Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chắc hẳn hôm qua hắn ta đã dốc hết sức lực để tìm thứ thuốc dẫn kia.

 

Thẩm Nguyệt không muốn để hắn ta vào phòng mình, đành phải ra khỏi cửa phòng, tự đỡ lưng và bụng cẩn thận bước xuống bậc thềm, nheo mắt nhìn trời: “Sao ngươi lại tới đây?”

 

Chắc hẳn hôm nay sẽ có mưa lớn.

 

Chẳng trách buổi sáng thời tiết âm u như vậy, mây đen vần vũ trên đầu như một tấm vải xám xịt đang từ từ đậy lại.

 

Thẩm Nguyệt thầm nghĩ, phải đổ một trận mưa như trút nước mới được, bây giờ ngột ngạt quá. Lát nữa mưa xong trời quang mây tạnh, không khí trong lành, đến cả hơi nóng cuối cùng của ngày cuối hè cũng bị xua đi hết.

 

Tần Như Lương nói: “Ta tới thăm cô”.

 

Thẩm Nguyệt đáp: “Mấy hôm trước ngươi còn nóng nảy như bị giẫm phải đuôi, bây giờ bình tĩnh thế này khiến ta thấy bất ngờ đấy”.

 

Tần Như Lương trước mắt nàng quả thực rất điềm tĩnh, khí chất trầm lặng, biểu cảm và động tác chẳng thể nói rõ được là đang mừng hay đang buồn, nhưng chẳng hiểu sao lại khiến người ta không thoải mái.

 

Thẩm Nguyệt không để tâm lắm, dù sao thì nàng cũng từng chứng kiến những khi Tần Như Lương đáng sợ hơn bây giờ.

 

Thẩm Nguyệt lại hỏi: “Triệu mụ không ở đây?”

 

“Bà ấy xuống bếp rồi, để ta ở lại với cô”.

 

“Đáng lẽ ra ngươi không có thời gian tới thăm ta mới phải, ta cũng đâu cần. Đêm qua ngươi không về nhỉ?”, Thẩm Nguyệt bình tĩnh nói chuyện cùng hắn ta.

 

“Ừm”.

 

“Thế mà ngươi vẫn còn thời gian rảnh rỗi tới chỗ ta? Thuốc giải của Mi Vũ đã tìm thấy chưa? Ta nghe nói đơn thuốc có rồi, nhưng thiếu một vị thuốc dẫn”.

 

“Đúng vậy, chỉ thiếu vị thuốc dẫn sau cùng”, Tần Như Lương nhìn chằm chằm vào bụng nàng: “Ta đi hết từng nhà từng hộ, rõ ràng ở ngay trước mặt nhưng ta không thể lấy được”.

 

Thẩm Nguyệt hỏi: “Đó là thứ thuốc gì? Nếu nhà nào hộ nào cũng có, chắc hẳn không phải là dược liệu gì khó tìm chứ? Sao ngươi lại quay về tay không?”

 

Nàng thấy Tần Như Lương không đáp, bèn nhìn theo ánh mắt của Tần Như Lương hướng về cái bụng mình, mi mắt bất giác giật giật vài cái.

 

Tần Như Lương bỗng chuyển đề tài: “Ta nghe nói, đứa trẻ này còn một hai tháng nữa sẽ ra đời?”

 

Trong lòng Thẩm Nguyệt trào lên cảm giác không thể nói rõ thành lời: “Thuốc dẫn mà ngươi muốn tìm rốt cuộc là gì?”

 

Tần Như Lương im lặng một lúc rồi mới nói: “Tử hà xa”.

 

Cùng lúc đó, trên đầu vang lên tiếng sấm chớp đì đùng, nhưng không át nổi âm thanh của hắn ta.

 

Mặt mũi Thẩm Nguyệt biến sắc, trong đầu vô thức tìm kiếm hàm nghĩa của từ này.

 

Ở thời cổ đại được gọi là tử hà xa, cũng là nhau thai của thai nhi, ở thời hiện đại được gọi là cuống rốn.

 

Tần Như Lương đang tìm nhau thai!

 

Mà nhau thai này còn là thuốc dẫn để giải độc cho Liễu Mi Vũ.

 

Tất cả suy nghĩ của Thẩm Nguyệt đột nhiên được nối liền với nhau vào thời khắc ấy.

 

Trước nay nàng không hiểu Liễu Mi Vũ muốn làm gì, nhưng bây giờ nàng đột nhiên hiểu rồi. Bởi vì lúc này Tần Như Lương đang đứng trong viện tử của nàng, ngay trước mặt này.

 

Sắc mặt của Thẩm Nguyệt không ổn lắm, nàng thoáng lùi về sau, cười khẩy: “Hóa ra là muốn thứ này để làm thuốc dẫn, chẳng trách trước đó nghe ngóng thế nào cũng không nghe ngóng được”.

 

Nàng nhìn nhận lại Tần Như Lương rồi nói: “Ngươi tìm ở bên ngoài suốt một ngày một đêm, kinh thành lớn như vậy, nhân khẩu nhiều như thế, chắc chắn có nữ nhân lâm bồn trong những ngày gần đây”.

 

Tần Như Lương đáp: “Tìm được vài người, nhưng không có ai sinh con vào hôm qua hoặc hôm nay. Mi Vũ chỉ có thời gian hai ngày, hôm nay là ngày cuối cùng rồi”.

 

“Ngươi đã tìm hết từng nhà hay chưa, đã hỏi hết từng nhà chưa?”

 

“Chưa, ta chỉ tìm vài bách tính bình thường ở mấy con đường phụ cận trong phạm vi năng lực của ta”.

 

Thẩm Nguyệt lạnh lùng nói: “Sao ngươi không tiếp tục tìm đi! Ngươi là tướng quân, ngươi dẫn binh lính lục soát từng nhà từng hộ chứ! Kinh thành nhiều người như vậy, sao lại không có người sinh con trong hai ngày nay!”

 

“Ta là tướng quân, nhưng ta không thể lạm dụng công quyền cho việc tư”.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK