Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thuốc dẫn lại phải là Tử Hà Xa.  

 

Vì sao?  

 

Vì Thẩm Nguyệt khi ấy đang mang thai, mà trong bụng nàng thì có sẵn một bộ!  

 

Mục đích chân chính của Liễu Mi Vũ không phải là muốn hắn ta tìm thuốc giải cho mình, mà là muốn hắn ta ra tay với đứa bé trong bụng Thẩm Nguyệt.  

 

Nàng ta chỉ cần giả bộ đáng thương nằm trên giường như sắp hấp hối là có thể khiến hắn ta suýt chút nữa trở thành hung thủ giết chết con! Khiến hắn ta suýt nữa thì hại Thẩm Nguyệt gặp nguy hiểm đến tính mạng, sau này mãi mãi không bù đắp nổi!  

 

Hắn ta khi ấy thực sự rất yêu Liễu Mi Vũ, không nỡ để nàng ta chịu chút tổn thương nào. Hắn ta thà đi hại Thẩm Nguyệt không có lỗi gì còn hơn là để Liễu Mi Vũ chết.  

 

Để cứu được Liễu Mi Vũ, hắn ta chịu trả mọi giá.  

 

Nhưng những đầu mối này bây giờ đã liên kết với nhau thành một, khiến Tần Như Lương trở tay không kịp.  

 

Hóa ra mọi thứ hắn ta cố gắng đều bị người ta tính toán cả.  

 

Hắn ta cho rằng Liễu Mi Vũ khéo hiểu lòng người, điềm đạm đáng yêu, không có âm mưu hay quỷ kế gì.  

 

Hôm nay hắn ta mới biết mình sai.  

 

Thẩm Nguyệt cất bình sứ đi, đi qua Tần Như Lương, khẽ dừng chân rồi nói: “Ngươi nghe rõ rồi chứ?”  

 

Không đợi Tần Như Lương trả lời, Liễu Thiên Hạc bèn nói: “Ngươi đừng nghe con đàn bà đó nói! Nàng ta muốn hại Thiên Tuyết đấy!”  

 

Tần Như Lương bình tĩnh nhìn Liễu Thiên Hạc, ánh mắt lạnh như băng: “Ta chẳng nghe thấy nàng ấy nói gì, nhưng lại nghe rõ ngươi nói”.  

 

“Ta bị nàng ta ép nên mới thế! Ngươi tận mắt thấy nàng ta muốn độc chết ta mà!”  

 

Tần Như Lương không cảm xúc nói: “Nàng ấy nói muốn thử thuốc mà, nhưng ngươi cũng đã khai hết rồi đấy thôi. Ta đã đánh giá cao ngươi quá rồi, hôm nay ngươi không chết, sau này áp ngươi về kinh thì ta cũng sẽ đích thân hành hình xử tử ngươi!”  

 

“Tần Như Lương, đồ lòng lang dạ sói!”  

 

Tần Như Lương quay đi, nói: “Đúng, ta lòng lang dạ sói, còn ngươi nên chết từ lâu rồi mới phải”.  

 

Thẩm Nguyệt quay lại trong viện, thấy Tô Vũ ở đó, Tô Vũ nói: “Thu dọn đồ nhé, hai ngày nữa chuẩn bị lên đường”.  

 

Thẩm Nguyệt nói: “Ta không có đồ gì cần dọn, mai là đi được rồi”.  

 

Sau đó Tần Như Lương cũng quay về, không khí của ba người ở trong viện có hơi nghiêm trọng.  

 

Tần Như Lương nhìn Tô Vũ, nói: “Ngươi tránh đi một chút được không, ta muốn nói chuyện riêng với nàng ấy một chút”.  



Tô Vũ ngồi ở hành lang, ung dung nói: “Hóa ra là chê ta vướng”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK