Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám gia nô phải tốn rất nhiều sức mới có thể rửa sạch máu của nàng ta. 

Phủ tướng quân nhất thời bị bao trùm bởi sợ hãi, bớt mất không khí hoạt bát ngày xưa. 

Bầu không khí này đã kéo dài mấy ngày, Liễu Mi Vũ cũng đã ốm vài hôm. 

Tần Như Lương luôn đến thăm nàng ta, nhưng biết nàng ta sầu não uất ức mãi sẽ không tốt cho thân thể, bèn bảo quản gia gọi gánh hát vào, bày bàn hát hí kịch ở tiền viện. 

Gánh hát kia chọc cười Liễu Mi Vũ, được Tần Như Lương trọng thưởng. 

Lúc này, không khí mới trở nên dễ thở hơn một chút. 

Liễu Mi Vũ dù có đau lòng, khổ sở thế nào đi nữa thì cũng không thể căng thẳng mãi với Tần Như Lương như vậy được. 

Nếu không, nàng ta không chỉ khiến cho người có lòng dạ chen vào, lại khiến Tần Như Lương mất đi sự kiên nhẫn với nàng ta. 

Cho nên, dù có không vui thì nàng ta vẫn phải gắng gượng nở một nụ cười khi xem hí kịch, vậy mới khiến cục diện này bị phá vỡ. 

Hương Phiến vẫn còn ở lại Phù Dung Uyển, tạm chưa có phương án xử lý. Mối quan hệ của bọn họ cũng đạt đến điểm bế tắc mà trước nay chưa từng có. 

Nhưng trong phủ không ai không biết Hương Phiến đã được tướng quân sủng hạnh. Hơn nữa nghe nói không phải Hương Phiến tự nguyện mà là tướng quân bức bách. 

Tướng quân tam thê tứ thiếp là chuyện thường tình. 

Nếu như Liễu Mi Vũ đuổi Hương Phiến đi thì khó tránh khỏi mang tiếng là hẹp hòi, không nhận cả nha hoàn thiếp thân. 

Phải biết rằng Hương Phiến lúc trước là người được Liễu Mi Vũ cực kỳ sủng ái. 

Như vậy, sau này còn ai dám tận tâm tận lực cho nàng ta nữa. 

Chiều đến, cuối cùng Tần Như Lương cũng bước vào Phù Dung Uyển của Liễu Mi Vũ. 

Liễu Mi Vũ thản nhiên hành lễ. 

Tần Như Lương hỏi: “Mi Vũ, nàng có oán ta không?” 

Liễu Mi Vũ cười khổ: “Mi Vũ nào dám oán hận tướng quân, tướng quân sủng ái Mi Vũ là phúc của Mi Vũ, nhưng nếu chỉ ở mãi với Mi Vũ thì tướng quân sẽ chán”. 

Tần Như Lương dẫn Liễu Mi Vũ vào phòng, nói: “Nàng biết ta chỉ yêu một mình nàng thôi mà, việc gì phải nói ta như thế”. 

Liễu Mi Vũ chỉ thấy khổ sở. 

Lúc trước nàng ta cũng tin là Tần Như Lương chỉ yêu một mình nàng ta. 

Nhưng sau đó thì sao? 

Đầu tiên là Thẩm Nguyệt mang thai con của chàng, giờ thì Hương Phiến trở thành người của chàng nốt. Tần Như Lương ngoài miệng thì nói yêu, nhưng lại không chỉ có một mình Liễu Mi Vũ nàng ta trong lòng. 

Nói chung đây chính là nam nữ khác biệt. 

Liễu Mi Vũ nghĩ thầm, nàng ta dù có oán hay hận thì nàng ta vẫn yêu da diết Tần Như Lương. Nàng ta dựa dẫm và hy vọng vào Tần Như Lương cả đời này. 

Liễu Mi Vũ cười rơi lệ: “Biết rõ tướng quân muốn người khác, nhưng trái tim Mi Vũ vẫn không từ bỏ tướng quân được. Mi Vũ không thể không có tướng quân”. 

Lòng Tần Như Lương tràn ngập thương yêu, khẽ lau nước mắt cho Liễu Mi Vũ: “Đừng khóc, là ta sai, ta nhìn nhầm Hương Phiến thành nàng”. 

Liễu Mi Vũ nói: “Chuyện cũng đã qua rồi, tướng quân yên tâm, Mi Vũ sẽ đối xử tốt với Hương Phiến, không khiến tướng quân khó xử. Tướng quân nhận Hương Phiến đi, nhận nó làm nha hoàn thông phòng”.

Lúc nói đến đây thì Hương Phiến đang dán vào cửa nghe lén. 

Tần Như Lương không muốn, nhưng Liễu Mi Vũ đã nói: “Chuyện đến nước này rồi, còn biện pháp nào tốt hơn nữa sao? Hương Phiến mất đi trong sạch, nếu không có danh phận thì sau này khó mà đặt chân ở trong phủ tướng quân… Đám gia nô trong phủ cũng lại nghĩ xấu cho tướng quân…” 

Liễu Mi Vũ không tiện nói thêm nữa. 

Mặc dù trong lòng nàng ta cực kỳ không muốn, nhưng nàng ta phải rộng lượng, ít nhất là trong mắt người khác. 

Cuối cùng, Tần Như Lương nói: “Nàng muốn như vậy thì làm theo lời nàng nói đi. Nhưng dù nàng ta có thành nha hoàn thông phòng thì sau này ta cũng sẽ không động đến nàng ta nửa phần. Mi Vũ, nàng khéo hiểu lòng người, lại khiến nàng phải chịu uất ức rồi”. 

Hương Phiến không biết mình đang vui hay đang thất vọng. 

Vốn là một chuyện tốt, nhưng vẫn có chênh lệch so với những gì nàng ta mong đợi. Làm nha hoàn thông phòng của tướng quân là đứng trên tất cả nha hoàn, nhưng người đè đầu nàng ta vẫn luôn là Liễu Mi Vũ. 

Liễu Mi Vũ sẽ căm hận nàng ta, chèn ép nàng ta, nàng ta không đời nào được sống yên ổn! 

Sau đó, Hương Phiến liền nghe thấy tiếng rên rỉ yêu kiều của Liễu Mi Vũ. Đó là Tần Như Lương và Liễu Mi Vũ đang hóa giải nỗi khổ tương tư mấy ngày nay. 

Trải qua ngăn cách này, cả hai dường như càng thêm gắn bó hơn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK