Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhóm phu nhân theo sau thấy một màn này đều kinh ngạc thốt lên.  

 

Giây tiếp theo Tần Như Lương giống như một cơn gió đột nhiên di chuyển tới trước giường, một phát tách hai người ra.  

 

Hai người còn chưa kịp phản ứng lại, Tần Như Lương dưới cơn phẫn nộ đã bóp chặt lấy cổ của tên đàn ông kia, hung dữ dùng lực quăng hắn lên tường.  

 

Lực quá lớn khiến tên đàn ông xụi người ngã quỵ xuống đất, trong miệng hắn cũng trào ra máu tươi, thậm chí còn chưa nhận thức được đã xảy ra chuyện gì.  

 

Trong tích tắc tên đàn ông đó đã bị Tần Như Lương vặn gãy cổ, chết ngay tại chỗ.  

 

Liễu Mi Vũ cuối cùng cũng lấy lại được vài phần tỉnh táo, nàng ta vừa lim dim nâng mí mắt liền nhìn thấy cảnh tượng máu me này mà thét lên một tiếng chói tai.  

 

Tiếp đó khi thấy bản thân không mảnh vải che thân phơi bày trước mặt mọi người, sắc mặt nàng ta thoắt cái tái mét, không ngừng trốn dưới chăn, khóc lóc  thảm thiết: “Sao, sao lại thế này…”  

 

Nàng ta nước mắt lưng tròng nhìn hướng Tần Như Lương, cố gắng nắm lấy tay hắn ta.  

 

Nhưng Tần Như Lương vừa nhìn thấy đôi tay này của nàng ta vịn lên tấm lưng của tên đàn ông khác.  

 

Gương mặt Tần Như Lương lộ ra nét đau khổ cùng thất vọng, hắn tránh khỏi cái với tay này, chỉ thấp giọng gầm thét như dã thú: “Xảy ra chuyện gì mà bản thân nàng còn không biết sao?”  

 

“Tướng quân xin chàng hãy tin ta, ta là bị oan mà! Ta bị người khác gài bẫy!”   

 

Tần Như Lương như gằn từng chữ từ kẽ răng: “Ta tận mắt nhìn thấy nàng cùng người khác ân ái, ai có thể vu oan cho nàng đây. Chẳng lẽ bất luận tên đàn ông nào ở trên người nàng đều có thể mang lại cho nàng khoái cảm sao?”  

 

“Tướng quân không phải đâu mà…”, Liễu Mi Vũ khóc không thành tiếng.  

 

Các phu nhân nhà quan đều biết đây là chuyện gia đình phủ tướng quân nên tất cả đều giải tán trong hậm hực.  

 

Tần Như Lương không muốn nhìn thấy nàng ta thêm giây phút nào nữa, lúc này hắn thực sự cảm thấy toàn thân nàng ta lộ ra một chữ, chính là- bẩn.  

 

Hắn quay người kiên quyết rời đi với đôi mắt ẩn chứa sự thống khổ.   

 

Liễu Mi Vũ đau khổ tột cùng nói vọng theo: “Tướng quân xin chàng hãy nghe ta nói đi mà, Mi Vũ thực sự không biết gì cả…”  

 

Sau đó Hương Lăng tiến vào, chủ tớ hai người cùng bật khóc nức nở.  

 

Hương Lăng dìu Liễu Mi Vũ trở lại Phù Dung Uyển rồi mang nước nóng tới cho nàng ta lau rửa.  

 

Bữa tiệc tối nay cứ vội vàng như vậy khép lại.  

 

Có lẽ đợi tới ngày mai, sự việc Tần Như Lương bị ‘cắm sừng’ này sẽ bị lan truyền ra khắp thành Nam.  

 

Ngay tối đó Tần Như Lương đã bình tĩnh lại, hắn muốn truy xét việc này nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.  

 

Bởi không ai biết tên gian phu này là ai, hơn nữa còn bị Tần Như Lương đánh chết tại chỗ, do đó manh mối đều bị cắt đứt.   

 

Phù Dung Uyển lúc này cũng rối loạn tới gà bay chó sủa.  



Liễu Mi Vũ kiên quyết muốn chết chìm trong bồn tắm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK