Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cảnh tượng ban nãy thật sự rất hung hiểm, nếu như nàng và Tô Vũ bị phát hiện trốn trong tủ sách thì trong sạch sẽ mất hết, đó mới gọi là đáng hận!  

 

Tô Vũ này suýt chút nữa thì hại chết nàng.  

 

Tô Vũ nhìn bóng lưng của nàng, hơi co khóe miệng như có như không, nhẹ giọng đáp lại: “Ta cũng không muốn chúng ta là bạn”.  

 

Thẩm Nguyệt ra khỏi Viện Thái Học, đi về ngự hoa viên.  

 

Trong cung lúc này hỗn loạn vô cùng, trên đường đi có cung nhân qua lại với vẻ nghiêm trọng.  

 

Một mình Tô Vũ đứng trong học đường của Viện Thái Học, thân hình cô độc.  

 

Dưới ánh trăng sáng mây mờ, hắn nhìn ra ánh trăng ngoài cửa sổ, sắc mặt mờ mịt.  

 

Rốt cuộc là Liễu Thiên Hạc quá giỏi hay là Tần Như Lương quá kém mà lại không thể bắt được hắn ta trong hoàng cung tràn đầy thủ vệ này?  

 

Thẩm Nguyệt càng đến gần ngự hoa viên thì càng thấy nhiều cấm vệ quân.  

 

Cảnh tượng hỗn loạn vô cùng, sân khấu biểu diễn cũng không còn chỉnh tề, trên mặt đất có vết máu lờ mờ.  

 

Rất nhiều tiểu thư, phu nhân nhà quan bị dọa tái mét mặt mày, toàn thân xụi lơ, không ai ngờ rằng trong cung lại xảy ra chuyện này giữa thời điểm thái bình thịnh thế.  

 

Thích khách kia hành thích thất bại, lòng dạ cũng rất độc ác, để khiến mọi chuyện hỗn loạn hơn thì hắn ta gặp ai giết đó, có mấy tiểu thư, phu nhân đều trở thành nạn nhân.  

 

Ngự hoa viên hỗn loạn không tưởng, tiếng thét chói tai khủng hoảng của đám phụ nữ làm cấm vệ quân không dễ hành động.  

 

Kết quả là tên thích khách đã nhân cơ hội loạn lạc mà chạy bay biến.  

 

Sau đó cấm vệ quân mới chia nhau đi tìm kiếm thích khách khắp hoàng cung.  

 

Lúc Thẩm Nguyệt quay về thì cảm xúc của mọi người đang bất ổn, không ai chú ý nàng đi đâu về đâu, trừ Liễu Mi Vũ đang hoảng sợ.  

 

Chuyện đã xảy ra như thế này, Tần Như Lương sao có thể ở bên cạnh Liễu Mi Vũ được, hắn ta phải chạy đi xử lý việc này, để lại Liễu Mi Vũ một mình ở đó.  

 

Liễu Mi Vũ đi xuyên qua đám người, đến cạnh Thẩm Nguyệt, hỏi: “Ban nãy công chúa đi đâu vậy?”  

 

Thẩm Nguyệt phủi mép áo một cách bình tĩnh: “Ta vẫn luôn đứng ở đây thôi chứ đi đâu được?”  

 

“Nhưng rõ ràng Mi Vũ thấy công chúa đi qua từ con đường nhỏ kia mà”.  

 

Thẩm Nguyệt ngẩng đầu, thản nhiên nhìn Liễu Mi Vũ, thấy sắc mặt nàng ta trắng bệch, vẻ mặt bất an, liền mỉm cười nói: “Mi Vũ, ngươi hoa mắt đúng không?”  

 

Nghe nói hoàng đế đang rất giận dữ vì việc có quá nhiều cấm vệ quân mà lại khiến thích khách trốn thoát.  

 

Lúc thị vệ đang dọn dẹp hiện trường thì phát hiện mấy cái phi tiêu thích khách bắn trên mặt đất, bèn nhặt lên đưa cho hoàng đế.  

 

Khi họ đi ngang qua, Thẩm Nguyệt nheo mắt nhìn phi tiêu kia.  



Nàng quá quen thuộc với cái phi tiêu này, nó giống hệt với phi tiêu của người muốn giết Tần Như Lương trên đường cái ngày hôm đó. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK