trạng thái cảnh giác nhưng lại không biết Tô Vũ đã xuất hiện sau lưng mình từ lúc nào.  

 

Tô Vũ mặc y phục đen, trên y phục không có chút bùn đất nào, hơi thở chậm rãi. Khi đôi mắt dài của hắn nhìn thẳng vào tên đội trưởng đội hộ vệ thì nó khiến cho hắn ta cảm thấy lạnh sống lưng giống như đang bị một bóng ma nhìn chằm chằm.  

 

Tô Vũ nhìn con chim bồ câu đưa thư trên tay hắn ta cùng mảnh thư mà hắn ta chưa có thời gian nhét vào ống, nói: "Ngươi muốn đưa tin cũng không cần phải lén lén lút lút như vậy, ngày mai chỉ cần tìm người mang tin tức tới trạm dịch thì liền có thể đưa tin về kinh".  

 

Tên đội trưởng chật vật đáp: "Tô đại nhân nói đúng, là do thuộc hạ thấy đêm nay mưa đã tạnh, lỡ như ngày mai trời lại mưa thì lại làm phiền đến người khác. Xin Tô đại nhân xin đừng trách, thuộc hạ cũng chỉ thực hiện đúng chức trách".  

 

“Trong thư viết cái gì?”, Tô Vũ thản nhiên hỏi.  

 

Tên đội trưởng run run nói: "Xin thứ lỗi cho thuộc hạ không thể nói ra".  

 

Sau khi Hạ Du tắm xong hắn ta liền cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái nhưng vẫn đói quá không ngủ được. Sau khi trằn trọc trở mình trên giường một lúc thì hắn ta liền ra ngoài kiếm gì đó ăn.  

 

Không ngờ khi hắn ta vừa đi ngang qua một ngã rẽ trên hành lang thì liền thấy dưới chân tường tiểu viện có người.  

 

Hắn ta bất giác muốn lớn tiếng hỏi tại sao bọn họ lại thập thò đứng ở đây.  

 

Nhưng mà Hạ Du còn chưa kịp nói gì thì Tô Vũ đã thình lình giương mắt nhìn thẳng về phía của hắn ta, ngay lập tức phát hiện ra hắn ta.  

 

Ánh mắt Tô Vũ vô cùng thâm trầm, phẳng lặng như mặt nước sâu.  

 

Lúc này, Tô Vũ tỏ ra kinh ngạc nói: "Sao Tĩnh Nguyệt công chúa lại ở đây?"  

 

Thẩm Nguyệt? Hạ Du nhìn xung quanh nhưng không thấy có ai khác ở đây ngoại trừ hắn ta.  

 

Tên đội trưởng đội hộ vệ thấy Tô Vũ nhìn nghiêng rồi bảo công chúa Tĩnh Nguyệt đã đến nên cũng vội vàng quay đầu lại nhìn.  

 

Nhưng chính vào lúc này, Hạ Du liền kinh hồn bạc vía nhìn thấy Tô Vũ giơ tay lên nắm vào cổ của tên đội trưởng, sau đó chỉ nghe răng rắc một tiếng, đầu của tên đội trưởng đã bị Tô Vũ bẻ gãy ngay tại chỗ.  

 

Tên đội trưởng còn chưa kịp phát ra âm thanh gì thì Tô Vũ đã nhẹ nhàng buông tay khiến cho xác hắn ta mềm nhũn ngã xuống mặt đất.

 

Con chim bồ câu sợ hãi muốn bay đi nhưng Tô Vũ vừa giơ tay đã có thể dễ dàng bắt lấy chân của nó khiến cho nó không thể nào bay đi được nữa.  

 

Tô Vũ rút thư của tên đội trưởng ra rồi thản nhiên liếc nhìn qua.  

 

Con người nhìn hiền lành vô hại trước mặt cứ như vậy đã kết liễu mạng sống của một người mà nét mặt còn không chút thay đổi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK